[Tâm Hoàng][Giải quyết] Tổng hợp các cách mà mình tìm ra "Thế nào mới đúng"

Cảm nhận thật của chị về bản thân có phải là kết luận về bản thân hay không?

“Mình sẽ luôn tin í” >> “Điều đầu tiên chị thấy” hay “cái phản ánh” đó có phải là “kết luận” không chị?

“Thỏa mãn nhu cầu nào đó của mình” >> hiện tại chị có thể liệt kê các nhu cầu cụ thể mà chị đã thấy tới hiện giờ không chị?

Theo chị là không phải, nó giống sự phản ánh hơn. Vào đúng thời điểm đó, mình đã có những cảm nhận như vậy, mình thừa nhận cảm nhận đó là như vậy, nhưng biết vừa đủ đúng với cái mình cảm nhận, mình ko có chế tác thêm. Ví dụ: có 1 giọng nói trong đầu, chứ mình ko có kết luận câu nói đó là của mình, hoặc mình vừa nói câu nói đó.

Nó có thể là kết luận nha. Nhưng để cho là nó luôn là kết luận thì chị chưa biết.

Liệt kê cụ thể thì nó rất là vô vàn, tuỳ cảm nhận thiếu hụt vào thời điểm đó mà phát sinh ra. Ví dụ:

  1. thiếu tình yêu thì có nhu cầu về tình yêu.
  2. thiếu tiền thì có nhu cầu về tiền.
  3. thiếu an toàn thì có nhu cầu về an toàn.
  4. thiếu sự nghiệp thì có nhu cầu về sự nghiệp.
  5. thiếu niềm vui thì có nhu cầu về niềm vui.
  6. chán thì có nhu cầu hết chán.
  7. bệnh thì có nhu cầu hết bệnh.
  8. hoàn cảnh éo le thì có nhu cầu hết éo le.

  9. Những cái ở trên thì nó thuộc loại, nhận diện tình huống, phát sinh ý chí muốn thay đổi, từ đó có sự thèm khát thay đổi, và mình thấy mình có nhu cầu đó.

Còn 1 loại nhu cầu khác, nhu cầu nhưng mà ko phải là nhu cầu do ý chí mình nhận định: ví dụ như thở nè, ko hề có sự can thiệp, hay có ý niệm gì về nhu cầu thở cả, mặc dù phải thở chứ. Hoặc khi mình làm việc nè, việc phát sinh ra dựa trên đó mà các vấn đề sẽ phải giải quyết, nhưng mình ko hề thấy đó là nhu cầu cần nên phải của mình. Còn đặc điểm của nhóm nhu cầu 1, nhìn nó là thấy ngán.

Với lại, cái loại nhu cầu đầu tiên ấy, kể ra thì nó vô vàn lắm, nhưng mà chị cứ thấy nó bàng bạc cái ý chí chủ quan, xoa dịu tâm hồn thiếu hụt của mình ở bên trong ấy, lắp đầy cảm nhận thiếu hụt của bản thân.