Bạn đã từng nghe/đọc những câu nói khiến bản thân cảm thấy vô cùng ức chế đến từ giảng viên khi tham gia học ở đây chưa? nhất là những bạn đã học lâu năm rồi ấy. Thực sự là ức chế lắm lắm luôn ấy. Câu nói gây ức chế cho bạn là gì? vì sao bạn lại ức chế? hiện giờ bạn còn ức chế nữa không? Có câu nào bây giờ nhìn lại mà bạn nhận ra đó là “lời vàng tiếng ngọc” giúp cho mình tự nhìn lại mình chưa? Dưới đây là những câu nói khi thầy nói với mình hoặc là mình nghe thầy nói với học viên khác. Vì Kể ra nghe cho vui nha hiiiii…
- Chỉ cần khẩu phục, không cần tâm phục! (khi tôi nói: em không phục!)
- Khi nào em biết thì anh mới chỉ cho em được chứ em không biết thì có chỉ em cũng không biết (mình kiểu: ủa ủa??? không biết thì mới đi hỏi cho biết chứ ta? biết rồi hỏi hi nữa???)
- Anh chỉ rồi đó, tại em không chịu thấy thôi (ủa? chỉ khi nào? - chỉ nãy giờ đó/đang chỉ đó…)
- Ngay trước mắt đó mà còn không thấy thì anh cũng đến chịu em luôn/đã chỉ đến thế rồi mà còn không thấy thì anh cũng chịu em luôn.
- Em lừa dối bạn thân quá nặng
- Khi nào em muốn thì anh mới giúp được chứ hiện giờ anh thấy em chưa muốn (ủa sao em thấy em muốn rồi mà)
- Em diễn đủ chưa?/thôi đừng diễn nữa/ Diễn hoài không thấy mệt à? (diễn chỗ nào? có thấy diễn đâu)
- Khi hỏi “làm sao để muốn” nghĩa là chưa muốn, chỉ là đang diễn vai muốn thôi
- Em đang diễn vai không diễn
- Em đang cảm thấy bị oan khi tôi lớn tiếng với em phải không? thế vì sao em khóc? việc em khóc nói lên điều gì? em đang thấy em đang đúng còn tôi đang sai phải không? (đang thật sự cảm thấy tổn thương mà đành phải câm nín vì bị bắt trúng tim đen rồi)
- Em không có đi học, em đi thể hiện mà thôi
- Thật ra là em muốn khổ, hãy thừa nhận với lòng mình đi
- Buông đi (buông cái gì? có biết buông cái gì đâu)
- Khi nào em chấp nhận mình ngu thì lúc đó mới có cơ hội khôn ra được.
- Em chạy ra ngoài là vì em muốn chạy ra ngoài (lúc thực hành mà vọng tưởng nổi lên, mình thấy là tự nhiên nó ở đâu kéo đến lôi mình đi chứ có phải mình muốn theo nó đâu)
- Em không chịu trách nhiệm với vô thức của mình
- Em đã thực sự muốn chưa? điều gì cho thấy em đã thực sự muốn? nếu em nói em muốn thì em phải chứng minh chứ? nói suông ai nói chả được?
- Em rảnh quá hả? em dư thời gian quá hả? em bỏ cả đống tiền ra đến đây để thể hiện, để chống đối giảng viên, vậy mà em nói em đi học, em học cái gì? em bảo tôi giúp, giúp cái gì?
- Cái tội của em là xem thường chương trình, xem thường giảng viên
- Em đi học mà em đòi giảng viên phải dạy theo cách của em, em không thấy vô lý à? vậy em lên làm thầy luôn đi.
P/s: mời các bạn tiếp!