Như tiêu đề,
Mình chứng kiến âm thanh hay chứng kiến lời nói? => Mình chứng kiến âm thanh.
Mình chứng kiến hình ảnh hay chứng kiến đối tượng? => Mình chứng kiến hình ảnh.
Mình chứng kiến âm thanh phát ra trong đầu hay mình chứng kiến ý nghĩ của mình => Mình chứng kiến âm thanh phát ra trong đầu.
Âm thanh ở đâu? => Ở nơi mình nghe được. Ví dụ bài hát, thì ở loa nhạc.
Cái nghe của mình ở đâu? => Nằm ở chỗ âm thanh được nghe => Nằm ở cái loa nhạc.
Lời nói mà mình nghe được ở đâu? => Ở trong đầu mình, ở ngay cái thân này.
Bạn ơi, tại sao ở trên ghi “Mình chứng kiến âm thanh phát ra trong đầu”
Ở dưới thì âm thanh lại không phát ra trong đầu: “Âm thanh ở đâu? => Ở nơi mình nghe được. Ví dụ bài hát, thì ở loa nhạc.”
Xong ở cuối lời nói lại ở trong đầu?
à, đoạn đó là mình đang liệt kê ví dụ, ví dụ 1 là mình nghe âm thanh từ loa, ví dụ 2 là âm thanh phát ra trong đầu mình, cái mà bình thường mình hay cho là đây là suy nghĩ của tôi.
Chứ ko phải âm thanh từ loa là âm thanh trong đầu nha.
Khi nghe 1 điều gì đó, hay 1 bài hát nào đó.
=> Điều mình chứng kiến là âm thanh
=> Điều mình không chứng kiến là những cái ngoài âm thanh được mình chứng kiến.
Câu này mình trả lời không đúng. Mình trả lời lại.
Khi nghe 1 điều gì đó, hay 1 bài hát nào đó, thì điều mình không chứng kiến, là những cái hiểu của mình từ âm thanh đó.