Bài tường thuật lại ngày học bổ túc 25/02/2024
Sáng hôm nay mình đến lớp vào lúc khoảng 9h15, khi đến lớp thì mình thấy lớp đang được diễn ra, mình không nhớ lúc ấy anh Quý đang nói tới vấn đề gì, lúc ấy mình tranh thủ vào ở cuối lớp và lấy ghế và đem đồ chơi cho Châu ngồi chơi để Châu ổn định lại có chổ chơi, thì mình nhớ là khi ấy anh Quý có đặt một câu hỏi Thế nào là : Chứng kiến, Không chứng kiến. Sau đó anh Quý lần lượt hỏi từng bạn trả lời, đầu tiên là các bạn bên bàn bên kia, anh quý gọi tên ai thì khi ấy bạn đó trả lời, vì mình vừa tập trung nhìn lại trong mình, nên khi các bạn trả lời thì khi ấy mình không nghe rõ lắm câu trả lời của các bạn lắm, trong khi các bạn trả lời thì mình cũng tự hình dung lại về đối tượng đó trong mình nó như thế nào và mô tả ra thì câu trả lời của mình là “Chứng kiến là sự ghi nhận thông qua 6 giác quan về sự vật hiện tượng gì đó” nên khi anh Quý mình nghe gọi tên mình thì khi ấy mình trả lời như ở trên. Mình và thầy Thủ là người trả lời cuối cùng, sau đó chị Tâm mới giơ tay xin trả lời lại vì nhằm lẫn, lúc ấy vì mình trả lời rồi nên mình lại chú tâm theo dõi được câu trả lời thay đổi của chị Tâm là “ Khi nào mình cũng chứng kiến”, À mình nhớ lại trước đó có đoạn của chị Tâm hay ai đó trả lời chứng kiến là gì? Sau đó anh Quý có hỏi vậy thì không chứng kiến là gì? Thì bạn ấy trả lời là chưa biết, thì anh quý có nói nếu hiểu chứng kiến là gì thì phải biết không chứng kiến là gì? Còn khi trả lời chứng kiến là gì mà lại chưa biết không chứng là gì? Thì có thể đối tượng chứng kiến đó đang chưa rõ. …
Xong sau đó anh Quý có đặt tiếp câu hỏi thứ 2 là thế nào là Sống trong chứng, không sống trong chứng kiến. Sau khi hỏi thì anh Quý cũng lần lượt gọi tên từng bạn trả lời, câu trả lời của mình lúc ấy là “ Nhận biết/ thấy được sự ghi nhận sự vật, hiện tượng ấy” và khi anh Quý gọi tên mình thì mình nói câu trả lời ấy ra.
Sau đó anh quý nói với lớp là đơn giản và nhẹ nhàng quá nhi, hình ảnh được mình nhìn thấy và nghe thấy mọi thứ cứ tuần tự tuần tự, êm ái nhẹ nhàng, bắt đầu câu hỏi tiếp theo mới náo nhiệt hơn, động não nhiều hơn đó là thế nào là “Quan sát” và “quan sát và chứng kiến giống hay khác nhau?”. Khi ấy lớp học như được nâng cấp lên bắt đầu đầu óc hoạt động nhiều hơn, hỏi đáp náo nhiệt hơn, không còn êm ả như 2 câu hỏi trước à hỏi và đáp nữa đơn thuần nữa, mà thay đổi, mâu thuẫn lu xa bu hết, mình không nhớ được từng câu trả lời của từng bạn, nhưng câu trả lời được chia ra các loại: Quan sát = Chứng kiến, Quán sát # chứng kiến, lúc này sẽ có 2 luồng câu trả lời
Với câu hỏi này thì anh Quý không gọi theo thứ tự mà anh Quý hỏi ai xung phong thì giơ tay trả lời, khi ấy thì Tịnh giơ tay lên trả lời mình nhớ nội dung là “Quan sát khác với chứng kiến, quan sát là khi mình chú tâm quan sát đối tượng nào đó, còn chứng kiến là trước đó. Nhưng khi anh quý hỏi đáp thì Tịnh trả lời lại là đó là quan sát của quan sát chứ không phải chứng kiến quan sát, nên giống nhau. Và em nhớ có đoạn của Bảy thì cũng khác nhau, anh Quý có hỏi khác nhau chổ như thế nào thì chứng kiến khác quan sát ở chỗ rõ biết hơn. Và tiếp theo thì cũng lần lượt từng bạn giơ tay trả lời. Và khi ấy trong mình khi hình lại quan