CHƯƠNG 3: CÓ GÌ SAI TRONG BỨC TRANH NÀY?
Hầu như tất cả Người Lớn Con Người đều tập trung lại với nhau thành các nhóm ở phía sau rạp chiếu phim, mỗi nhóm cố gắng khám phá cách thay đổi thực tại của họ, thường là một người lãnh đạo sẽ cung cấp hướng dẫn cho những người đi theo, thông qua các văn bản quy tắc hay hướng dẫn. Mỗi Người Lớn Con Người đã đạt được ít nhất một chút trách nhiệm cá nhân vào thời điểm này; một số nhóm còn nói về “thay đổi bản thân”, nhưng trọng tâm chính vẫn là “người khác”, “ngoài kia”, và tiếp tục lôi kéo chúng ta vào những bộ phim đầy đau khổ và chịu đựng.
Nhưng như tôi đã nói trước đó, làm Người Lớn Con Người không phải là cách “xấu” để sống; và có những kết quả đáng kinh ngạc có thể đạt được khi thuộc về một hoặc nhiều nhóm này.
Ví dụ, có thể nội dung của những bộ phim 3D mà bạn đang chìm đắm trong đó, có vẻ sẽ thay đổi đôi chút, sau khi bạn áp dụng điều gì đó học được trong một nhóm nào đó. Một số Người Lớn Con Người có thể thấy bản thân mình thay đổi nhiều hơn những người khác.
Cũng có thể nội dung phim không thay đổi, nhưng bạn tìm ra những kỹ thuật nhất định để đối phó tốt hơn với nỗi đau khổ và sự chịu đựng do những bộ phim gây ra. Một số Người Lớn Con Người có thể học cách đối phó với bộ phim tốt hơn những người khác.
Bạn thậm chí có thể trải nghiệm đủ loại huyền bí hoặc siêu cảm giác hoặc hiện tượng siêu nhiên hay tâm linh, những khoảnh khắc như “hợp nhất với Thượng Đế” hoặc “hợp nhất với Tất Cả” hoặc “ý thức vũ trụ” hay cái gọi là “giác ngộ”. Bạn có thể học cách kiểm soát nhịp tim của mình, nằm trên giường đầy đinh, di chuyển đồ vật và uốn cong thìa, làm xuất hiện chỗ đậu xe theo ý muốn, thực hiện phân tích tâm linh, trải nghiệm ngoài cơ thể, trở thành người có khả năng thần giao cách cảm hoặc thấu thị, thậm chí bay lên không trung.
Nếu đây là những mục tiêu của bạn, bạn có thể đạt được tất cả chúng như một Người Lớn Con Người ở phía sau rạp chiếu phim, với điều kiện bạn tìm được nhóm phù hợp và tận tụy thực hiện các nhiệm vụ và kỹ thuật mà họ chỉ cho.
Nhưng có một vấn đề. Một vấn đề lớn. Thực ra là nhiều vấn đề lớn.
Khi đến phía sau rạp chiếu phim, hầu hết Người Lớn Con Người tin rằng, cuối cùng, cuộc sống không nên bao gồm bất kỳ bất kỳ đau đớn và khổ sở nào, rằng thực tại của bạn nên chỉ là niềm vui, sự phong phú, quyền năng và tình yêu vĩnh cửu – Thiên Đàng trên Trái Đất, nếu bạn muốn. Nhưng bạn vẫn chưa đạt được điều đó, bất chấp tất cả nhiệm vụ bạn đã làm và tất cả các kỹ thuật bạn đã học và tất cả những buổi thiền định “satsang” bạn đã trải qua.
Tại sao không được?
Vì hai lý do. Một là niềm tin vào cuộc sống không có đau đớn và khổ sở – chỉ là một niềm tin; và không có bằng chứng nào cho thấy niềm tin này là đúng. Bạn đã bao giờ gặp – tôi không nói về việc nghe hay đọc những câu chuyện từ quá khứ – bạn đã bao giờ gặp ai đó trong thời điểm hiện tại sống trong niềm vui thực sự và liên tục, sự phong phú, quyền năng và tình yêu vĩnh cửu chưa? (“Liên tục và thực sự” loại trừ những người ít ỏi giả vờ hạnh phúc vĩnh viễn.) Nếu điều đó có xảy ra, bạn không nghĩ rằng nó đã từng xảy ra ít nhất một lần với một Người Lớn Con Người nào đó ở phía sau rạp chiếu phim mà bạn biết, hoặc bạn của bạn biết, hoặc bạn của bạn của bạn biết sao? Cuối cùng, nhiều nhóm trong số này tuyên bố rằng điều đó là có thể đạt được cho tất cả mọi người.
