[Như thế nào mới đúng?] Bài tập sau buổi bổ túc của anh Quý ngày 25/2/2024

"nó là điều mình muốn " có phải là mình có ý muốn làm không bạn?

Muốn trả lời có phải là vì 1 trong những mục đích sau: được đánh giá là nhiệt tình học, được thoã mãn cảm giác thắc mắc, được thoã mãn cảm giác có ý kiến, được cảm giác thoải mái sau khi hỏi?

Mình không thấy động cơ của mình thì nó có đồng nghĩa với mình làm vì làm, không có động cơ. không?

Sau khi trả lời xong các câu hỏi, mình thấy mình đang có cảm nhận rằng việc tôn trọng những điều mình chứng kiến là quan trọng chứ không phải không thấy nó quan trọng. Nhìn lại quá trình trong cuộc sống và công việc mấy ngày nay, mình đã có sự tự hỏi nhiều hơn đâu là điều mình chứng kiến, đâu là điều mình cảm nhận, nhưng mình thấy mình không làm điều đó 1 cách trọn vẹn, nghiêm túc. Mình thấy mình nhìn phớt phớt, xong thấy mù mờ, xong mình bỏ qua hoặc hoặc bị hút vô chỗ cảm nhận tiếp.
Ví dụ trường hợp lấy đi nhiều năng lượng của mình mấy nay nhất là việc chồng mình không làm mọi thứ như ý muốn của mình, cái mình chiến tranh lạnh với ổng , mình thấy ổng là 1 người thật tệ, và mình muốn ổng phải thay đổi. Trong đầu mình phảng phất câu chuyện về cô gái tậu được viên đá đẹp, xong về mỗi ngày trôi qua lại ra sức gọt giũa nó 1 chút, cuối cùng nó biến thành viên đá cô cho là tầm thường và cô đá đi mất và tiếp tục đi tìm cục đá khác. Khi đắm chìm trong cảm giác khó chịu về chồng, mình chỉ thấy mình đúng chồng sai. Sau đó mình nhìn lại đâu là điều mình chứng kiến, thì mình thấy trên đời này ko phải chỉ có chồng mình là ng như vậy, mình cũng có những lúc giống như chồng mình mà. Việc ngta không muốn làm theo ý mình cũng là bình thường thôi. Trong công việc thì đã có hợp đồng nên nhân viên phải tuân theo cái khung trách nhiệm đã cam kết, chứ bản thân họ đâu có nghĩa vụ tự nhiên là phải làm theo ý mình đâu. Nếu mình muốn chồng mình làm việc abcd gì đó thì mình nghĩ thay vì khó chịu thì đi deal với ổng để sao cho 2 bên win win như đối tác, anh muốn gì, em muốn gì, rồi cùng chọn 1 hướng thoã mãn được cả 2, hành xử như mọi mối quan hệ khác trong cuộc sống. Còn về tình yêu, mình trách ổng không yêu mình, sáng nay mình nghe lại bài nói chuyện trên ngược chiều TV, đàn ông khó gặp được người mình yêu, mình thấy học được thêm 1 quan điểm mới, tình yêu ko thể tạo ra đc bằng lí trí, như mình hiểu thì giả sử mình muốn chạy xe đc thì mình phải tập lái xe, nhưng yêu thì mình không phải muốn yêu là yêu được, người ta thoã tiêu chí abcd là mình sẽ yêu, 2 người gặp nhau từ bao nhiêu kiếp, rồi quen nhau, ở bên nhau từ bao nhiêu kiếp thì đến kiếp này duyên nợ kéo 2 người đó lại với nhau, ở bên người đó mình thấy đủ đầy, dù ngta đối xử tệ với mình, mình bất bình nhưng mà sau khi hết bất bình thì tình yêu lại quay lại, tình yêu không phải là mối quan hệ yêu, có mối quan hệ yêu chưa chắc gì có tình yêu, mối quan hệ yêu cũng như mọi mối quan hệ khác thôi, còn tình yêu này nó tự sinh ra ở trong mình, không phụ thuộc vào đối phương… Nói chung là mình thấy mình đang nhập nhằng tình yêu và việc người kia làm theo ý muốn của mình. Sau khi nghe xong bài nói chuyện thì mình lại thấy ngoài việc mình chẳng biết gì về tình yêu, thì mình thấy mình cũng chưa trân trọng mối quan hệ với chồng mình, và mình thấy mình cần nói chuyện với chồng mình để 2 bên biết cách sống để tạo ra 1 mối quan hệ hoà hợp hơn nếu đó là điều 2 bên cùng muốn.

