12/5 Hôm nay mình xem video chỉ thẳng phật tánh , video về Ngộ trên Ngược chiều TV
Có mấy vấn đề mình lưu ý.
Ngộ = kiến tánh = thấy nhân tâm bằng trí vô sư , như nhìn lá cây rung biết có gió. Công án que cứt khô, nhìn hành động của thầy, thấy hành động hay thấy tâm thầy.
Nhân tâm là cái tâm mà nhìn thấy giấc mơ , nhìn thấy cảnh, cảnh: hình dạng, màu sắc, hương vị, suy nghĩ, cảm giác, …
Cái này thì có liên quan gì tới chứng kiến?
Chứng kiến là giống như cái chỗ trí bát nhã, nhìn gì biết đó, ko có sự phân biệt, ko có lớp tưởng tượng, cái này ko có sinh không có diệt. Giống như nhìn chữ ngu mà ko thấy đó là chữ ngu, chỉ thấy 1 cái hình ảnh mà mắt phản chiếu được vậy thôi.
Rồi sao nữa.
Chứng kiến liên quan gì đến nhân tâm (trực chỉ nhân tâm)? 2 cái này phải là 1 và cùng là trí bát nhã hay không? Mà điều này thì có gì quan trọng? Mình đang học Hiểu về chứng kiến. Như thế nào là hiểu về chứng kiến? Hiểu là bằng trí hữu sư hay trí vô sư? Như mình đang hiểu thì là hiểu bằng trí hữu sư. Vì từ những ví dụ như con rắng sợi dây, chúa giê su trái dâu… thì mình thấy cái mình thấy đang là cái tưởng tượng của mình, hình ảnh này nằm bên trong mình và hình ảnh này đã được thêm 1 lớp tư duy của mình đè lên nó, ko còn là chính nó nữa. Mình chỉ hiểu thôi, chứ mình vẫn còn nghi ngờ, mình chưa thấy nó là sự thật. Mà trí vô sư thì dấu hiệu là mình phải coi cái điều đó là sự thật. vậy cái hiểu của mình là cái hiểu của trí hữu sư, theo kiểu lý thuyết hiểu trên từ ngữ.
Mục đích của khoá học liệu có phải là hiểu về chứng kiến bằng trí hữu sư hay không?
Nếu hiểu bằng trí hữu sư thì cũng cần hiểu đúng theo những gì được thầy hướng dẫn chứ ko dựa trên ý của mình hoặc những khái niệm từ ngữ mình đã được nghe từ trước, nó giống như 1 sự làm rõ những khái niệm theo 1 quy chuẩn nào đó, vì có nhiều quy chuẩn khác nhau. Ban đầu bước vô lớp học mình mang theo nhiều kiến thức từ trước đó và khi học những điều mới thì mình coi như mình biết rồi, nhập cái mới nghe được với cái cũ đã nghe từ trước. Mình đang tự giải thích cho mình mà mình ko biết có hợp lý không nhỉ. Bữa giờ mình thấy mình cũng ráng để tiếp nhận những điều mới, và mình cũng thấy mình hiểu thêm nhiều điều mới. Không biết hiện tại mình đã hiểu về chứng kiến đúng như cái a Q và Đ muốn mình hiểu hay chưa?
Đây là cái hiểu của mình về chứng kiến:
Review lại những gì Anh Q trong các buổi bổ túc về chứng kiến
chứng kiến = không biết
không chứng kiến = biết
Tưởng tượng mà biết đó không phải là sự thật thì đó là chứng kiến
Tưởng tượng mà cho đó là sự thật thì là ảo tưởng, không chứng kiến.
Đ nói:
Ta chứng kiến hình ảnh thông qua giác quan mắt.
Ví dụ của Đ: chữ ngu bằng tiéng việt và tiếng ả rập => nhìn tiêngs việt thì mình nói mình thấy chữ ngu, tiếng ả rập thì mình thấy là hình ảnh thôi.
Thông qua ví dụ của a Q: chỉ vô người đằng sau hỏi là biết ai không, mọi ng nói là có, là Đ, Và sau đó anh Q chỉ vô 1 người nằm trên ghế ngoài ga , hỏi biết ai không, mọi người nói là không. Câu hỏi khi nhìn ngừoi ngồi sau anh Q, nói là biết đó là Đăng thì mọi ng chứng kiến gì và không chứng kiến gì? => chứng kiến 1 người, không chứng kiến ng đó là phụ nữ, tên là Đăng…
Thông qua ví dụ về con rắn, sợi dây, chúa Giesu, quả dâu => mình đang nhìn thấy những thứ trong đầu mình chứ không nhìn được sự thật về đối tượng.
Từ 2 ví dụ => làm rõ được ta chỉ chứng kiến đc hình ảnh thông qua 2 con mắt, còn mọi thứ khác đều là những thứ trong đầu mình, ví dụ như tên gọi của hình ảnh, ý nghĩa, chức năng của hình ảnh…
=> Từ tất cả những gì nghe được, mình thấy chứng kiến bằng mắt nói về cái trạng thái mình tách ra được đâu là sự thật mà mình có thể thấy được thông qua đôi mắt, đâu không phải là sự thật mình thấy được thông qua đôi mắt.