Buổi chiều vô trường thiền làm bài tập xong tự dưng chán ngang, đang làm bỏ dở không làm nữa cảm thấy tinh thần tụt tụt, ngồi nghĩ đủ thứ không buồn làm gì hết thêm, khi viết cảm nhận xong thì bớt chán có hứng ăn uống lại và vô lớp không còn cảm thấy vào lớp để làm gì nữa, không có câu hỏi gì cả, tới giờ tới lịch thì vô thích vô để nghe cho vui, hoặc vô để đó nghe được đoạn nào nghe, ít nhất còn hơn cái tinh thần ban nãy, nghĩ tới lớp học là chán không biết vô đó sẽ làm gì, đang không biết mình sẽ làm gì trong lớp, cái kiểu vào lớp mà không biết mình sẽ làm gì, hoặc lên kế hoạch trước vào lớp làm cái này cái kia thì 2 kiểu này đều cho ra một cảm giác nghĩ tới là áp lực rồi, vào lớp không còn vui nữa, nhưng khi viết cảm nhận xong thì mình không còn những suy nghĩ ấy nữa mình lại giống các buổi trước thì cứ vào thôi, còn vào lớp trễ nữa tới giờ mà còn đang mắc làm này làm kia tự dưng thấy mình hơi cuống xong thấy cái thì tự hỏi sao phải cuống, thì bây giờ đang muốn làm cái này thì làm cái này, làm xong tính tiếp, làm xong thì thong thả bật máy tính bật zoom, lớp dĩ nhiên đang học rồi, mọi người đang chia sẻ, hehe, vào muộn chứ có phải chuyện động trời hay tày đình gì đâu ta, haha, chỉ là vào muộn thôi vì mình không muốn vào sớm cũng không muốn vào đúng giờ, mình thích vào muộn thế đó, mọi người ngoan chứ mình thích hư, thích kiểu như vậy, trời yên biển lặng, mình vào lớp thì vào ngay cái vai học sinh không yên ổn, nó khác hẳn cái kiểu nghiêm túc không động đậy của mình những khi vào lớp thông thường trước đây, bây giờ lập tức nghe mà không hiểu thì sẽ đi kiếm cái gì đó làm, nghe mà không thích sẽ nghí ngoáy làm cái này nghịch cái kia, y chang các bạn mình ngày xưa được xếp vào hàng cá biệt, lúc ấy mình luôn chỉ trích luôn không thích các bạn ấy, luôn có một thái độ miệt thị các bạn ấy, giờ thì mình đang như thế, mình như thế nó mới vui như thế nó mới chịu, không như thế thì không muốn vào lớp đâu, vào lớp với khi không vào lớp nó thoải mái tự do như nhau, tuy thầy có nói lớp học không phải cái chợ vào lớp thì có quy tắc của lớp đại khái vậy, nhưng mà mình không nghe, cái gì thầy càng yêu cầu thì mình càng không làm, mình không muốn làm theo lời thầy, bởi vì mình không thấy thích nên không làm, cứ để tự nhiên đó khi nào muốn làm thì làm chứ mà nó liệt vào hàng thầy yêu cầu với nội quy gì gì đó thì mình sẽ chống đối tới cùng, dạo gần đây mình còn không buồn nghe ai chia sẻ hết, nếu buổi học là 3 tiếng chắc mình nghe lọt tai tầm 10 15 phút là giỏi còn lại không nghe được cái gì hết trơn, không có cái nào muốn nghe hết, cái nào cũng nghe rất rối rắm lằng nhằng, sao phải lằng nhằng vậy nhỉ, mệt thật mệt khi nghe ấy nên mình không có nghe, mình nghe tiếng ừ ừ của thầy có lúc nó cũng ra cái điệu muốn ngủ luôn, có lúc lại rất sôi động nhảy múa nhé, túm lại như này là cái khu vực thoải mái dễ chịu của mình, mình nghich các kiểu, xong nhắn tin bình luận với bạn, rồi chạy ra ngoài nói chuyện ì xèo cười hiha với bạn, rồi chạy lên chạy xuống lớp học vẫn đang tiếp tục mọi người chia sẻ chưa xong, hôm nay lại là một buổi chia sẻ từ đầu tới cuối à, mình đoán vậy, vì có khúc mấy khúc mình không có ngồi đó, mình bật zoom, để zoom đó mình đi ra ngoài, vào lại vẫn thầy các bạn và thầy đang chia sẻ, thầy hỏi hỏi cười cười, à hôm nay thầy hỏi mình dịu êm, hì hì, lúc thầy hỏi cứ tưởng thầy lôi cái bài tập trên trường thiền ra hỏi chớ, là mình nghe chưa rõ cứ đinh ninh thầy hỏi bài tập trên đó mà gán nó vào, mặc dù có cảm nhận câu hỏi của thầy lúc này hơi khác câu hỏi mình đọc được trên đó, nhưng kiểu mình cứ cố cho được cái định sẵn trước đó, thầy mà hỏi tới bài tập hay hỏi tới mấy cái niềm tin là mình không trả lời đâu nhé, kiểu dị ứng ấy, từ đầu khóa tới giờ ngày nào cũng nghe mấy cái này, mà càng nghe càng kiểu chưa thông, chưa hiểu được, thôi lằng nhằng không nghe tốt nhất là không nhìn nó, chẳng liên quan mình cho khỏe nghĩ tới mệt lắm luôn, rồi tự động nói em không làm bài tập đâu, ừ mà kiểu như anh không hỏi cái đó, ở đây thôi theo câu hỏi này thôi, dịu êm này, dừng lại chút này, à câu hỏi này à, câu hỏi này không khó này, trả lời cũng được này, kiểu dễ dàng để trả lời nên trả lời ấy, trả lời xong thầy hỏi hỏi thêm trả lời trả lời cũng thấy dễ dàng, cái nào dễ thì nói khó quá bỏ qua, không nghĩ đâu không nhớ đâu mệt lắm nên phần trả lời của mình rất ngắn gọn rồi chuyển qua bạn khác. Túm lại thì buổi học hôm nay lại may mắn vô tình rơi vào được lại vùng thoải mái dễ chịu như mọi hôm, chốt lại thì sao điều gì đọng lại trong mình ở chuyến đi chơi này, bây giờ đang thấy buồn ngủ chưa thấy cái gì đọng lại, kiểu rỗng rỗng kiểu mịt mù ấy, thôi chơi được vui cũng may rồi, không còn thấy áp lực thấy chán khi nghĩ tới lớp học cũng là tốt lắm rồi ha.