Nói chung mình thấy mình vẫn còn mờ mờ về tình yêu, về mối quan hệ hôn nhân, chưa làm rõ đến cùng xem đâu là điều mình chứng kiến. Sáng nay, sau khi đưa ra được những quyết định là nên làm gì, thì tự nhiên mình ngừng khám phá tiếp về những điều mình chứng kiến liên quan đến tình yêu và mối quan hệ hôn nhân luôn. Mình có xu hướng muốn có nhanh 1 giải pháp, và không đi đến cùng để làm rõ vấn đề, có sự e ngại khi làm rõ. Khi viết cảm nhận đến đây, thì cái mong muốn làm rõ của mình nó lại thức dậy, nhưng vẫn còn sự e ngại.
Mình thấy sự chứng kiến tự nhiên của mình nó như 1 ông thầy sẽ dạy cho mình mọi điều mà mình muốn học, chỉ cần mình muốn học hỏi từ ổng mà thôi. Mình cũng thấy nếu ngoài đời mình có thầy giỏi, mà mình nảy sinh ý muốn phụ thuộc vào thầy, không còn học với ông thầy bên trong mình nữa thì việc học có cố cũng ko được. Học với ông thầy bên trong mình, cũng có nghĩa là không sống trong chỗ có kết luận, vì có kết luận rồi thì đâu cầu thầy chỉ dẫn nữa.

Nó ở đây bạn nói là cái gì vậy?

nó ý là cái cử chỉ cơ thể á bạn.

Vậy thì đó là mục đích của cử chỉ cơ thể bạn chứ đâu phải của bạn?

Mình không thấy động cơ của mình thì không có đồng nghĩa với việc mình ko có động cơ.
Kể cả mà mình nói là mình thấy không có động cơ thì cũng ko có đồng nghĩa với việc thật sự mình ko có động cơ.

nhưng bạn có đồng ý với mình là có 1 thứ tồn tại, gọi là Không có động cơ ko?

Mục đích của mình là tìm

Mình nghĩ mình phải là người ra lệnh, có ý muốn sự thoải mái từ trước rồi thì cơ thể mình mới làm những thứ cần làm để được cảm giác thoải mái chứ.

Bạn nghĩ à, ko phải bạn chứng kiến sao?

Mình làm rõ câu hỏi, có phải là: “có 1 thứ hành động tồn tại, gọi là hành động Không có động cơ ko?” không bạn ha?

Uh, đúng rồi bạn, hành động không có động cơ ấy, theo bạn thì trên đời có tồn tại điều đó ko?

Như thế nào là không có động cơ? Nghĩa là không có mục đích gì khác ngoài làm việc đó. Ví dụ người ta hỏi mình trả lời cái điều mình chứng kiến thì là không có động cơ, còn trả lời ngược đi là có động cơ. Cái chỗ hỏi đâu đáp đó, theo điều mình chứng kiến thì là ko có động cơ.
Vậy quay lại chỗ làm mà ko có động cơ, làm theo điều mình chứng kiến, thì sẽ không cần có mục đích, không cần thấy nó quan trọng hả ta? Ví dụ như chứng kiến thấy đi đường A mới về nhà, đường B không về nhà thì đi đường A, không có lí do gì để đi đường B hết, lúc này không cần phải thấy đi đường A là quan trọng thì mới đi đường A, mà đi đường A là nhân, về nhà là quả, thuận theo nhân quả mà mình chứng kiến thấy thì có vẻ như là không có động cơ, cái gì đó là hiển nhiên là phải như vậy rồi, sống thì phải thở, hiển nhiên là phải như vậy rồi, ko cần có động cơ, sống thì phải mở mắt, dỏng tai lên để chứng kiến, cái này cũng hiển nhiên là phải như vậy rồi. Vậy ở đây có vấn đề gì đó mà mình không thấy hiển nhiên là phải học về chứng kiến, giống như mình đang nuôi cái ý muốn đi ngược lại với những điều mình chứng kiến vậy.

uh đúng là mình không có chứng kiến mình ra lệnh cho cơ thể làm điều này