Viết tường thuật thì không có cảm hứng lắm, vì lớp học diễn ra cũng lâu, ban đầu sau khi về tính khi nào có mong muốn thì viết, không muốn thì thôi, và cứ thế bị cuốn trôi vào công việc, cho đến hôm nay nghĩ không lẽ bây giờ mình dừng lại ở đây luôn, rõ ràng đi học có quá nhiều lợi ích cơ mà, thôi dù không có cảm hứng như cứ làm, may là chưa trễ deadline còn kịp. Cái buồn cười là khi viết tường thuật nó cứ có cả đống thứ cảm nhận xen vào không muốn dừng nên cái bài trước tính tường thuật nhưng viết cảm nhận luôn cho nó đỡ trôi cái mạch, bài này sẽ chỉ tập trung vào sự kiện mình còn nhớ chứ không phân tích này nọ nữa, mình cũng không cố đi tra soát lại tư liệu ở người khác mình muốn để chính trí nhớ của mình tự viết vào, và cũng chắc chắn rằng nó không chính xác được
Sáng đến lớp tâm trạng còn đang khó chịu vì vừa mới cãi nhau vụ đi học trễ, thầy thông báo nếu đi học trễ là cho nghỉ luôn khỏi vào, nhìn quanh mọi người đã tới đông đủ, tự hỏi không biết còn sót ai không ta, ngồi chờ coi tiếp theo học cái gì. Thầy hỏi cả lớp có biết vì sao có buổi bổ túc hôm nay không, mình trả lời bổ túc là làm cho đầy đủ, tức là lớp trước còn thiếu cái gì đó nên mới bổ túc cho đủ. Thầy nói không phải do lớp trước còn thiếu mà do mọi người học chưa đạt được kết quả của lớp trước, nên cần phải bổ túc, nếu học đạt kết quả thì không những vấn đề trong lớp bổ túc này sẽ tự biết mà không cần phải học nữa. MÌnh tự nghĩ à thì ra là vậy, vậy là mình học có vấn đề gì đó rồi, 1 tiến trình lục lại quan sát cách học của mình diễn ra tự động ở bên trong
Thầy hỏi từng người chứng kiến là gì. Mọi người đa số đều trả lời chứng kiến là mình chứng kiến qua các giác quan, mình trả lời chứng kiến là 1 trạng thái, mình thấy vậy nó mới rõ hơn khái niệm chứng kiến
Thầy tiếp tục slide thế nào là quan sát, mọi người lại trả lời gì đó mình nhớ mang máng là quan sát là mình nhìn gì đó …, còn mình trả lời quan sát là mình tập trung chứng kiến, chứng kiến 1 cách có mục đích
Ở chỗ này mình có phân biệt rõ hơn quan sát và chứng kiến
Thầy tiếp tục về thế nào là hành động, có thể cùng lúc làm 2 hành động hay không. Chỗ này mình nhận ra không thể cùng lúc làm 2 hành động được không. Đa số đều nói rằng không thể, mình cũng phải quan sát, thử nghiệm 1 lúc mình mới thấy ra là nó không thể, lúc này lớp cũng sôi động, mọi người đều thử, có người thì lạc qua việc làm 1 chuỗi hành động, có người thì cố gắng làm cái này xong tới cái khác thật nhanh rồi cho rằng có thể, mọi tình huống đều được thầy chỉ ra, mọi người không nhầm lẫn được và đều thống nhất là không thể cùng lúc làm được 2 hành động
Thầy tiếp tục với câu hỏi chứng kiến có phải là hành động không ? Mọi người lúc này nhận ra chứng kiến không phải là hành động ? Quan sát là một hành động , vậy quan sát không phải là chứng kiến. Thầy hỏi mình có nhận ra gì không mình chợt nhận ra chứng kiến là chứng kiến, chứng kiến cũng không phải là trạng thái mà nó là 1 thuộc tính gắn liền với mình, còn nhân vì đâu mà nhận ra thì mình không nhớ rõ, mình nói nó là trạng thái vì mình nhớ trải nghiệm chứng kiến sự chứng kiến khi leo cầu thang, thật ra nó không phải là trạng thái là thuộc tính thì đúng hơn
Sau đó có 1 trận thầy la Hồng về vấn đề gì đó về việc Hồng hỏi mấy người thành công Hồng gặp thì họ có trí tuệ hay không … chỗ này cũng không nhớ rõ lắm chi tiết, chỉ nhớ đại khái là Hồng đi học nhưng chưa chịu học, chưa thật sự xem thầy là thầy, chưa tập trung vào những gì được thầy nêu ra mà còn nghi ngờ nên mới đi so sánh đánh giá và muốn thầy chứng minh
Sau đó thầy cho lớp nghỉ đi ăn trưa thì Tâm nói là học sáng giờ chưa được gì, nên muốn học thêm, còn mình đói bụng rồi nên cũng ko nhớ học thêm cái gì, hình như là quan sát trong cảm nhận và quan sát trong chứng kiến gì đó
Ăn trưa xong, buổi chiều tiếp tục với chủ đề quan sát trong cảm nhận và quan sát trong chứng kiến thầy nói cái này thầy tự đưa ra nên mọi người không biết đúng rồi nên để lại sau, tiếp tục vớ chủ đề kết luận, chứng kiến có kết luận hay không
Thầy đưa vấn đề buổi trưa thấy 1 đàn chuồn chuồn bay thấp, buổi chiều mưa rồi đưa ra là cứ buổi trưa thấy đàn chuồn chuồn bay thấp thì buổi chiều mưa , đó là kết luận. Tâm có đưa ra câu hỏi nếu buổi trưa thấy đàn chuồn chuồn bay thấp và nói rằng có đàn chuồn chuồn bay thấp thì đó có phải là kết luận không. Thầy nói câu hỏi hay kêu mọi người thảo luận trả lời câu hỏi này
Mình cũng khám phá và và thấy chưa rõ, đa phần mọi người đều cho rằng đó là kết luận và cố gắng không đưa ra phát biểu này, cho đến khi thầy nói để thầy thay Thảo trả lời cho Tâm , thầy nói thầy chỉ chứng kiến và nói lại chứ không có kết luận, lúc này mình mới nhận ra kết luận là 1 cái khác
Tiếp tục thầy đưa vấn đề về sống trong chỗ không có kết luận và sống trong chỗ không kết luận mọi người trao đổi sôi nổi
Thầy nói mọi người cần tìm làm sao để sống trong chỗ không có kết luận và câu hỏi này sẽ được thầy trả lời vào buổi bổ túc 2 với điều kiện mọi người phải hoàn thành cái bài tập về nhà và được xét duyệt là đạt để học lớp “Hiểu về chứng kiến, tôn trọng sự thật” do Đăng dạy, và học lớp này cũng phải đạt yêu cầu thì mới học bổ túc 2 được, nếu không muốn học bổ túc 2 phải đóng 50 triệu
Cả lớp lại sôi nổi về vấn đề deadline hoàn thành bài tập, cuối cùng để mọi người vote trên group chat zalo