Do vậy, tôi quyết định sẽ tặng thêm cho lớp 1 ngày học bổ túc nữa để giúp thêm một trải nghiệm nữa về sống trong chứng kiến và sống trong kết luận theo công thức:
- Biết = Không sống trong chứng kiến
- Không biết = Sống trong chứng kiến
Do vậy, tôi quyết định sẽ tặng thêm cho lớp 1 ngày học bổ túc nữa để giúp thêm một trải nghiệm nữa về sống trong chứng kiến và sống trong kết luận theo công thức:
Theo mình hiểu, đây là 2 dấu hiệu để nhận diện mình đang ở chỗ không sống trong chứng kiến hay sống trong chứng kiến.
Khi nào thấy mình biết cái gì đó rồi, nghĩa là là lúc này đang không sống trong chứng kiến. Chứng kiến 1 điều gì đó không đồng nghĩa với biết về điều đó.
theo mình thì
Biết = Không sống trong chứng kiến → là khi có cái biết, hoặc mình biết rồi → lúc này sẽ không sống trong chứng kiến
Không biết = Sống trong chứng kiến → chỗ này thì theo mình không phải là không biết gì cả , mà là ở chỗ trước cái biết , không biết nhưng chỗ nào cũng biết.
Không biết này là không biết hẳn luôn ấy, chứ ko phải biết mà biết gì cả. Cái mà mình biết là mình ko có biết cái gì thì đúng hơn.
Tức là mọi cái mà mình biết, thật ra là mình cho là mình biết thôi, mình tưởng tượng nhưng mà lại cho là sự thật. Dùng từ tưởng tượng là đúng luôn á, nhưng mà dùng từ quy ước thì chắc là dễ hiểu hơn, tức là mình biết các cái quy ước của mình, chứ ko có phải biết về cái thật được mình quy ước.
Sau khi cho là mình biết rồi, thì mình bị giới hạn trong cái biết đó của mình.
““mình biết là mình không biết cái gì”” là biết hay không biết vậy chị?
khi mình biết các cái quy ước của mình thì là mình có đang biết không? Biết = không sống trong chứng kiến ạ?
Là biết nha, mình muốn ko biết cũng ko được, nhưng mà mình cũng biết là nó chỉ là quy ước thôi à.
Đối tượng là gì cơ?
Nếu đối tượng là quy ước, thì có biết quy ước nè, còn khi mình nhầm quy ước là thực tại luôn, thì là ko có biết.
Uh, nếu mình sống trong trạng thái là tôi biết, thì là ko sống trong chứng kiến. Tuy nhiên, mình cũng đang nghĩ xem có đối tượng nào, mà khi mình biết nó thì mình vẫn là đang sống trong chứng kiến ko nữa.
Ban đầu mình nhìn và thấy biểu tượng giống B hoặc 13, nhưng ko biết chính xác nó là gì, chỉ khi có các yếu tố khác đặt cạnh nó thì mình mới biết. Vậy cái biết này của mình ko phải là sự thật về cái biểu tượng đó, chỉ là sự giải mã của mình dựa vào hoàn cảnh thôi.
Nếu sống trong chứng kiến thì mình dự đoán đây là 13 hoặc B, chứ không kết luận đây là 13 hoặc B.
Uh, mình cũng hiểu vậy á. Nghĩa là các cái mà mình đang cho là khách quan, là sự thật rồi, thì thật ra nó chỉ là trong thế giới chủ quan của mình thấy ra là như vậy.
Nhưng điều này thì có ý nghĩa gì với cuộc sống của mình?
Nếu như trước đây mình cho rằng mọi thứ mình biết đã là sự thật rồi.
Còn giờ đây mình biết mọi thứ đều là do mình phóng chiếu ra như thế, dựa vào nhận thức chủ quan của mình như thế.
Thì điều này có ý nghĩ gì với cuộc sống của mình?
Ví dụ: người chồng mà mình đang cho rằng, hành động này của anh ta là không yêu thương, không tôn trọng mình, thì thật ra cái mà mình thấy là ko yêu thương, ko tôn trọng, nó lại là từ sự quy kết của mình, chứ chưa chắc sự thật đã là như thế. Thì điều này có ý nghĩa gì với mình ko?
Ngược lại, nếu người chồng mà mình thấy họ yêu thương mình, tôn trọng mình, thì thật ra cũng lại ko chắc là như thế, nó cũng là từ sự quy kết của mình luôn. Vậy thì sao?
Theo mình hiểu:
Biết = Không sống trong chứng kiến. Mình thấy mình biết cái gì đó, nó đóng chốt lại & sống trong kết luận. Ví dụ: như khi ấy, mình nhìn thấy cái nhà, thì khi thấy cái nhà cho là biết cái nàh đó thì đã kết luận rồi, vì sự thay đổi cấu tạo nên cái nhà nó đã thay đổi rồi, đâu còn cái như mình đã biết nữa, ngay lúc âý có biết cũng đã trôi qua luôn rổi. Tới khi biết 1 người nào đó, họ cũng đa trôi qua, đã thay đổi không còn là họ như lúc vừa thấy nữa, cho là biết là kết luận của mình lúc ấy. Biết ý người khác thì càng lại di xa hơn nữa, càng kết luận xa hơn nữa
Không biết = Sống trong chứng kiến. Chỗ này mình hiểu, không biết không phải là làm cho mình không biết, thì đó là biết không biết vẫn là thuộc về biết. Biết này nó diễn ra trước khi mình mình khởi là biết về cái gì đó, nó diễn ra trước khi mình khởi biết về nó nhưng là vẫn biết lúc ấy
Viết xong, mình thấy ủa trước đó mình cũng có biết mà ta, tuy chưa khởi nhưng vẫn có cái biết mà ta, nó vẫn là 1 biết về cái đó chỉ là chưa khởi niệm ra biết về nó có thật sự là đã biết về nó hay chưa hay là không biết? Vì khi biết đó đồng nghĩa là biết được nó, có thật sự biết được nó hay không, hay đang ảo tưởng là biết được nó, vì có biết thật sụ được nó đâu à!
Em thấy có trường hợp trước khi mình khởi biết về nó thì mình cũng đã biết sai rồi. Như trường hợp cô gái này uống ly trà, đến khi mà cô ta nói cô ta không có uống trà, thì em mới biết là - trước đó em đã biết rằng cái ly đó có nước. Cho nên không phải là dùng thời điểm trước hay sau cái khởi là biết về cái gì đó, để xác định ra cái biết này được.
Em đồng ý là không biết không phải là làm cho mình không biết. Hay em nói cách khác nha, là làm cho mình biết không. Tức là mình chủ động nghịch đảo lại cái biết hiện tại của mình, thì nó là sai. Hoặc chủ động giữ cho mình không biết, thả ra thì mình sẽ biết ầm ầm, thì đó là sai.
Còn câu sau, anh nói biết không biết vẫn thuộc về biết thì em ko hiểu ý anh là sao? Câu này nghĩa là gì? Không biết thì mình biết là mình ko biết, thì cái này có lỗi gì?