Nỗi sợ tai nạn giao thông

Mình vừa xem các clip tai nạn giao thông thực tế, sợ quá. Hình ảnh túi trắng bọc xac sợ quá. Mình run nổi da gà. Chết do tại nạn giao thông nhanh quá. Đang đứng xe cũng tông vô, đi xe thắng gấp lật, hai xe tổng nhau,… vô vàng tình huống. Mình mới xem camera xa mà sợ quá. Kiểu tự tưởng tượng thêm nên sợ. Nhìn xa xa rồi tưởng tượng họ bị tông cắn qua, eo. Ghê. Rợn người. Sợ quá. Mình từng bị tai nạn giao thông xém chết. Nằm một chỗ 3 tháng mất tự do, nhưng lại được yêu thương từ ba mẹ nhiều nên lúc đó mình cũng thích lắm. Yêu thương và cưng chiều. Mình nhầm sự cưng chiều, uư tiên, chăm sóc là yêu thương. Nên ko sợ tai nạn giao thông cho lắm. Nghĩ mình sẽ có may mắn, trời phù hộ nếu có bị cũng nhẹ thôi, không chết. Ảo tưởng ghê. Một niềm tin không có căn cứ thực tế gì cả. Mình thấy mình có sự đánh giá mình sống ảo tưởng nổi lên ngay khi nổi suy nghĩ “ảo tưởng ghê”. Sự đánh giá diễn ra trước xong mới ra kết luận ảo tưởng. Giờ thì lại thấy tội mình vì đã kết luận ảo tưởng. Mình kết luận về mình liên tục trong từng tíc tắc, từng ý khởi lên. Mình sợ quá, vẫn còn sợ, sợ bị tai nạn giao thông, sợ cực khổ chăm sóc người bị tai nạn giao thông nữa. Mình mới chứng kiến tương lai nếu bị tai nạn giao thông mà thấy không an lạc, không thể nào cảm thấy hạnh phúc được. Sợ ghê. Sáng nay mình còn nghĩ mình ổn, cảm giác an lạc kiểu tạm bợ cũng được. Thấy mình cũng dễ an lạc kiểu này, tạm bợ chút nhưng không cần làm gì. Mà có thật không cần làm gì không? Chắc là có làm. Phải đấu tranh nội tâm để mình thấy an lạc hoạce kiểu phải trãi qua khúc không cảm thấy an lạc, chờ đợi cơn cảm xúc qua hay tác nhận nào đó bên ngoài tác động để cảm thấy an lạc như con ngoan, chồng nhẹ nhàng. Sự an lạc phụ thuộc vào bên ngoài, mình không có sự an lạc tạm bợ này mà không phụ thuộc được. Và khi mình bị tngt hay người nhà mình bị thì mình an lạc tạm bợ đuọce không? Các tác nhân bên ngoài để mình dựa váo kiếm cảm giác an lạc tạm bợ sụp xuống. Rồi mình dựa vào gì để an lạc? Vào bản thân? Lúc đó bản thân bị cụt tay chân hay liệt cả người hay đời sống thực vật thì dựa vào mình được không? Không. Không còn hình ảnh đẹp, khoẻ mạnh, năng động, nhiều năng lượng, tĩnh lặng, thì không dựa được. Mình chỉ dựa vào mình để có cảm giác an lạc khi mình thấy mình đẹp, mình giỏi, may mắn, tĩnh lặng, … Phải có giá trị nào đó thì mình mới dựa được. Giá trị đó mình có thể tô vẽ nhưng nó có cơ sở. Còn nhìn mình xấu xí, mất tự do, liệt cả người thì mình dựa vào được giá trị nào, điểm nào để thấy yêu mình hay an lạc. Mình nghĩ tới lúc đó thấy chông chênh, bất lực, sụp đổ, tồi tệ, bất công, tại sao là mình, mình sẽ muốn chết còn sướng hơn. Có thật chết còn sướng hơn không? Không, nếu vào địa ngục sẽ cực hơn hàng vạn lần. Nỗi đau đó không mất đi mà đau hơn, dai dẳng hơn. Nghe bé Thảo nói về việc mẹ hắn mất nhưng vẫn đau liên tục mình thấy vậy. Chết đi không hề hết đau, không hề làm cơn đau biết mất để cảm thấy an lạc hay bình thường luôn. Cách nào để mình thấy an lạc lúc đó? Cách mình thường dùng còn cách nào không? Nghe một bài nhạc vui rồi vinh vào đó, thấy mình ở trong đó hay bám vào hình ảnh người vượt khó, ý chí chiến đấu kiên cường. Mình cảm thấy mình không có. Mình sẽ cảm thấy thật tồi tệ nếu mất tay chân hay liệt tứ chi hay chăm sóc người nhà bị tngt hay bị bệnh. Mình cảm thấy cực khổ, không tự do, hoàn toàn chìm vào việc cực đó mà không có đường ra. Mình muốn được sung sướng, được an lạc, không gặp điềm xấu. Được không? Cẩn thận có được không? Không. Ở trong nhà cũng bị xe tông thẳng bào mà. Cẩn thận ngoài đường. Không được luôn. Đang đi bộ hay dừng đèn đỏ cũng bị mà. Khổ thiệt. Lại có dấu hiệu đánh giá hay tách mình ra khỏi vấn đề. Kết luận mình khổ khi gặp tình huống tai nạn giao thông. Bụng mình vẫn đang khó chịu luôn. Chứng kiến tương lai néu bị tai nạn giao thông làm mình khó chịu, sợ và chán nữa. Không có cách nào để mình an lạc lúc đó, cho dù tạm bợ. Mình muốn hết đau, muốn bình thường lại, tự do làm điều mình thích, được ngồi tĩnh lặng, hay đi bộ trong công viên. Những điều mình muốn làm đều tan biến nếu mình bị tai nạn giao thông nằm liệt giường hay mata tứ chi.

Mình thấy mình có mong muốn đi học hay tu tập là để được an lạc tạm bợ, để không bị xui, dính vào tình huống xấu, dính vô tai nạn giao thông cụt tứ chi, liệt người, thành người tàn tật. Kiểu muốn mua kim bài miễn tử khi đi học chánh pháp đức Phật. Nhưng chánh pháp đức Phật không nhằm mục đích này, mà cho mục đích an lạc thật sự. Giác ngộ giải thoát sinh tử luân hồi. Mình thấy giống câu chuyện muốn làm giàu nhưng lại học chánh pháp đức Phật và đánh giá nó không hiệu quả. Mìnhy vậy. Muốn có kim bài miễn tử, miễn khó khăn trong cuộc sống bình thường khi học tập, tu tập theo chánh pháp đức Phật.