Ngày 27.06.23
Bài cảm nhận : NHẬN RÕ HƠN SỰ TỰ DO !
Trong sinh hoạt cuộc sống hàng ngày trong mấy ngày nay, tôi vẫn thường hay hỏi bản thân , hiện giờ mình có tự do không? Tôi quyết đinh ngồi xuống viết ra để làm rõ những gì trong đầu tôi đang suy nghĩ. Tôi muốn làm rõ hơn cái tự do mà hiện nay tôi đang cảm nhận.
Trong lớp học thầy nói trong 2 tiếng hãy tự do đi. Lúc này tôi mở sự tự do cho mình là ban đầu tôi tự hỏi mình có tự do không? Làm sao mình biết mình có tự do không? Sau những bài thực hành thì ngay bây giờ lúc này tôi nhìn lại cảm giác của mình và thấy ừ mình đang thoải mái, mình không lo nghĩ gì cả, không bận tâm lo lắng gì cả, mình đang làm cái việc mà mình thấy mình thích, mình không bì gò ép mình cả. Mình không có cảm giác phải đi làm cái việc mà MÌNH PHẢI LÀM, ví dụ như nhiệm vụ mình phải làm là đi chợ, làm osin trong nhà ( hình như cái này thầy nói là việc tìm mình gì đó thì phải). Hay là mình phải ĐI TÌM VIỆC GÌ ĐÓ ĐỂ PHẢI LÀM, À cái này no gọi là làm cái việc mình có Chủ đích và muốn làm để đạt được Kết quả ( cái này thầy gọi là mình tìm việc). 1 cái là phải làm vì nhiệm vụ trách nhiệm, 1 cái là làm vì có Chủ đích mong có kết quả thành công. Cả 2 đều cảm thấy không thoải mái vì đều do mình tự ép mình phải làm nên trước khi biết đến tự do, mình làm việc thấy áp lực và mệt mỏi. Mình bắt buộc phải làm vì 1 lý do nào đó để được 1 cái gì đó. Hèn gì mà thầy nói cả 2 đều sai. Cho nên nghĩ đến nhiệm vụ mà mình phải làm, hay là mình phải đi làm việc vì phải đạt được thành quả mình đều cảm thấy không thoải mái chút nào còn bị nặng nặng trong người. Giống như ai đang ép mình mình vậy, à mình tự ép mình chứ đâu. Vậy phải làm sao cho đúng ? Làm sao thì mình mới thấy thoải mái và vui vẻ?
Ừ thì mình vừa nhìn thấy chỗ cái bàn nhiều đồ quá mình đi dọn, dọn xong mình thấy ngồi xuống viết những dòng suy nghĩ, rồi sức kem tay, rồi suy ngẫm, rồi ăn bắp, …. Mấy việc này mình không có plan trước, mình thấy thích là làm thôi , không có mong cầu gì đâu. Chỉ là thấy thích thì làm thôi . Nên nãy giờ tôi thấy thoải mái lắm , À hình như nó đây rồi nè. Mình cứ làm việc gì mình thích thôi, cái gì đến thì làm không có chủ đích gì cả. Khi nào thấy thật sự thích thì làm chứ đừng tự ép mình, không làm vì lý do gì khác. Cũng chẳng vội vã chạy dateline gì cả. Vì cũng chẳng mong cầu gì. Làm vì thấy mình vui là được. Nên tôi cứ từ từ , thích gì làm đó. Lúc này tôi thấy thoải mái ghê, mặc cho mọi thứ xảy ra điều gì, mình cứ thong thả chẳng bận tâm điều gì. Cái hay ở đây là không mong cầu gì cả. Tại sao tôi không mong cầu vậy ta? Vì mọi thứ tôi có, tôi đạt được cũng có gì là của tôi đâu. Cho dù ai nói gì chửi mắng gì tôi thì là chuyện của họ, họ không thích thì họ có quyền chửi, miễn tôi không tức là dược. Vì tôi có phải là tôi đâu. Tôi chẳng phải những gì họ chửi . Mà tôi là cái Nhìn thuần tuý . Chỉ Nhìn thôi.
À ! Quay lại sự tự do. Là gì nhỉ ? Là mình chỉ Nhìn và làm chăm chú vào việc mình đang làm thế thôi! Chốt lại được rồi! NHÌN VÀ LÀM 1 cách thư thái, bình thản. OK được rồi , rõ hơn rồi …. Hi hi ….