Lý do thứ hai là cuộc sống bên trong rạp chiếu phim không được thiết kế để bao gồm niềm vui, sự phong phú, quyền năng và tình yêu vĩnh cửu, như chúng ta sẽ thấy trong một chương sau. Nó sẽ không bao giờ xảy ra ở đó.
Đúng, bạn có thể có thành công tài chính nhiều hơn, chẳng hạn, nhờ vào việc tham gia một nhóm nào đó; nhưng cuộc sống tình yêu của bạn sau đó đi đến địa ngục. Hoặc bạn có thể tìm thấy “tri kỷ” của mình và có nhiều năm hạnh phúc hôn nhân, nhưng vì một số lý do bạn không thể kiếm đủ tiền cho những thứ bạn muốn. Hoặc nhiều hoàn cảnh xung quanh bạn có vẻ diễn ra tốt đẹp, nhưng sau đó bạn hoặc một thành viên trong gia đình hoặc một người thân yêu bị tai nạn hoặc bệnh tật bất ngờ và mọi thứ lại thay đổi. Bạn thậm chí có thể phát triển một hoặc hai sức mạnh huyền bí và có những khoảnh khắc “hợp nhất”, chỉ để cuối cùng bị hao mòn và phát hiện ra bạn Vẫn không hài lòng với cuộc sống trong phần lớn thời gian.
Sự thật là, với tư cách là thành viên của một nhóm ở phía sau rạp chiếu phim, bạn sẽ không bao giờ thay đổi được cốt truyện cơ bản của những bộ phim, ít nhất là không có bất kỳ cách nào đáng kể và lâu dài, hoặc theo cách bạn nghĩ mình muốn. Nhiều người đã cố gắng, nhưng hầu như không ai thành công; vì vậy bạn không đơn độc trong mong muốn hay trong sự thất vọng của mình.
Nói một cách đơn giản, một Người Lớn Con Người ở phía sau rạp chiếu phim không bao giờ có thể làm cho mọi thứ đều ổn định cùng một lúc, bất kể họ làm gì, tin vào điều gì hay giả vờ tin điều gì. Điều đó đơn giản là không thể.
Tại sao?
Vấn đề lớn đầu tiên là không có nhóm nào trong số này thực sự hiệu quả – không nhóm nào tạo ra kết quả mà họ tuyên bố.
Trước khi bạn đóng sầm cuốn sách này lại và cố gắng bảo vệ lựa chọn cá nhân của mình về một nhóm nào đó, xin hãy dành một khoảnh khắc trung thực và khách quan để cân nhắc…
~ Khi bạn nhìn vào thế giới ngày nay, bạn có thực sự nghĩ rằng loài người nói chung đang trở nên hòa bình hơn, yêu thương hơn, khoan dung hơn, thỏa mãn hơn, hạnh phúc hơn, an toàn hơn, được ăn no hơn và được sống trong nhà tốt hơn so với mười năm trước? Hay năm mươi hoặc một trăm năm trước? Khi bạn xem tin tức buổi tối, có phải bạn thấy điều ngược lại? Có phải dường như thế giới – như được miêu tả trong những bộ phim 3D xung quanh bạn – đang đi theo hướng “sai lầm”, xa rời niềm vui, sự phong phú, quyền năng và tình yêu thường hằng, mà đi vào những nỗi đau và sự khổ sở sâu hơn mặc dù các hội nhóm khác nhau đã nỗ lực, và tăng số lượng lên đáng kể trong cùng khoảng thời gian đó?
~ sau hàng trăm năm, hàng giờ thiền định của hàng triệu triệu người, không có nhiều thành tựu, ngoài một vài trường hợp rất hiếm hoi. Sau ngần ấy thiền định, những người được gọi là “giác ngộ” ở đâu và tại sao họ không chiếm một tỷ lệ lớn hơn trong dân số của chúng ta?
~ nếu Bí Mật (The Secret) hoặc “Luật Hấp Dẫn” (Law of Attraction) thực sự hoạt động, chúng ta phải thấy một số lượng lớn những người theo họ thường xuyên, biểu hiện ra những điều tuyệt vời trong cuộc sống của họ. Tôi thậm chí không yêu cầu tỷ lệ thành công 100% để coi những kỹ thuật này là hiệu quả. Nếu Bí Mật hoặc “Luật Hấp Dẫn” hoạt động 50% thời gian cho 50% số người thử, tôi có thể coi đó là đáng chú ý và đáng khen ngợi. Nhưng chỉ có một số ít người đạt được kết quả trong một vài lần trong số rất nhiều lần họ sử dụng những kỹ thuật này….