sát và chứng kiến thì mình thấy rằng quan sát là mình quan sát một đối tượng nào đó, nhưng còn khi chứng kiến, thì nó đơn thuần chỉ ghi nhận lại , nó ghi nhận lại một cách đơn thuần mặc dù mình có ý thức hay không ý thức tới, nhưng nó vẫn cứ ghi nhận lại, nhưng còn rõ ràng khác nhau thì mình lúc ấy không tách rõ được, chỉ thấy là nó có khác nhau. Rồi anh Quý có hỏi lại mình là nó có giống rõ hơn không, thì không mình không thấy nó có nghĩa là rõ hơn. Và sau đó tới các bạn khác, nhưng trong mình thì vẫn có hình dung về cả 2 làm rõ nhưng chỉ ra điểm khác mà nói tới mình nhận biết rõ liền thì lại không, mình chỉ miêu tả được cảm nhận của mình về 2 đối tượng đó, cảm cảm chứ vốn nó hoàn toàn không tách hẳn, vẫn cứ dính dính.
Mình còn nhớ anh Quý có nói, sao tới câu hỏi này bắt đầu thấy nó phúc tạp hơn, động não hơn rồi phải không? Uh đúng trong mình bắt đầu chạy lung tung khi trả lời câu hỏi ấy, nó cứ trả lơi xong thấy không phải, rồi không phải, rồi lại hình dung lại nhưng vẫn không rõ.
Tiếp theo là tới câu hỏi “Quan sát có phải là một hoạt động hay không?, Chứng kiến có phải là một hoạt động hay không?”. Ngay khi câu hỏi được bật ra xong là y như rằng như nói đúng cái lờ mờ không diễn tả được trong mình từ nảy giờ luôn. Mình bật ra ngay câu trả lời lập tức, là quan sát là một hoạt động, chứng kiến không phải là một hoạt động. Đó là câu trả lời mà nảy giờ mình không phải suy tư như những câu hỏi trước đó, nhưng trong lớp hình như vẫn có 2 luồng câu trả lời đó là: chưng kiến và quan sát đều là 1 hoạt động, và chứng kiến không phải là hoạt động , quan sát là một hoạt động. Ở câu hỏi này thì các bạn trả lời nhanh chóng hơn, nên câu tiếp theo sẽ là các bạn liệt kê các hoạt động của bản thân. Và không đợi lâu anh Quý có liệt kê sẵn các hoạt động trong slide bạn nào có thêm hoạt động nào thì bổ sung hay không hiểu thì hỏi làm rõ. Thì sẽ có những hoạt động như sau mà mình có chụp hình lại:
- Hoạt động quan sát - Hoạt động lựa chọn
- Hoạt động tiếp nhận - Hoạt động phân tách
- Hoạt động tưởng tượng - Hoạt động tổng hợp
- Hoạt động dự đoán - Hoạt động khái quát
- Hoạt động tìm kiếm - Hoạt động đánh giá
- Hoạt động suy luận - Hoạt động di chuyển
- Hoạt động so sánh - Hoạt động tác động
- Hoạt động định hướng -………
Thì lúc ấy có chị Tâm hỏi về hoạt động tiếp nhận, thì anh Quý có ví dụ cho chị Tâm về việc đưa một vật gì đó cho chị Tâm và chị Tâm giơ tay cầm lấy, nó là hoạt động tiếp nhận. Xong tới hoạt định hướng , khi nghe anh Quý trao đổi với chị Tâm thì mình cũng hình dung lại cái hoạt động đó ở mình nó như thế nào, mình dể nhận thấy rõ nhất đó là sau khi mình ngủ dậy trước khi đi xuống nhà làm gì, mình thường nằm lại hình dung lại những việc cần phải làm như, soạn đồ cho tụi nhỏ, lấy tả cho Châu, soạn 2 bộ để chút 2 đứa ngủ dậy xuống thay, rồi mình mới đi làm món gì chút cho ông nội ăn trưa, rồi đi đánh răng xúc miệng, đi vệ sinh… tức là mình hình dung lại những việc cần làm, và sắp xếp xem các việc đó phân bổ nào trước nào sau nếu chỉ có 30 phút, hay khi chỉ có 15 phút … tức là nhanh hay chậm, việc nào trước hay sau ttrong mình trước đó có sự định hướng để làm điều đó…., rồi lần lượt anh Quý giải thích những câu hỏi của cả lớp.
