“Không sống ở chỗ có kết luận” nghĩa là sống làm sao?
Nghĩa là sống theo những điều mình chứng kiến, không sống theo những cảm nhận đúng sai.
Cảm nhận đúng sai nghĩa là kết luận cái này đúng cái kia sai. Chứ còn chứng kiến thì không có cái này đúng cái kia sai, mà chỉ là điều mình chứng kiến, đúng sai theo cái gì, chứ không có đúng sai bất biến.
Không sống theo những cảm nhận, kết luận đúng sai, KHÔNG có nghĩa là không cảm nhận, không kết luận đúng sai, mình vẫn có thế kết luận đúng sai, cảm nhận đúng sai, nhưng mình không sống theo nó, mình chỉ chứng kiến sự tồn tại của nó thôi, rồi mình lựa chọn làm theo cái kết luận đúng sai tạm thời đó hay là ngừng lại ko làm gì để tìm 1 cái đúng hơn, gần với sự thật hơn để làm.
Làm rõ hơn chút nữa
Không sống trong chỗ kết luận
Kết luận từ đâu mà ra? Có 2 kiểu kết luận:
- 1 là kết luận đúng sai như chân lý. Kết luận này có tính bất biến, sinh ra từ cảm nhận , cảm nhận cái này đúng, cái kia sai, dẫn đến kết luận.
- 2 là kết luận tạm thời, có thể thay đổi. Kết luận này có tính chất thời điểm, dựa trên sự chứng kiến vào thời điểm đó.
=> Kết luận tạm thời:
- Không sống trong chỗ kết luận dạng 1 - chân lý, thì cũng có nghĩa là không sống trong chỗ cảm nhận.
- Cuộc sống cũng cần phải có những kết luận tạm thời để hành động.
** Tìm cách để Không sống trong chỗ có kết luận = không sống trong chỗ cảm nhận.
Trái ngược với cảm nhận là chứng kiến. Mình có thể phân biệt những điều mình cảm nhận và những điều mình chứng kiến trong cuộc sống. Từ đó giúp mình chuyển từ chỗ sống trong cảm nhận sang chỗ sống trong chứng kiến.
Ví dụ:
- “cảm nhận chồng không yêu mình” vs “chứng kiến hnay 8/3 mà chồng không tặng quà 8/3 cho mình”
- “cảm nhận người kia ghét mình” vs “chứng kiến người kia không nhắn tin cho mình”
- “cảm nhận cty mình sắp phát triển” vs “chứng kiến cty mình đang xài tiền nhiều”
- “cảm nhận mình không làm được gì” vs “chứng kiến mình muốn hiểu về chứng kiến nhưng chưa hiểu rõ lắm”
- “cảm nhận đi đường B là sẽ đến được C” vs “chứng kiến mình đang ở điểm B, muốn đến điểm C, nhưng chưa có bản đồ, và đang có 1 cảm nhận là đi đường B sẽ đúng”
=> Kết luận tạm thời:
Cảm nhận là 1 dạng kết luận sinh ra nhưng ko có căn cứ rõ ràng. Mình hay nghĩ cảm nhận là trực giác, vì trực giác cũng không có căn cứ rõ ràng, nhưng nhiều lúc nó đúng. Mình không nên bác bỏ cảm nhận hay kết luận, mà chỉ nên xem nó như là 1 nguồn tham chiếu mà thôi.
Không sống trong chỗ có kết luận, không có nghĩa là sống ở chỗ không có kết luận, bởi vì ở từng thời điểm thì mình vẫn cần đưa ra những kết luận, lựa chọn, quyết định, chỉ cần mình không sống theo nó, coi nó là chân lý là được.
Nhìn vào việc nhỏ hơn, mình đều có thể phân biệt điều mình chứng kiến và điều mình cảm nhận, phân biệt xong sẽ giúp mình chứng kiến được cảm nhận của mình, và coi nó như 1 nguồn tham chiếu nhưng ko sống với nó.