-
Mình chứng kiến bên trong mình có một nhận thức rằng ‘‘cả thế giới đang chống lại mình’’.
Mình không chứng kiến cả thế giới đang chống lại mình. -
Mình chứng kiến trong lòng mình có cảm giác người khác đang ghét mình, cố tình làm khó mình
Mình không chứng kiến người đó ghét mình -
Mình chứng kiến người khác lớn tiếng với mình
Mình không chứng kiến người đó có ý chửi mình -
Mình chứng kiến trong mình có một nhận thức rằng: Level học phát triển bản thân cao hơn thì mình sẽ không buồn vì những chuyện cỏn con trước đây nữa.
Mình không chứng kiến được level học phát triển bản thân của mình trong hiện tại -
Mình chứng kiến một hệ thống đánh giá đúng sai của mình đối với bản thân
-
Mình chứng kiến mình có một nhận thức rằng: người đó cư xử, nói chuyện với mình như vậy là cố tình chọc tức mình.
Mình không chứng kiến người đó cố tình chọc tức mình. -
Mình chứng kiến mình có một nhận thức rằng: tiêu cực và làm hại bản thân là những điều sai, nếu mình còn có suy nghĩ này thì mình rất tệ hại
Mình không chứng kiến mình tệ hại -
Mình chứng kiến rằng mình có một sự ép buộc bản thân phải loại bỏ hoàn toàn suy nghĩ, nhận thức về làm hại bản thân bên trong mình.
-
Mình chứng kiến bên trong nội tâm mình có một sự kháng cự lại với sự ép buộc (ở điều số 8).
-
Mình chứng kiến mình có một sự đánh giá bản thân rằng: Đã học phát triển bản thân tới đây mà vẫn còn suy nghĩ làm hại bản thân thì sai lại càng sai, quá sức sai.
-
Mình chứng kiến mình có một nhận thức rằng: Mình là người không tốt, mình rất nguy hiểm.
-
Mình chứng kiến mình có một nhận thức rằng: Suy nghĩ về việc làm hại bản thân thì nguy hiểm, chứ mình không phải là người nguy hiểm
-
Mình chứng kiến mình có một nhận thức rằng: ‘‘Cần phân biệt rõ mình và những suy nghĩ, nhận thức của mình. Suy nghĩ và nhận thức có vấn đề thì giải quyết nó, chứ không phải bản thân mình có vấn đề.’’
-
Mình chứng kiến mình có một thói quen nhận thức rằng: ‘‘Nếu mình có vấn đề thì mình xấu xí, tệ hại’’.
Mình không chứng kiến rằng bản chất mình là xấu xí tệ hại. -
Mình chứng kiến mình có một cảm nhận rằng mình xấu xí, tệ hại
Mình không chứng kiến mình xấu xí tệ hại -
Mình chứng kiến có một cảm giác buồn đang tồn tại trong mình
Mình không chứng kiến thấy mình buồn -
Mình chứng kiến cơ thể này và bộ quần áo trên cơ thể
-
Mình chứng kiến mình có một nhận thức rằng: cơ thể này là của mình
Mình không chứng kiến thấy cơ thể là chính mình -
Mình chứng kiến mình đang có một thắc mắc: Cái ‘‘của mình’’ và ‘‘chính mình’’ thì khác nhau như thế nào?
-
Mình chứng kiến mình đang có một câu trả lời: Cái ‘‘của mình’’ là do mình sở hữu, có quyền, làm chủ được nó, sử dụng được nó. Còn ‘‘chính mình’’ tức là bản thân mình, khác hẳn với những cái ‘‘của mình’’ do mình sở hữu.
-
Mình chứng kiến có một cảm giác đang nổi lên bên trong mình: Hóa ra những gì mình đang có cũng như công cụ để mình chơi thôi ư, chứ nó đâu phải là chính mình.
-
Mình chứng kiến mình đang có những cơn ho, sổ mũi, mệt mỏi, buồn ngủ
-
Mình chứng kiến mình có một kết luận rằng mình đang bị bệnh
-
Mình chứng kiến mình có một thắc mắc rằng: Mình bị bệnh hay cơ thể này đang bị bệnh?
-
Mình chứng kiến cảm giác càng lúc càng thả lỏng hơn, nhẹ nhàng hơn ở bên trong khi làm bài tập này.