~ sau tất cả những suy nghĩ tích cực, lòng từ bi, những cuộc hành hương, những lời cầu nguyện, bàn thờ, lều hơi (sweat lodges), vòng tròn đá, tưởng niệm, lễ nghi, ngồi thiền chống bạo động, biểu tình và vô số diễn đàn của Khóa học về Phép màu ( Course in Miracles), chúng ta vẫn chưa đến gần hơn với hòa bình trên hành tinh này hơn bao giờ hết. Thậm chí Phong trào Hippie hầu như không có hoặc chẳng liên quan gì đến việc kết thúc Chiến tranh Việt Nam, và hiện tại chúng ta đang tham gia vào hai cuộc chiến tương tự.
~ tất cả những thay đổi sâu sắc trong lịch sử loài người đều đến từ một cá nhân duy nhất, không phải một nhóm – cả “tốt” (Chúa Giêsu, Đức Phật, Muhammad, Moses, Khổng Tử, Martin Luther, Copernicus, Einstein, Thomas Edison, Alexander Graham Bell và Thái Luân – người phát minh ra giấy ở Trung Quốc vào năm 105 sau Công nguyên) và “xấu” (Thành Cát Tư Hãn, Hitler, Stalin, Mao Trạch Đông, Pol Pot, v.v.).
Tôi nhắc lại, không nhóm nào ở phía sau rạp chiếu phim tạo ra bất cứ điều gì gần với những gì họ tuyên bố cho số lượng rất đông những người theo họ. Tôi không nói điều này một cách phán xét; tôi không đổ lỗi cho họ, không chỉ trích họ, hay nói rằng họ “sai” vì sự thiếu hiệu quả của họ. (Thực tế, tôi biết sự thiếu hiệu quả của họ là hoàn hảo cho cách rạp chiếu phim được thiết kế.) Tôi chỉ đơn thuần nêu ra sự thật, chỉ vào con voi trong phòng, giải thích rằng hoàng đế đang trần truồng. (ND: truyện cổ tích “The Emperor’s New Clothes” (Bộ quần áo mới của hoàng đế) của Hans Christian Andersen)
Tôi cũng không nói rằng không có nhóm nào trong số này hiệu quả vì chúng không hiệu quả đối với tôi. Như bạn đã đọc, tôi đã tham gia vào rất nhiều nhóm được gọi là tâm linh và tự giúp đỡ trong hơn bốn mươi năm, liên quan đến hàng trăm nếu không muốn nói là hàng nghìn người. Tôi chưa bao giờ gặp một người nào trong số hàng nghìn người đó mà tôi có thể nói đã đạt được những gì mà nhóm hứa hẹn. Bạn thì sao?
Tôi cũng muốn nhắc bạn rằng tôi từ chối trở thành một guru, giáo viên, huấn luyện viên, cố vấn hoặc lãnh đạo của bất kỳ nhóm nào, vì vậy tôi không có lợi ích cá nhân trong việc cho rằng họ “sai” và bản thân “đúng” để khiến bạn theo tôi. Tôi không quan tâm đến “tín đồ”, vì vậy tôi hoàn toàn tự do nói cho bạn sự thật như tôi thấy, và như bất kỳ ai khác có thể thấy nếu họ nhìn kỹ, cẩn thận và trung thực.
* * *
Một số nhóm thường giải thích một cách thuận tiện vì sao họ lại kém hiệu quả như vậy, đưa ra những lý do như, “Không đau đớn, không thành công,” hoặc “Phải mất nhiều năm, thậm chí nhiều kiếp sống, để kỹ thuật của chúng tôi có hiệu quả,” hoặc “Bạn phải đang làm sai điều gì đó,” hoặc “Mong muốn của bạn chưa đủ thuần khiết và chân thành,” hoặc “Bạn chưa đủ tâm linh để làm cho nó hiệu quả,” hoặc “Hãy nhớ rằng, có sáu mươi tư cấp độ cần vượt qua để đạt được giác ngộ.”
Lý do phổ biến nhất mà một nhóm đưa ra cho sự kém hiệu quả của mình là, “Chúng tôi không có đủ người trong nhóm để làm cho nó hiệu quả.” Vì vậy, thỉnh thoảng một hoặc nhiều nhóm này sẽ quay lại rạp chiếu phim chính và cố gắng lôi kéo một số Đứa Trẻ Con Người đứng dậy khỏi ghế để gia nhập cùng họ, với có một số thành công nhất định, theo lý thuyết rằng nhiều thành viên hơn sẽ làm cho nhóm hiệu quả hơn. Thỉnh thoảng, một vài Người Lớn Con Người mới gia nhập nhóm phía sau rạp chiếu phim, nhưng không đủ để tạo ra sự khác biệt nào.
