Mình được chứng kiến về sự mở lòng của thầy, đó là thầy chửi mình te tát đó. Lúc bị chửi đó, mình bị quê, đội tầm 20 cái quần luôn nên cảm thấy quê nhẹ nhẹ chút. Về nhà, mình kể cho chồng mình nghe, mới kể tới câu thứ 2 à, mình tự nghe lại điều mình phát ngôn, má ơi. Sao mình có thể nói những điều quá sức tào lao, vô lý và dốt nát như thế nhỉ?
Mà lạ ko? Mở lòng là khi người khác làm cho mình khó chịu, mình chửi te tát họ luôn, nghe họ nói tào lao cái mình chửi luôn, chửi 100% công lực luôn vậy á. Hahaaa.
Nhưng mà mình thấy thú vị lắm, ko phải là thầy mình thì đã ko chửi mình như thế. Ko biết nữa, mình cảm thấy làm thầy là phải vậy á, chọc vào cho mấy cái suy nghĩ tào lao của mình nó xì ra chứ. Mình đã ko thấy rồi, thầy còn ko thấy nữa sao gọi là thầy được. Tính ra làm thầy khó ghê chứ.
À mà mình đang nói cái hiện tượng mình chứng kiến, mình kể lại mấy bạn nghe, chứ mình ko có dám khẳng định như vậy là mở lòng nha. Mình chỉ thấy hiện tượng này thú vị, khác xa với cái hiểu thông thường của mình về mở lòng. Kiểu mở lòng là lắng nghe, im lặng, cười mỉm chi đồ đó. Hay mở lòng là tạo ra không gian hạnh phúc, ấm áp, người này sẽ bao dung người kia, người này nói, người kia cười lắng nghe dịu êm… Mở lòng này nó lạ lắm, nhìn thấy giống như cãi tay đôi vậy đó. À ko, mình ko dám cãi, chỉ có thầy chửi mình thui :)))