Rồi anh Quý hỏi câu hỏi tiếp theo đó là “Khi làm hoạt động suy nghĩ, thì cùng lúc ấy mình có được hoạt động quan sát hay không? Và ngược lại khi mình đang làm hoạt động quan sát thì cùng lúc ấy mình có thể làm hoạt động suy nghĩ được không?” Cai này đó khi 2 việc đó làm với 2 nội dung, 2 đối tượng hoàn toàn khác nhau, còn cùng một đối tượng hay cùng một nội dung thì không tính. Thì lúc ấy mình bắt đầu làm hoạt động suy nghĩ về ngày mai mình ăn gì và quan sát dòng chữ trước mặt mình, thì khi tập trung suy nghĩ nghĩ thì mắt mình vẫn nhìn dòng chữ ấy nhưng trong mình lại không đọc không chứ tâm vào được, khi ngưng suy nghĩ hướng vào đọc thì trong mình mới có sự chú tâm vào đọc dòng chữ ấy, đổi qua đổi lại thì mình thấy cứ môi khi hướng vào nào thì cái bên kia sẽ ngắt, tức có sự đứt quản, không thể cùng một khoảnh khắc mà làm 2 hành động cùng một lúc được cả. Nên câu trả lời của mình chắc chắn là Không.
Lúc ấy anh Quý còn nói là mọi người trả lời kỹ nha, chuẩn bị vô tròng rồi á hiiii, thì sau câu đó, cũng có vài đổi câu trả lời hoặc chưa rõ câu trả lời, là cùng một lúc được.
Anh Quý kêu chị Tâm chấm 2 điểm trên tờ giấy, lúc ấy chị Tâm loay hoay cầm thêm một cây viết của Tâm nhỏ thì anh Quý có đứng lên nói gì mà đề phòng dữ vậy , để anh chấm 2 điểm luôn cho, lúc ấy anh Quý chấm 2 điểm cho chị Tâm, xong kêu chị cùng 1 lúc tập trung nhìn vào 2 điểm đó, xong ví dụ ấy thì cả lớp đều thống nhất 1 câu trả lời đó chính là không thể cùng lúc được, tức tại một thời điểm không thể diễn ra cùng một lúc 2 hoạt động.
Vậy khi quan sát thì có thể có hoạt động khác được không? Thì chắc chắn là không , mà khi quan sát thì ta phải dừng các hoạt động khác lại, nhưng khi chứng kiến thì các hoạt động khác có dừng không? Thì không nè, khi chứng kiến thì mọi hoạt động khác vẫn diễn ra. Thì khi tới khúc này, mình nhớ có Việt Thảo đổi câu trả lời khác, câu trả lời trước đó là Quan sát = chứng kiến thì giờ thấy Quan sát # chứng kiến, rồi Tịnh cũng thay đổi câu trả lời, cứ lần lượt mọi người trả lời, lần nầy câu trả lời của lớp đều là Quan sát # chứng kiến.
Lúc này thì thì lớp có một số giơ tay xin phát biểu là những hiểu lầm của mình về chứng kiến, hiểu thành quan sát, và đi thực hành quan sát nên sao thấy có lúc chứng kiến có lúc không, hay thực hành chứng kiến thì phải dừng lại các hoạt động khác, lúc này vấn đề được mọi người trao đổi với anh Quý và đặt câu hỏi với anh Quý để anh Quỹ hỗ trợ, và chính vì hiểu nhằm chứng kiến là quan sát, nên khi quan sát thì không suy nghĩ, mà khi suy nghĩ thì không quan sát, và đoạn chị Tâm với anh Quý có đề cập về những hiều lầm đó dẫn tới việc hiểu lầm là thiền là dừng suy nghĩ, thì dẫn tới liệt tuệ.
