Tối nay mình cảm được và có một sự nhận ra sâu hơn liên quan đến những nhận thức lệch lạc về tình dục của mình từ trước đến nay. Nó chi phối mình, làm ảnh hưởng đến tình yêu, cũng may mắn là hôm nay mình chợt phát hiện ra và tháo gỡ nó.
Từ xưa đến giờ, sâu trong lòng mình có một sự đánh giá và xem thường với tình dục, thậm chí mình khinh bỉ nó luôn á, mình xem nó là cái gì đó xấu xa tệ hại ghê gớm lắm, là cái gì đó bẩn thỉu dơ dáy nữa kìa. Từ nhỏ đến lớn mình không được ai giải thích cởi mở về tình dục. Ở nhà thì Ba Mẹ mình vô cùng kỹ lưỡng, tới năm mình 18 tuổi rồi mình còn chưa dám hình dung họ làm sao để có được em bé luôn. Rồi mình có chơi thân với một vài cô giáo, không biết hên hay xui nhưng những người cô này luôn có ác cảm với tình dục. Có người thì độc thân luôn đến hơn 60 tuổi, cô đó nói với mình rằng tình dục là dơ dáy bẩn thỉu, là cái gì đó thấy ghê lắm, ai lỡ có vợ chồng thì phải làm chuyện đó thôi chứ riêng cô là cô thấy nó thô tục dơ dơ sao á. Mình tiếp nhận dữ liệu này.
Có người cô khác thì luôn nói rằng tình cảm nam nữ là không tốt, ảnh hưởng việc học, con gái sẽ dễ bị lợi dụng, tình yêu nam nữ là cái gì đó cũng xấu xa lắm kìa. Còn việc tình dục á hả, kiểu mới ôm nhau hôn nhau thôi cũng là thứ gì đó ghê gớm đáng xem thường lắm. Cho nên người này giữ gìn và bảo vệ cho mình suốt mấy năm trời từ cấp 2 lên đến ĐH, đảm bảo cho mình không có bồ, không quen con trai, không bị ai lừa tình lợi dụng, hihiii. Hồi đó mình tưởng đâu mình yêu người này chứ, cho nên mình vô thức tiếp nhận hết mọi thông tin và cho rằng nó là đúng.
Từ trước đến nay, vấn đề tình dục đối với mình là điều gì đó mà kiểu kỳ cục, xấu xa, rất đáng xem thường. À nó kiểu là thú tính, là việc của phần ‘‘con’’ chứ không phải của phần ‘‘người’’ luôn nữa. Là cái gì đó ko hề nhân văn, ko tốt đẹp, ko thánh thiện, ko đáng yêu. Cho nên trong vô thức của mình kể từ khi lần đầu tiên mình quan hệ tình dục, mình đã thấy bản thân có phần thấp kém, mình muốn giấu nhẹm chuyện này đi, mình rất ít khi nào dám mở miệng hay viết ra 2 chữ ‘‘tình dục’’ luôn nữa. Vì hễ trong đầu hiện lên 2 chữ ‘‘tình dục’’ là mình thấy nó xấu xí liền.
Tất cả những nhận thức lệch lạc về tình dục này nằm trong vùng vô thức của mình, nên nó âm thầm chi phối. Mình xem thường bản thân sau khi có quan hệ tình dục, mình có phần chê trách và đánh giá bản thân ở vô thức, có phần thấy mình tệ hại đi, mất mát, xấu xí hơn, đáng khinh bỉ hơn. Mà quan trọng là sau khi mình quan hệ tình dục xong mình còn bị đá nữa chứ. Trời ơi, điều này càng khiến cho vô thức của mình nảy sinh cảm giác xem thường bản thân đến mức cực độ. Mặc dù phần lý trí và ý thức của mình bảo rằng ko có gì đâu, thời nay hiện đại rồi, mình ko bị lợi dụng, mình ko hề bị chơi xỏ, mình cũng muốn quan hệ mà, nó là do mình chủ động đồng ý chứ đâu có bị lừa gạt gì đâu. Nhưng tất cả những phần lý trí này cũng không sao thay đổi được cái nền vô thức lệch lạc ở bên trong, mình rất xem thường tình dục.