Điều khiến tôi phản đối nhất đối với những thứ như Bí Mật và “Luật Hấp Dẫn,” chẳng hạn, là khi chúng không hoạt động, chúng ta cảm thấy như đó là lỗi của chúng ta, rằng có điều gì đó sai trái với chúng ta. Rốt cuộc, tất cả những người khác sử dụng chúng thành công, vì vậy vấn đề phải nằm ở tôi. Tôi không đủ tốt để làm cho nó hoạt động. Tôi đang làm sai điều gì đó. Tôi vô dụng. Tôi thất bại. Vấn đề là “tất cả những người khác sử dụng chúng thành công” cũng không tồn tại. Chắc chắn, có những trường hợp hiếm hoi ai đó sử dụng Bí Mật và “làm hiện ra” một chiếc xe mới – chúng ta sẽ tìm hiểu sau xem liệu điều đó có thực sự đúng hay không – và, tất nhiên, Rhonda Byrne có thể đã “làm hiện ra” rất nhiều tiền cho mình khi cô tạo ra The Secret.
Sự thật là không có gì sai với bạn, và chưa bao giờ có; lỗi nằm ở nhóm và triết lý, kỹ thuật, nghi lễ hoặc nghi thức của họ. Chúng đơn giản là không hiệu quả liên tục cho thậm chí chỉ một phần nhỏ những người theo họ.
Nếu bất kỳ nhóm nào ở phía sau rạp chiếu phim thực sự thành công trong việc tạo ra niềm vui, sự phong phú, quyền năng và tình yêu vĩnh hằng và chân thật, bạn không nghĩ rằng tin tức đó sẽ lan truyền nhanh chóng và tất cả mọi người khác sẽ rời nhóm của họ để gia nhập nhóm đó sao? Nếu một trong số họ thậm chí thành công vừa phải trong việc thay đổi các bộ phim hoặc phản ứng của một người với chúng, từ đó thật sự làm giảm nỗi đau và sự khổ sở – thay vì chỉ là một trào lưu nhất thời và được tiếp thị tốt – bạn không nghĩ rằng hầu hết Người Lớn Con Người sẽ đánh sập cửa, chen lấn để gia nhập sao? Thay vào đó, chúng ta thấy các nhóm mới mọc lên như bỏng ngô trong rạp chiếu phim của chúng ta. Cần bằng chứng nào nữa để chứng minh rằng các nhóm hiện có không hiệu quả?
Khi Người Lớn Con Người có thể bước lùi ra khỏi suy nghĩ theo nhóm và thành thật với bản thân, họ biết nhóm của họ không hiệu quả. Vấn đề là chúng ta không muốn thừa nhận điều đó, bởi vì phải có một trong những nhóm này hoạt động hiệu quả. Chúng ta rất muốn chúng hoạt động hiệu quả. Chúng ta cần chúng hoạt động hiệu quả. Chúng ta phải tin rằng nhóm mà chúng ta đã tham gia mang lại cho chúng ta sự giải thoát mà chúng ta tìm kiếm từ nỗi đau và sự khổ sở. Nếu không có nhóm nào hoạt động hiệu quả, chúng ta sẽ cảm thấy vô vọng – không khác gì so với những Đứa Trẻ Con Người còn đang ngồi trên ghế – và đó là cảm giác tồi tệ nhất trên thế giới, phải tránh bằng mọi giá.
Sẽ đến lúc nhiều Người Lớn Con Người, khi họ không thể trốn tránh hoặc phủ nhận điều hiển nhiên mãi mãi và quyết định nhóm cụ thể mà họ đang thuộc về là không hiệu quả – không thành công trong việc tạo ra sự thay đổi mà họ mong muốn. Lúc đó họ sẽ chỉ đơn giản chuyển sang một nhóm khác, vẫn tin rằng một nhóm nào đó phải hiệu quả và tất cả những gì họ cần làm là tiếp tục tìm kiếm nhóm “đúng”. Trong suốt cuộc đời của một Người Lớn Con Người, họ có thể thuộc về vài, nếu không muốn nói là hàng chục nhóm này, cố gắng một cách tuyệt vọng – và vô ích – để tìm một nhóm hiệu quả, thực hiện những gì nó nói rằng có thể làm, mang lại niềm vui, sự phong phú, quyền năng và tình yêu vĩnh hằng và chân thật.