Và tiếp theo chủ đề ấy thì đoạn anh Quý với Hồng về những vẫn đề Hồng đưa ra những ví dụ về bằng cấp …
Sau đoạn này thì anh Quý có hỏi 1 số bạn về cảm nhận của buổi sáng nay. Và buổi học buổi sáng kết thúc.
Bắt đầu buổi chiều tầm hơn 2h 1 xíu và bắt đầu bằng câu hỏi Thế nào là quan sát trong cảm nhận? Thế là quan sát trong chứng kiến? Nghe xong lúc ấy mình 2 đối tượng ấy trong mình vẫn chưa rõ , mình hơi đứng hình 1 xíu, mình tách ra cảm nhận là gì, chứng kiến là gì, thì mình nói cảm nhận là cái lệ thuộc vào mình, từ mình mà ra , ủa thì cái nào cũng từ mình mà ra, sau một hồi thì nhìn lại thì mình thấy có 2 hướng: 1 cía nó có thiên hướng theo ý của mình, 1 cái thì không có thiên hướng đó có sao thì nó là vậy, thì mình mới thấy thiên hướng theo ý của mình, theo lớp lăng kính của mình thôi thì nó là quan sát trong cảm nhận, đối tượng được quan sát là cảm nhận, còn quan sát trong chứng kiến thì cái hiển thị trong mình là ghi nhận lại đúng hiện tượng , hình ảnh, âm thanh sự việc ấy.
Thì lúc ấy bạn nào giơ tay trả lời thì anh Quý mời bạn ấy, lúc đó mình cũng giơ tay và trả lời là Quan sát trong chứng kiến là quan sát lại những sự ghi nhận của mình vào thời điểm vè sự việc hiện tượng nào đó, còn quan sát trong cảm nhận là mình quan sát qua lăng kính theo ý của mình.
Sau đó anh Quý nói mọi người trả lời bằng suy nghĩ quá. Nên anh Quý nói câu hỏi này cứ lưu lại cuối buổi sẽ quay lại.
Và anh Quý hỏi Kết luận là gì? Thì mình nhớ có bạn nào nói Kết luận cuối nó là một dấu chấm hết hiiii, và mình và một bạn bật cười lên. Và lớp cũng có một bạn xin trả lời kết luận là gì, còn mình thì thấy rằng kết luận là một nhận thức mà nhận thức đó là sự thật rồi là đúng rồi.
Và ngay sau đó câu tiếp theo là vậy Kết quả của chứng kiến là gì? Lúc này thì khi nhìn lại mình thấy kết quả của chứng kiến trong mình cứ nhìn lại nhìn lại, từ câu chuyển Ana chồng ngoại tình, nhìn tiếp nhìn tiếp thì mình thấy kết quả của chứng kiến đơn thuần chỉ là ghi nhận lại hình ảnh , âm thanh sự việc nào đó, càng nhìn lại mình thấy nó đơn thuần, tinh khiết hơn , khi tháo ra từng lớp cái gì có ý mình vào, và cái gì là chứng kiến….
Kết luận có phải là kết quả của chứng kiến? Vì nó là câu hỏi kế tiếp cho luồng trên của mình nên khi đọc câu hỏi , câu trả lời của mình hiện ngay lập tức đó chính là không,
Anh Quý có lấy 1 ví dụ:
- Ngày thứ nhất lúc 12h trưa mình thấy 1 đàn chuồn chuồn bay là đà thấp , sau đó 4h chiều trời mưa.
- Ngày thứ 2 cũng khoảng 12h trưa mình thấy 1 đàn chuồn chuồn bay là đá thấp, sau đó 4h chiều trời đổ cơn mưa.
-Ngày thứ 3 cũng khoảng 12h trưa mình thấy 1 đàn chuồn chuồn bay là đà thấp, …và sau đó mình kết luận là chiều nay chắc chắn 4h trời sẽ mưa.
Thì kết luận đó có trong chứng kiến không?
