Cảm nhận khi bưng nước

Đến nay mình vẫn chưa bưng nước thành công, nhưng việc bưng nước giúp mình nhận thấy vài vấn đề.
Mình thấy rằng những gì mình chứng kiến được không phải mình, nhưng mình lầm tưởng nó là mình, đặc biệt ở giác quan ý và thân. Mình nhớ đến câu Đăng nói: Tôi xe, tôi buồn, thì mình thấy nó giống nhau chỉ 2 thứ: tôi và đối tượng. khi mình nói tôi xe thì 2 từ này có sự tách rời tôi và đối tượng rõ ràng và khi đọc tôi xe nó không có ý nghĩa, nhưng khi nói tôi buồn thì mình thấy có nghĩa, cảm tưởng tôi hoà vào nổi buồi đó làm 1 hay tôi chính là nổi buồn đó. Ngay chỗ này, mình quay lại câu hỏi mà thầy có đưa ra cuối buổi học trước: cái gì không thay đổi từ khi mình sinh ra đến giờ: mình trả lời là mình, vì sao? Vì khi hỏi có mấy mình thì chỉ có 1 mình đây là câu trả lời chắc chắn, mình nghỉ nếu có hỏi bất kỳ ai cũng sẽ trả lời như vậy mặc dù nếu có hỏi lại vậy mình là ai thì mình không biết nhưng chắc chắn 100% 1 điều là mình chỉ có 1, vậy 1 cái chỉ có 1 thì làm sao mà thay đổi được, quay lại vấn đề trên ngay chỗ hoà mình vào nỗi buồn, như vây, mình là 1 thì k thể hoà vào nổi buồn để nhầm lẫn mình là nỗi buồn được, nên trước đó đã có sự nhầm lần khác rồi. Ngay chỗ này lại quay lại cái cảm nhận trước đó sau khi bưng nước, mình có cảm nhận về hiện tại ngay lúc này và sự hiện diện của mình ngay lúc này, là mình chứ không phải bất kỳ ai khác, cảm nhận sự tồn tại của mình và mình nhận thấy cái cảm nhận này không phải là mình, mình là gì mình k biết nhưng mình biết mình đang ở đây ngay hiện tại này, chính vì có mình nên có cảm nhận về sự hiện diện tồn tại của mình nhưng nó cũng chỉ là đối tượng bị nhận biết như cái quạt, âm thanh….Ở đây quay lại vấn đề trên, chỗ hoà vào nhầm lẫn. Thì mình hiểu cái hoà vào nhầm lẫn chính là cảm giác tồn tại, cảm giác mình hiện diện, chính cảm giác này hoà vào buồn vui sướng khổ chứ không phải mình hoà vào, và cái nhầm lẫn trước đó là mình chính là cái cảm nhận này, cảm nhận tồn tại, hiện diện.

SỰ HIỆN DIỆN CỦA MÌNH NGAY HIỆN TẠI
Từ chỗ mình thấy sự hiện diện của mình chỉ có nơi hiện tại, mình nhìn thấy rằng cảnh trong tivi và ngoài đời giống nhau chứ không khác nhau (đều là ảnh), mình cảm thấy nó khác là vì ngoài đời ngay hiện tại có sự hiện diện của mình và cảm giác thật không chỉ cho đối tượng mà chỉ cho mình là có thật, có hiện hữu, có tồn tại. Và sự hiện diện của mình chỉ có ở hiện tại, ngay đây. Mình thấy rằng cảnh vật bên ngoài không ảnh hưởng đến nội tâm mình, mà là nhận thức của mình nó mới là cái ảnh hưởng đến nội tâm của mình. Ngay chỗ này, mình có thắc mắc nhưng mà thắc mắc đó lại hiện lên bằng hình ảnh sự việc mà mình cũng chưa thấy rõ nữa.

Bưng nước giúp mình dần quay về với thực tại, nơi mình hiện hữu, mình dần trận trọng những điều mình đang có, mình yêu cuộc sống này của mình, mình thấy nó thật sự rất quý giá, đó là hướng ra bên ngoài. Còn hướng vào bên trong có cái gì đó quý giá mà mình chưa chạm được. Kiểu như vì nó quý giá mà tất cả đều quý giá. Mình cảm nhận hiện tại giống như quê hương của mình á.

Ngoài ra mình thấy, việc bưng nước giúp mình dần hình thành tư duy trên chính nó, trên chính những gì đang diễn ra. Mình thấy cách tư duy như vậy khiến mọi thứ trở nên nhẹ nhàng rỗng lặng. Và mình hiểu là tất cả những nhận định đánh giá của mình đều có thể làm chệch hướng tư duy, do khi có nhận định đánh giá thì ý của mình sẽ hướng về đó và có thể những tư duy sau đó là để cũng cố cho cái nhận định đánh giá đó là đúng. Còn tư duy trên chính nó thì mình chỉ có cái hiểu trên những gì đang diễn ra, cái hiểu đó không phải nó, nội dung hiểu không phản ánh cho sự thật, và nội dung hiểu đó có thể thay đổi khi có những dữ kiện tiếp theo.

1 Lượt thích