* * *
Jed McKenna không có những lời tốt đẹp để nói về các vị đạo sư, các nhà thiền định, các pháp sư, các bậc thầy tâm linh và các lãnh đạo của tất cả các nhóm không hiệu quả này, gọi họ là “những người bán thuốc giả,” như thể họ đang làm điều gì đó “sai trái.”
“Các đạo sư và thiền định và các giáo lý tâm linh đều là những sự lừa dối nhẹ nhàng nhằm làm dịu những kẻ hèn nhát bên trong, không phải để rèn luyện những anh hùng bên trong… Các đạo sư là những kẻ ích kỷ tồi tệ nhất thế giới từng thấy. Tất cả các đạo sư đều là các tổ chức phúc lợi cung cấp những trải nghiệm nhỏ bé cho những tín đồ. Trò chơi đạo sư là một ngành công nghiệp sinh lời: hãy thử kiếm hai triệu đô la mỗi năm theo cách khác.” (1)
Mặc dù tất cả điều này có thể chính xác về mặt thực tế, tôi không đồng ý sự phán xét của Jed về điều này. Vâng, có thể có một số lãnh đạo của các nhóm này đang tìm cách tạo danh tiếng và sự giàu có cho bản thân, và nhận ra rằng lãnh đạo một nhóm Người Lớn Con Người phía sau rạp chiếu phim sẽ mang lại chính điều đó cho họ, ngay cả khi nhóm không mang lại kết quả cho những người theo họ. Nhưng điều đó cũng không phải là “sai trái.”
Nhìn chung, tôi thích nghĩ rằng nhiều nhà lãnh đạo trong số này là thật lòng cố gắng tìm một số câu trả lời. Rốt cuộc, ai đó phải có khả năng Tìm ra điều này, phải không?
Nhưng tất cả các lãnh đạo của tất cả các nhóm đều gặp phải một ngõ cụt, chủ yếu là do triết lý hoặc kỹ thuật hoặc thực hành của họ chứa đựng những mâu thuẫn lớn và không thể khắc phục.
Có một lý thuyết trong tâm lý học xã hội gọi là “sự bất hòa nhận thức,” (2) đó là “một cảm giác khó chịu được tạo ra bởi việc giữ hai ý tưởng mâu thuẫn đồng thời. Lý thuyết bất hòa nhận thức đề xuất rằng mọi người có động lực để giảm bất hòa bằng cách thay đổi thái độ, niềm tin và hành vi của mình, hoặc bằng cách biện minh hoặc hợp lý hóa chúng.” (3)
Ví dụ, như một Người Lớn Con Người, bạn có thể phản đối sự tàn ác đối với động vật, nhưng vẫn muốn ăn thịt. Điều này gây ra cho bạn một vấn đề mà bạn phải giải quyết trong tâm trí bằng cách nào đó.
“Một ví dụ của lý thuyết bất hòa nhận thức, xuất hiện trong cuốn sách năm 1956 của Leon Festinger, ‘When Prophecy Fails (Khi lời tiên tri thất bại).’ Cuốn sách này đã cung cấp một cái nhìn bên trong về sự kiên định của niềm tin của các thành viên thuộc một giáo phái tận thế UFO, và ghi lại sự gia tăng truyền giáo mà họ thể hiện sau khi lời tiên tri ‘ngày tận thế’ của lãnh đạo không trở thành sự thật. Dự đoán về sự hủy diệt của Trái Đất, được cho là do người ngoài hành tinh gửi đến lãnh đạo của nhóm, đã trở thành một ‘mong đợi không được xác nhận’ gây ra sự bất hòa giữa những nhận thức ‘thế giới sẽ kết thúc’ và ‘thế giới đã không kết thúc.’ Mặc dù một số thành viên đã rời nhóm khi lời tiên tri thất bại, hầu hết các thành viên còn lại đã giảm bớt sự bất hòa bằng cách chấp nhận một niềm tin mới rằng hành tinh được cứu nhờ vào đức tin của nhóm.” (4)
Jed McKenna đề xuất rằng một Người Lớn Con Người sẽ trải nghiệm một điều gì đó tương tự mà ông gọi là “Bất hòa Tâm linh”….