Xong sau đó chị Tâm cũng hỏi đáp với anh Quý và câu hỏi tiếp theo là: “12h trưa mình thấy 1 đàn chuồn chuồn đang bay là đà thấp” thì kết luận đó phải là kết quả của chứng kiến không?
Xong sau đó anh Quý chia các nhóm ra để thảo luận, thì mình vào nhóm của Xuân Thảo, Tiến, với anh Nhật. - Mình bắt đầu đi về phía nhóm để cùng trao đổi với các bạn, thì anh Nhật có nói là kết luận 4h chiều trời sẽ mưa là không trong chứng kiến. Sau đó mình với XT hỏi anh Nhật vậy còn kết luận 12h trưa mình thấy 1 đàn chuồn chuồn đang bay là đà thấp thì kết luận đó có trong chứng kiến hay không? Anh Nhật có nói thì mình thấy là thấy vậy thôi chứ đâu có kết luận gì. Rồi mình hỏi “khi thấy là có 1 đàn chuồn chuồn thì khi có trong chứng kiến không”?
Thì lúc ấy cả nhóm mình bắt đầu tự suy nghẫm, xong mình mới nói theo em thì khi thấy 1 đàn chuồn chuồn thì nhận thức không trong chứng kiến.
Cả nhóm hỏi lại mình tại sao? Vậy chứng kiến thì thấy gì?
Thì mình nói đó là thấy 1 đàn chuồn chuồn thì kết luận ấy không trong chứng kiến, trong chứng kiến thì thấy hình ảnh 1 đàn chuồn chuồn đang bay là đà.
Rồi nhóm mới nhớ lại ví dụ con cò và đàn cò và cùng nhau thảo luận tiếp.
Mình có lại nhớ buổi khoá chứng kiến khoá 1 học bên trường đại học gì đó, lúc ấy mình nhớ tới câu chuyên Anna và chồng chở 1 cô gái, mình còn nhớ câu hỏi Anna thấy gì? – Lúc ấy mình thấy là Anna thấy chồng mình chở 1 cô gái đi ngang qua. – Lúc ấy mình đinh ninh chắc cú là nhận thức đó, kết luận đó là đúng, nhưng sau đó chị Đăng mới tiếp câu chuyện đó là: Khi đang thấy chồng mình chở cô gái chạy ngang qua , sau đó Anna lấy điện thoại gọi video call cho chồng mình thì đầu dây bên kia chồng cô vẫn bóc máy và đang ngồi trong văn phòng làm việc. – Khi vừa nghe tới đó, thì trong mình tự nhiên người chồng đó vỡ tan luôn, mình A lên quá bất ngờ, lúc ấy mình thật sự quá bất ngờ, thì chị Đăng có hỏi mình tại sao lại À lên. – Mình có nói nhận thức Anna thấy chồng chở cô gái không còn, mà là Anna thấy hình ảnh 1 người giống chồng mình chở 1 cô gái đi ngang qua. Mình còn nhớ sau ấy khi chị Đăng kêu mọi người lấy video mắt chứng kiến gì, tai chứng kiến gì? Mình còn nhớ lúc ấy mình như sống trong 1 trạng thái khác hoàn toàn như bình thường, mình có ghi ghi là mắt chứng kiến một khối chủ nhật màu đen, lúc ấy tai minh nghe âm thanh ồ ồ phát từ máy lạnh, nhưng âm thanh ấy để diễn tả ra, mình cảm thấy từ cái mình trực tiếp chứng kiến tới khi mình nói ra mô tả ra, mình cảm thấy giới hạn hẳn của ngôn từ, nó cứ sao sao… Rơi vào trạng thái ấy cũng gần 30 phút……
Xong sau đó Xuân thảo có hỏi mình, vậy sống trong chứng kiến có lợi ích gì nhỉ?
Mình có hỏi Thảo nhớ đoạn buổi trưa anh Quý và chị Tâm trao đổi về nọi dung sự khác nhau giưa anh Quý và chị Tâm là gì không?
Thì mình với Thảo và nhóm cũng trao đổi nội dung sự khác nhau ấy: là 1 bên nhầm lẫn, 1 bên không bao giờ nhầm lẫn…
Sau khi nhóm thảo luận xong thì anh Quý có gọi tên từng bạn trả lời.
