Trước tết cả lớp đồng ý hẹn nhau lùi lại buổi học bổ túc cùng anh Quý sang ngày sau tết để có thể tham gia đông đủ.
Mình bắt đầu buổi học với lo lắng là phải đi học đúng giờ. Vì lần trước thầy đã trao đổi về vấn đề đi học trễ một lần rồi. Về cảm nhận thế nào nếu bạn trao đi một món quà mà người nhận không trân quý. Mình lo lắng canh giờ đi học, một phần vì không muốn bị la, một phần vì không muốn thể hiện sự thiếu tôn trọng thầy.
Khi đến lớp thì thầy lớp đã có mặt được 15 anh chị em. Cỡ 5 phút sau anh Quý bắt đầu buổi học bằng việc chia sẻ mục đích của buổi học bổ túc rằng: Bổ túc là bổ sung kiến thức cho học sinh yếu. Qua quan sát 2 khoá học trước, anh thấy các bạn có nhiều hiểu lầm về chứng kiến và chưa đạt được kết quả như lẽ ra nên đạt được. Buổi học này nhằm mục đích phá bỏ những hiểu lầm về chứng kiến.
Đầu tiên, anh Quý hỏi từng bạn về như thế nào là chứng kiến. Tiếp theo anh Quý hỏi tiếp như thế nào là sống trong chứng kiến? chứng kiến có phải là quan sát? chứng kiến có phải là một hoạt động? Lần lượt từng bạn một trả lời. Cứ vậy thông qua câu trả lời từng bạn, lại được hỏi thêm sâu hơn để làm rõ.
Sau một lúc thảo luận, cả lớp ồ ra rằng hoá ra: chứng kiến không phải quan sát. Quan sát là một hoạt động. Hoạt động có một tính chất là: Tại một thời điểm ta chỉ đặt ý vào 1 chỗ làm được 1 hành động. Nhưng chứng kiến thì khác, không phải là hoạt động mà là một thuộc tính, diễn ra ngay khi mình đang thực hiện 1 hoạt động nào đó. Anh Quý chia sẻ thêm các hành động suy luận, lắng nghe, quan sát…. Mà con người ta thường làm. Trong tất cả những hành động đó, hoạt động chứng kiến vẫn song hành. Chứ không phải khi chứng kiến là ngừng tư duy, khi chứng kiến là ngừng quan sát.
Mình đã hỏi anh về trường hợp làm 2 việc cùng một lúc: như vừa nghe giảng vừa chép bài, vừa nấu ăn vừa nghe nhạc, vừa quan sát đường vừa điều khiển tay lái. Thì anh Quý có hướng dẫn mình xem lại xem: đó là mình làm 2 việc cùng một lúc hay là mình nhảy qua nhảy về giữa hai việc nhanh thật nhanh.
Mình cũng thử đặt ý ở hai chỗ một lúc, quan sát bé Đăng bằng mắt, và đầu nghĩ tới công việc. Nhưng không thể. Mình đã thử hai ba lần nhưng vẫn không làm đồng thời được. Khi nghĩ tới giải quyết công việc là sự tập trung quan sát bé Đăng bị mờ đi. Mình nhận ra: là mình nhảy chuyển thật nhanh từ việc này qua việc khác, nhanh và thuần thục tới mức mình tưởng là mình làm 2 việc một lúc.
Buổi sáng kết thúc trong tiếng cười, mọi người năn nỉ anh chia sẻ thêm 15-20p nữa rồi hẵng nghỉ trưa. Tới đây mọi người đã gật gù đồng tình: chứng kiến không phải là quan sát. Đây là 1 hiểu lầm cần loại bỏ. Chứng kiến cũng không phải là một hoạt động, mà là một thuộc tính.
Sau khi nghỉ ngơi ăn trưa, cả lớp cùng bắt đầu buổi học chiều. Buổi chiều bắt đầu với việc anh Quý đưa ra những câu hỏi mới cho cả lớp thảo luận. Có 3 chùm câu hỏi lớn:
Đợt một: kết quả của quan sát là gì? Kết quả của chứng kiến là gì?
Đợt hai: Quan sát trong chứng kiến? Quan sát trong cảm nhận?
Đợt ba: Sống trong chứng kiến là gì? Là sống trong vùng không có kết luận? Hay Không sống trong vùng có kết luận?
Cả lớp chia nhỏ nhóm 3-5 người thảo luận về từng câu hỏi một. Có một số ý kiến chia sẻ rằng: kết quả của quan sát là hình ảnh, mùi vị, âm thanh, cảm giác. Còn kết quả của chứng kiến là thông tin, là một cái biết chắc chắn.
Trong tiết học buổi chiều có hai đoạn được mọi người thảo luận lâu hơn đó là ví dụ về 12h trưa thấy hình ảnh một đàn chuồn chuồn đang bay và mình đưa ra kết luận vậy thì có chứng kiến không? Mọi người thảo luận với nhau rất sôi nổi.
Có một đoạn anh Quý nói với chị Tâm: em có biết điểm khác biệt lớn nhất giữa anh và em là gì không? Là anh biết rõ những điều anh nói. Còn em thì không.
Trong buổi học cũng có một đoạn rất ngắn nói về sự khác nhau giữa trí tuệ và thông minh.
Tới cuối buổi học, lớp dừng lại ở câu hỏi mở: chứng kiến là gì? như thế nào là sống trong chưgs kiến. Để mọi người về nhà suy ngẫm trả lời. Anh Quý ra bài tập về nhà để học viên đào sâu nghiên cứu thêm, tự tìm câu trả lời. Mọi người bình chọn thời gian 1 tháng để hoàn thành tất cả bài tập về nhà. Cả lớp chia tay nhau trong tiếng cười và lời hẹn.