“Một ví dụ phổ biến của Bất hòa Tâm linh là: Nếu Chúa yêu chúng ta, tại sao Ngài lại cho phép quá nhiều đau khổ? Sự chắc chắn về tình yêu của Chúa là niềm tin nội tại. Sự rõ ràng của đau khổ nhân loại là thực tế bên ngoài. Chúa không thể kết thúc đau khổ sao? Không, chúng ta phải trả lời, vì Ngài có thể làm bất cứ điều gì Ngài muốn. Do đó, Ngài phải cho phép hoặc thậm chí gây ra đau khổ. Nhưng làm sao điều đó có thể nếu Ngài yêu chúng ta? Điều gì đó ở đâu đó phải nhượng bộ hoặc, tốt nhất là, chúng ta tránh đặt câu hỏi ngay từ đầu.” (5)
Các nhóm khác nhau đưa ra các giải pháp khác nhau cho sự Bất hòa Tâm linh này. Một kỹ thuật phổ biến là tạo ra một niềm tin mới xây dựng một cầu nối giữa hai niềm tin mâu thuẫn:
Niềm tin nội tại: “Chúa yêu chúng ta.”
Thực tế bên ngoài: “Có đau khổ trên thế giới.”
Niềm tin cầu nối: “Chúng ta chỉ đau khổ vì chúng ta không xứng đáng với tình yêu của Chúa.”
Hoặc…
Niềm tin nội tại: “Chúng ta được tạo ra theo hình ảnh của Chúa, người hoàn hảo mọi mặt.”
Thực tế bên ngoài: “Chúng ta làm những điều xấu xa với tư cách là con người.”
Niềm tin cầu nối: “Cuộc sống là một trường học, một trung tâm đào tạo, nơi chúng ta phải học hỏi và trưởng thành thành những linh hồn hoàn hảo.”
Một ví dụ yêu thích của tôi đến từ trải nghiệm gần đây của tôi trong cộng đồng có chủ ý ở Tamera, miền nam Bồ Đào Nha. Một trong những lãnh đạo tâm linh ở đó biết, sâu trong lòng, “phán xét là sai” – mâu thuẫn đầu tiên của cô ấy, vì nói “phán xét là sai” là một sự phán xét. Nhưng vì lòng từ bi của cô ấy đối với người khác, cô ấy muốn thay đổi thế giới và làm cho nó trở nên tốt đẹp hơn để sống. Cô ấy đủ thông minh để nhận ra muốn thay đổi thế giới là một sự phán xét rằng mọi thứ là sai và cần được thay đổi, vì vậy cô ấy đã đưa ra một giải pháp: “Chúng ta phải chấp nhận mọi thứ đúng như chúng vốn có, không phán xét, và sau đó Chúng ta có thể thay đổi chúng.”
Gì cơ?! Lôgic đơn giản nói rằng nếu bạn không phán xét điều gì đó là “tốt” hoặc “xấu,” hoặc “đúng” hoặc “sai,” bạn sẽ thấy rằng “điều gì đó” là hoàn hảo chính xác như nó đang là. Bất kỳ hành động nào bạn thực hiện sau đó sẽ không được thúc đẩy bởi nhu cầu hoặc mong muốn thay đổi nó. (Chúng ta sẽ nói nhiều hơn về khái niệm này trong các phần sau của cuốn sách.)
Nhưng không có nhóm nào phía sau rạp chiếu phim hoàn toàn hợp lý. Những mâu thuẫn rõ ràng sẽ xuất hiện rất nhanh trong tất cả các nhóm, khi một tâm trí trung thực và khách quan soi sáng bằng lý trí và sự biện biệt.
Một số nhóm đơn giản là đổ lỗi mâu thuẫn của mình cho một quyền lực cao hơn: “Chúa làm việc theo những cách bí ẩn,” hoặc “Đó là công việc của giáo sĩ, đấu tranh với những vấn đề khó hiểu như vậy.” Hoặc họ nói với những người theo họ rằng hãy bỏ qua những câu hỏi khó khăn, hoặc phủ nhận chúng, hoặc đơn giản là nếu tiếp tục bận rộn và phân tâm với những câu hỏi loại này và vô số những câu hỏi khác thì Không bao giờ đạt được một chỗ đứng trong sự thức tỉnh của chúng tôi.
Đối tượng chính lúc này, là ngừng sự khó chịu….