Anh Quý gọi anh Linh thì anh Linh có trả lời là không chứng kiến thì két luận đó đã qua nhiều lớp nhận thức mới ra con chuồn chuồn……
Chị Hoài thì trả lời: đâu có con chuồn chuồn thật đâu mà thấy. Nhưng hình như khi lớp hỏi vậy chứng kiến gì thì hình như chị Hoài nợ lại chưa trả lời.
Tới Thảo thì Thảo nói là chứng kiến hình ảnh con chuồn chuồn, lúc ấy chị Tâm có hỏi Thảo sự khác giữa thấy hình ảnh đàn chuồn chuồn và thấy đàn chuồn chuồn khác nhau thế nào?
Thì Thảo có trả lời nhưng chị Tâm có hỏi thì chưa ra rõ. Rồi anh Quý nói trả lời câu hỏi đó là: Hình ảnh đàn chuồn chuồn là chưa chắc là đàn chuồn chuồn, còn đàn chuồn chuồn thì chắc chắc là đàn chuồn chuồn thật.
Xong sau đó anh Quý lấy thêm 1 ví dụ, là mình giơ tay lên hạ tay xuống trong 3tiếng, 4 tiếng , thì cảm thấy thế nào? À thôi đổi lại là giờ quan sát nhìn người giơ tay lên xuống trong 3-4 tiếng thì thế nào? Xong sau đó các nhóm thảo luận nếu sống trong chứng kiến thì thế nào? Không sống trong chứng kiến thì thế nào?
Thì lúc đó cả lớp thảo luận và ai cũng trả lời là nếu quan sát trong 3 tiếng nếu sống trong chứng kiến thì không có chán, mệt, buồn ngủ…. Còn không sống trong chứng kiến mới phát sinh ra những chán, mệt, buồn ngủ,….
Thì chị Tâm mới thắc mắc nhưng lúc đầu mình đâu chán , gì đâu, sau đó mới chán?
Anh Quý hỏi: thì tại sao lúc đầu không chán?
Chị Tâm: Lúc đầu vì không biết nên nó thu hút.
Anh Quý: Khi bị thu hút thì lúc ấy có sống trong chứng kiến không?
Chị Tâm: Không.
Anh Quý: Sau đó tại sao chán?
Chị Tâm: Vì biết rồi.
….
Khi tường thuật tới đây mình phát hiện trong mình có 1 hướng nằm trên tầng cố để hiểu, cố để khế hợp với vấn đề, nằm trên tầng suy nghĩ , ý thức gì ấy, khi học thì không sao , viết không sao nhưng tới khi từong thuật tới đoạn này, như có cái đà khi viết tường thuật, mình cảm thấy khi viết tường thuật nó là gì ấy khách quan nhìn lại, không đánh giá chẳng phán xét, đung nghĩa nhớ lại hình dung và viết lại, thì khi tới đoạn này như phản ảnh lại sự phản ảnh lại sự thật trong mình là mình cố ý để hiểu, nhưng chưa chấp nhận điều đó mình chưa thấy, mà cố để hiểu, trong mình khi viết tới đây tự nhiên bắt đầu hơi lăng tăng đầu óc, đầu hơi nặng nhẹ , không bình thường mà gì đó bắt đầu thấy có sự mâu thuẫn bên trong.
………
Anh Quý có đưa ra 2 mệnh đề
- Sống trong chổ không kết luận.
- Không sống trong chổ có kết luận
Là giống hay khác nhau? Và sống trong chổ nào mới đúng?
Khi đọc 2 câu đó thì lúc ấy mình cũng chưa rõ câu nào đúng, mà thậm chí không rõ là nó khác nhau như thế nào?
Và anh Quý nói sống trong chổ không kết luận là sai.
Còn không sống trong chổ có kết luận là đúng. Nhưng làm sao không sống trong chổ có kết luận thì
- Sau đó anh Nhựt có chia sẽ khoảnh khắc mà ảnh cảm thấy không sống trong chổ có kết luận.
Anh quý đưa bài tập về nhà và treo lại câu hỏi Thế nào mới đúng? Lại vào khoá bổ túc 3.