-
Mình chứng kiến một tuần gần đây mình hay có cảm giác buồn, khổ, tức giận, khó chịu, bức xúc, căng thẳng, áp lực…
-
Mình chứng kiến mình có một sự đánh giá rằng: Mình có nhiều tiêu cực là mình đang bị tuột level
Mình không chứng kiến mình đang tuột level -
Mình chứng kiến rằng mình có một sự ép buộc bản thân phải phân biệt rõ được đâu là điều mình chứng kiến, đâu là thông tin sau khi nhảy qua khu vực xử lý, trong những tình huống khiến mình phát sinh cảm xúc tiêu cực.
-
Mình chứng kiến mình vừa chồng thêm một lớp đòi hỏi, áp lực lên bản thân khi mình có sự ép buộc (ở điều 28).
-
Mình chứng kiến mình vừa có một sự phát hiện ra: Lý do mình có cảm giác càng lúc càng áp lực là do mình chồng thêm nhiều lớp đòi hỏi, đánh giá.
-
Mình chứng kiến mình đang tua lại sự kiện buổi trưa hôm qua, lúc mình khóc khi nghe bài hát ‘‘Thiền là tự do’’ vì khi đó mình trong lòng mình được thả lỏng, tự do của mình lúc đó là được khóc.
-
Mình chứng kiến tầng tầng lớp lớp những đòi hỏi, mặc định, đánh giá bên trong mình đối với chính mình.
-
Mình chứng kiến một cảm giác mệt mỏi, một sự mệt mỏi từ sâu trong lòng
Mình không chứng kiến chính mình mệt mỏi. -
Mình chứng kiến có lúc mình tách bản thân ra khỏi cảm xúc, cảm giác, suy nghĩ, nhận thức… có lúc mình lại không tách mà nhập chung lại với nhau luôn.
-
Mình chứng kiến có một bước mình lùi lại phía sau để nhìn thấy, quan sát, thậm chí là ngắm nhìn các suy nghĩ, cảm xúc, cảm giác…
-
Mình chứng kiến vừa có một câu hỏi được nảy ra: ‘‘Ai chứng kiến quá trình mình lùi về sau một bước’’ ở điều số 35 vậy?
-
Mình chứng kiến có một câu hỏi tiếp theo vừa xuất hiện: Nếu mình bước lùi về sau, thì người nhìn thấy quá trình mình bước lùi này không phải là mình. Còn nếu người chứng kiến quá trình bước lùi là mình, thì ai là người vừa bước lùi đó?
-
Mình chứng kiến vừa có một cảm giác hoang mang hiện lên.
-
Mình chứng kiến một chuỗi các thắc mắc: Ủa vậy mình là ai, mình là cái gì, mình ở đâu, mình có bước lùi hay không, mình chứng kiến thấy những gì?
-
Mình chứng kiến vừa có một sự nhớ lại một thắc mắc của mình lúc trước: Nếu mình chỉ thuần quan sát thì ai/cái gì điều khiển cơ thể này?
-
Mình chứng kiến rằng mình đang có một cảm giác việc học chứng kiến này hay ghê, lúc đầu thấy nó đơn giản dễ òm mà sao bây giờ tự nhiên thấy nó xịn sò, đỉnh cao dữ quá.
-
Mình chứng kiến mình có một sự đổi khác: lúc trước mình không có chủ ý phân biệt đâu là điều mình chứng kiến, đâu là điều mình không chứng kiến đối với lĩnh vực cảm xúc, cảm giác, nhận thức, suy nghĩ, nội tâm… Còn bây giờ thì mình có chủ đích phân biệt sự chứng kiến này với các đối tượng nội tâm bên trong mình.
-
Mình chứng kiến mình đang có một cảm giác rõ ràng hơn khi sau vô tình sử dụng được công cụ chứng kiến vào khu vực thế giới nội tâm, nó giúp mình bớt nhập nhằng vấn đề nội tâm mình chứng kiến và những lớp tưởng tượng, suy diễn về nội tâm sau vấn đề đó.
-
Mình chứng kiến có một cảm giác tươi mới đang nở ra trong lòng mình.
-
Mình chứng kiến có một cảm giác bất ngờ đến kinh ngạc đang diễn ra bên trong mình: Ủa thấy cái chứng kiến này có gì ghê gớm lắm đâu ta, sao bây giờ nó khiến mình có cảm giác đột phá ghê dữ vậy trời?!
-
Mình chứng kiến cảm giác tương tự như quăng được một đống đá tảng trong lòng và trên vai của mình xuống, bớt đi rất nhiều gánh nặng.
-
Mình chứng kiến những thứ được mình ví von, ẩn dụ là ‘‘đá tảng’’ của điều 46, chính là những lớp suy diễn, tưởng tượng của mình về nội tâm của chính mình.
1 Lượt thích