“Những người tìm kiếm chân thành nhất … không tìm kiếm sự thật hay câu trả lời; họ tìm kiếm sự nhẹ nhõm khỏi Bất hòa Tâm linh. Việc cung cấp sự nhẹ nhõm này là dòng máu nuôi sống thị trường tôn giáo và tâm linh. Nó không có gì liên quan đến sự thật hay thức tỉnh. Thực tế, ngược lại hoàn toàn. Cuối cùng, tước bỏ tất cả các giả định thiêng liêng, toàn bộ thị trường tâm linh thực sự chỉ là một cửa hàng bôi dầu hiện sinh, và với vô vàn bao bì khác nhau, thực sự chỉ có một sản phẩm duy nhất. Sự Hòa hợp Tâm linh là điều mà tất cả những người tìm kiếm tìm kiếm; kết thúc sự không thoải mái… Nhưng sự hòa hợp mà họ tìm kiếm chỉ có thể tìm thấy trong sự vô thức sâu hơn… Theo như tôi biết, những người có xu hướng tâm linh, từ mọi ngã rẽ và ngành học, ở mọi giai đoạn, thực sự không làm gì nhiều hơn là duy trì hoặc đào sâu sự bám chặt của họ, và có thể là loay hoay với những trạng thái thay đổi nhẹ.” (6)
Tôi vẫn có rất nhiều người tôi gọi là bạn trong tất cả các nhóm tôi từng tham gia – những Người Lớn Con Người thông minh, có ý tốt, có ý định tốt, quan tâm rất nhiều về thế giới này, có lẽ rất giống bạn; và bằng cách nào đó trở nên dễ dàng bỏ qua những mâu thuẫn này để không làm lật con thuyền mà nhóm đang đi. Sự thật là chúng ta không muốn nhóm của mình có sự không nhất quán và mâu thuẫn; vì vậy, đối với chúng ta, chúng không có, mặc dù chúng được viết khắp nơi rõ ràng như con voi ở giữa phòng khách.
Gần đây một trong những lãnh đạo của một nhóm tôi từng tham gia tuyên bố các thành viên Do Thái của nhóm không nên tuân thủ Shabbat nữa, nhằm giúp họ phá vỡ các khuôn mẫu tôn giáo cũ trên đường tạo ra một nền văn hóa mới. Tuy nhiên, chính nhóm chính – cơ bản là Kitô giáo – vẫn tiếp tục tổ chức các buổi lễ sáng Chủ nhật của mình, hoàn chỉnh với Amazing Grace như một bài thánh ca, và thậm chí gọi một trong các cuộc họp hàng ngày của mình là “Giờ Tin Mừng.” Không ai lên tiếng, đặt câu hỏi hoặc rút thẻ vàng cho sự đạo đức giả này.
Khi bạn đứng ngoài một trong những nhóm này và nhìn vào niềm tin của họ một cách khách quan, thật dễ dàng nhận ra nhiều mâu thuẫn và không nhất quán. Khi bạn ở trong nhóm, tuy nhiên, rất khó để không bị cuốn vào suy nghĩ nhóm. Rốt cuộc, phải có một nhóm nào đó có thể làm ra những gì họ tuyên bố, đúng không? Bạn đã tìm kiếm khắp nơi và quyết định nhóm mà bạn tham gia là tốt nhất mà bạn có thể tìm thấy, vậy thì bạn là ai để đặt câu hỏi về sự khôn ngoan và quyền lực của lãnh đạo nhóm, ngay cả khi đối mặt với sự không hợp lý rõ ràng? Và bạn vẫn có nhu cầu mạnh mẽ để là một phần của một nhóm và không bị “ở ngoài đó” một mình, vì vậy bạn sẽ nuốt chửng hầu như bất cứ điều gì nghe có vẻ hợp lý một nửa để biện minh và giải thích các sai lầm trong suy nghĩ của họ.
Một trong những kỹ thuật tốt nhất mà bất kỳ nhóm nào có thể sử dụng để che đậy mâu thuẫn và không nhất quán của họ được gọi là “Crimestop,” như được định nghĩa bởi George Orwell trong tiểu thuyết 1984…
“Crimestop nghĩa là bản năng dừng đột ngột, ở ngưỡng cửa của bất kỳ suy nghĩ nguy hiểm nào. Nó bao gồm khả năng không nắm bắt được các phép loại suy, không nhận ra các sai lầm logic, không hiểu các lập luận đơn giản nhất nếu chúng không phù hợp với Ingsoc, và bị nhàm chán hoặc đẩy lùi bởi bất kỳ dòng suy nghĩ nào có khả năng dẫn đến một hướng dị giáo. Crimestop, nói ngắn gọn, nghĩa là cơ chế bảo vệ ngu dốt.” (7) (ND: Ingsoc là một từ viết tắt trong tiểu thuyết “1984” của George Orwell, nghĩa là kiểm soát mọi khía cạnh của cuộc sống, từ thông tin đến tư duy, và đặt ra một hệ thống kiểm soát nghiêm ngặt và bạo lực đối với công dân.)
* * *
Có thể nào trong toàn bộ thời gian Tất cả những nhóm này là “sai” về mọi thứ không? Trên bề mặt, điều này nghe có vẻ vô lý và không thể. Nhưng hãy suy nghĩ về điều đó một chút.
