Mình mới trải qua 2 trạng thái là về viết tường thuật về buổi học bổ túc, thấy việc nhớ lại để viết ấy, có không phải dùng ý cá nhân riêng hay cảm nhận của mình thế nào mà viết ra, không phải dạng có cảm xúc, tình cảm hay thích cái gì mới viết, mà nó là có sao viết vậy, chứng kiến cái điêù gì trong lớp thì viết ra vậy đó. Nó cũng y vậy với lúc mình đăng bài lên fb luôn, nó nhất quán về đăng bài và hành động đưa ra làm việc đó, cũng không phải có ý ai đó đọc, họ đọc, bài này thế này, thế nọ, ra sao…
Và 1 trạng thái khác là có ý đưa vào buổi học đó, đánh giá, xem xét và cảm nhận của riêng mình thế này , thế nọ, rồi đăng bài sẽ có phát sinh ngại, hay nghĩ ai đó sẽ đọc thế này, thế kia, bài mình sâu cạn…Nó có nhiều ý riêng của mình xen vào trong đó, kiểu kết luận và đóng chốt về nó
Nhớ lại có 1 lần Đăng hỏi mình: cái áo thun koro anh mặt thấy sao? lúc đó mình lựng khựng xem lại hình chụp mình mặc áo các sự kiện thế nào? Đăng mới nói xem lại là không được rồi! Mình cứ thắc mắc ủa sao xem lại lại là không được rồi ta. Vẫn chưa hiểu chỗ này lắm, hỏi thì mình phải xem lại mới biết chứ ta. Tới giờ mình phát hiện ra à, đúng là : “không được rồi” luôn hiii. Hỏi lại là mình, trả lời liền dc mà nó ra luôn câu trả lời thấy mặc thoải mái, dễ chịu lắm. Phát hiện ngay đó có rất nhièu ý chen vào nha. ý chắc là hỏi mình xem mặc áo đó đi sk có ok không, mặc đó có thoải mái không, có dễ chịu không… và chính cái ý này của mình mà mình lựng khựng cần xem lại nên không có trả lời ra liền được nè, lúc ấy là có kết luận trên cái ý của mình rồi đi trả lời cho kết luận của mình tiếp nữa
Khi không sống trong chỗ có kết luận, nó sẽ tự nhiên ra câu trả lời như vây phải không, kiểu hỏi đâu đáp đó và nó rất tự nhiên
Mới phát hiện có 1 trải nghiệm vô tình là đang nhìn lên tán cây xanh trước mắt bên kia đường và đang thưởng thức nhìn tán cây bên kia đường, thì có 1 chsu chim từ xa bay lại đâu lên cây và rung người, rủ cánh, cái mỏ lắc lia lịa xung quanh, lông rủ lên xuống, đầu chú lắc lư. Một trạng thái lúc chim từ xa bay lại mình thấy lạ va thích thú nhen, rồi đậu lên cây với các động tác nhìn xa nso đẹp và thích thú cứ hút vào chăm chăm nhìn và đã nữa như đang thưởng thức bức tranh với các động tác chi tiết nho nhỏ nhất của chim mình đều đđược trọn vẹn chiem ngưỡng nó vậy. thời gian trôi khá nhanh tầm 1p trong ấy là sự tậnh hưởng, thưởng thức và có sự khác biết là nó dạng cuốn mình vào đó nha, nó không giống như trạng thái bình thường của mình , mà nó là sao ta, thả ra, trôi theo mình gọi nhưu kiểu mất mình, hay mất sự kiểm soát như bình thường vậy, mất cái kéo rì lại mà nó trôi, nó hút vào trong ấy
CÂU HỎI
- Theo anh thì, cái trạng thái chứng kiến và trạng thái mình bị cuốn nó khác nhau ở điểm nào?
Không biết cái trạng thái mình bị cuốn của anh hỏi nó có giống với cái mình nói ở trên không, cái của mình nó dnagj bị cuốn ở đây được nói tới tầm 1p đầu tiên khi nhìn thấy chú chim bay tới và lắc lư , rung người rủ cánh, lúc ấy là trạng thái nó được thả ra thưởng thức, kg phải kiểm soát , kg có kết luận vào thời điểm ấy và mình thấy nó có thể là trạng thái của chứng kiến, vì mình thấy nó chỉ mang thưởng thức và kg đánh giá kết luận à
Vậy có phải là trạng thái không có đánh giá, không có kết luận là tiêu chí để đánh giá mình có sống trong chứng kiến hay không?
Chưa hẳn lắm!
Em hiểu đoạn này nè, kiểu như là mình nghe câu hỏi của ng ta, xong mình tự kết luôn là ý của ng ta là ABC, mà ko biết cái ý ABC đó là của mình.
Vậy anh dựa vào đâu để biết là mình có đang sống trong trạng thái chứng kiến hay không?
uhm e, nhưng sau đó mịnh tiếp tục cho đó là ý người ta là vậy rồi mình đi trả lời cho người ta chứ kg phải đó là ý của mình và mình đang đi trả lời thật chất là đang trả lời cho mình luôn
Anh cũng đang đi rà tìm thôi à!
Dạ, như vậy là ở hiện tượng này mình có 2 vấn đề:
- Là nghe xong, mình phát sinh ra 1 ý hiểu, mình thấy ý hiểu của mình, nhưng lại cho là ý nói của ng khác.
- Mình cho là, nhưng mình lại thấy mình ko cho là.
Thầy cho em hỏi là, cái đoạn mình cho là ý nói của ng khác, nó xuất phát từ nguyên nhân gì à?
Trong nhiều tình huống cs mình cũng như vậy, các nguyên nhân đó nó có giống nhau hay ko? Hay là với người này thì do nguyên nhân này, với người khác thì mình do nguyên nhân khác?
Thầy cho em hỏi là, cái đoạn mình cho là ý nói của ng khác, nó xuất phát từ nguyên nhân gì à?
==> Anh thấy có các nguyên nhân:
- Mình thấy có con người đó
- Mình thấy mình biết được ý người đó
Trong nhiều tình huống cs mình cũng như vậy, các nguyên nhân đó nó có giống nhau hay ko? Hay là với người này thì do nguyên nhân này, với người khác thì mình do nguyên nhân khác?
==> Anh thấy bản chất cũng như vậy, cùng nguyên nhân như nhau à!
Mô tả lại quá trình diễn ra trong 1p đó đã diễn ra những gì vậy?
Mình chứng kiến hết quá trình này - thấy các ý riêng của mình nhảy lên luôn. Nhưng mình vẫn làm theo điều Mình chứng kiến là nghe câu nói đó và hỏi đâu đáp đó thì có phải là sống trong chứng kiến hay không?
Mình thấy có con người đó là sao anh?
Nếu trả lời như vậy thì có nghĩa là anh kết luận cái hiểu của anh về câu hỏi của Đăng là hỏi về cảm giác khi mặc áo luôn rồi đúng ko?