Hãy tưởng tượng bạn đang cố gắng giải một bài toán toán học dài và phức tạp, và phương trình đầu tiên là “2+2=?”. Nếu bạn trả lời câu hỏi này sai, mọi phép tính khác bạn thực hiện sau đó cũng sẽ sai.
Tuy nhiên, về mặt kỹ thuật, tôi đoán điều đó không chính xác hoàn toàn. Có thể có các phương trình khác trong bài toán mà không phụ thuộc vào câu trả lời đầu tiên của bạn, và bạn có thể trả lời đúng chúng. Bạn cũng có thể mắc phải các lỗi toán học khác trong quá trình và chỉ đơn giản - bằng cách tình cờ - đến được câu trả lời đúng trên đường đi.
Nhưng câu trả lời cuối cùng của bạn luôn sẽ sai. Không cách nào thoát khỏi điều đó. Nói cách khác, nếu giả thiết cơ bản của bạn là sai, tất cả các kết quả sau đó phụ thuộc vào giả thiết cơ bản đó cũng sẽ sai.
“Trong cuộc sống, mâu thuẫn không tồn tại. Khi bạn nghĩ bạn đang đối mặt với một mâu thuẫn, hãy kiểm tra các giả thiết của bạn. Bạn sẽ phát hiện ra rằng một trong số giả thiết đó là sai.” (8)
“Điều đó có nghĩa là không có hàng triệu cái gì sai, chỉ một, ngay tại nguồn, và mọi thứ khác sai đều bắt nguồn từ sai lầm cốt lõi đó.” (9)
Điều này không chỉ đúng với bài toán toán học; nó cũng đúng với mọi tôn giáo, triết học, thực hành tâm linh, kỹ thuật tự cải thiện, hệ thống niềm tin, nghi lễ và nghi thức.
Mỗi nhóm ở phía sau của rạp chiếu phim là “sai” và không thể và sẽ không tạo ra các kết quả mà họ tuyên bố họ có thể; và lý do đơn giản là tất cả họ bắt đầu với cùng một giả thiết không chính xác. Trong những chương kế tiếp, chúng ta sẽ tìm hiểu xem giả thiết không chính xác đó là gì.
* * *
Mọi người đều đang tìm kiếm giải pháp để giảm bớt đau đớn và khổ sở của cuộc sống, để thay đổi thực tại mà họ cảm thấy bị ràng buộc trong những bộ phim 3D bao quanh họ. Vấn đề là những câu trả lời đó không thể được tìm thấy trong rạp chiếu phim. Một số người đã gần như đạt được ở một số thời điểm, nhưng không ai đã tổng hợp tất cả lại, vì nó không thể được tổng hợp tất cả lại. Không có Người Lớn Con Người nào sẽ tìm thấy niềm vui, sự phong phú, quyền lực và tình yêu vĩnh hằng và chân thật trong khi họ ở phía sau của rạp chiếu phim. Nó không hoạt động theo cách đó.
Tôi chắc chắn bây giờ bạn đã hiểu ra lý do quan trọng nhất: Tất cả những Người Lớn Con Người và tất cả những nhóm mà họ thuộc về vẫn còn ở bên trong rạp chiếu phim. Không tù nhân được giải thoát nào đã rời khỏi Hang động của Plato ở điểm này; và với rất ít ngoại lệ, mọi người vẫn coi những ảnh bóng trên tường - những bộ phim 3D mà họ đang xem - là “thực tại”.
Đôi khi, một người nào đó sẽ nhìn lên vào quả cầu đen treo từ trung tâm của rạp chiếu phim và nhìn thấy những ánh sáng sáng rực phun ra hướng các màn hình cuốn quanh, tự hỏi đến chết đi sống lại rằng, đó là cái gì. Nhưng hình như có vẻ không ai biết.
Và bảng hiệu trên cánh cửa ở tường sau nói, “Đừng Vào - Nguy hiểm cực kỳ.”
CHÚ THÍCH
-
McKenna, Jed. The Enlightenment Trilogy
-
Wikipedia – Cognitive dissonance (Bất hoà nhận thức)
-
Festinger, L. Theory of cognitive dissonance (Lý thuyết về sự bất hoà nhận thức)
-
Festinger, L., Riecken, H.W., & Schachter, S. When prophecy fails (Khi lời tiên tri thất bại)
-
McKenna, Jed. Id.
-
Ibid.
-
Orwell, George. 1984
-
Rand, Ayn. Atlas Shrugged
-
McKenna, Jed. Id.