Từ việc mình có nhận thức lệch lạc về tình dục và xem thường nó như vầy, dẫn tới việc mình tự xem thường bản thân và xem thường luôn cả Anh sau khi mình và Anh gần gũi với nhau. Trước khi ngủ với nhau, mình nhìn Anh vô cùng ngưỡng mộ và tôn trọng, thậm chí là có nhiều phần tôn kính, rất kính trọng luôn nữa. Nhưng sau khi ngủ với nhau rồi, tự nhiên mình thấy Anh cũng giống như con người bình thường, ủa Anh cũng trần tục quá ta, Anh giống mình ghê, Anh cũng có nhu cầu này nữa hả. Trong vô thức của mình thấy cả mình và Anh đều giống như động vật á, có nhu cầu giao phối với nhau.
Từ chỗ này mình mới sinh ra cảm giác xem thường Anh ở tầng vô thức mà mình không hề nhận biết được. Anh trong mắt mình đang ở chín tầng mây xanh bỗng chốc rớt cái bụp xuống đất, mình xem thường bản thân, mình đánh đồng luôn cả Anh, mình thấy Anh cũng giống như mình rồi mình xem thường Anh luôn nữa. Từ trước đến giờ mình hoàn toàn không nhận thức được chỗ này, và bên trong mình vẫn có cái gì đó không chấp nhận tình dục, né tránh nói chuyện về đề tài tình dục. Lâu lâu hiếm hoi lắm mình cảm thấy sao mình cứ bị cái chỗ tình dục này trói buộc hoài vậy, tức là mình cứ né tránh và lo sợ khi nhắc đến nó á. Những lúc này thì mình mới thử mở nó ra xem coi có cách nào cắt bớt dây trói không, có cách nào khiến cho mình không còn ác cảm với tình dục không, nhưng mà vẫn chưa hết.
Hôm qua đến nay khi mình mở tình yêu ra nhiều hơn, mình nhìn nhận lại bản chất của tình dục là một việc hết sức bình thường y chang như ăn cơm uống nước. Hóa ra… tình dục là một bữa tiệc vô cùng ngon lành và tuyệt vời nhất khi đi kèm với tình yêu, còn không thì nó vẫn là một bữa ăn ngon hấp dẫn. Tại sao mình không khinh bỉ xem thường các món ăn, mà mình lại xem thường và lên án tình dục? Tại sao một món quà vô cùng quý giá và xịn sò của tạo hóa đã sinh ra là ‘‘tình dục’’, mà mình lại đem nó vùi dưới đống phân rồi chê bai nó hôi hám, dơ bẩn, xấu xa, gớm ghiếc thế kia? Ừ ha!!! Chỗ này vô lý ghê, hết sức hết sức vô lý!
Mình thật sự cởi bỏ được sợi dây trói về tình dục, mình bỏ hết tất cả những nhận thức sai lầm, lệch lạc về tình dục đi. Điều này giúp mình cởi bỏ được mặc cảm tội lỗi, xấu xa, đáng khinh bỉ của bản thân từ suốt mấy năm nay mà vô thức cứ luôn đeo mang như vậy.
Thì ra mình có quan hệ tình dục là bình thường, cũng giống như mình đi ăn vậy thôi. Khi mình quan hệ tình dục với đúng người mà mình yêu thì lại càng hạnh phúc và ấm áp hơn nữa, mình cảm thấy vô cùng mãn nguyện, mình cảm thấy đó là thời điểm mà trong lòng mình đong đầy nhất, đầy đủ nhất, hạnh phúc nhất, không cần bất cứ cái gì thêm. Còn nếu như mình quan hệ tình dục mà không có tình yêu, thì nó cũng giống như mình đói bụng ra tiệm ăn dĩa cơm rồi về vậy đó. Có lúc đói bụng thì mình ăn, có lúc đói mình cũng ko muốn ăn, và việc đi ăn này cũng giống như mình từng quan hệ tình dục với người bạn mà mình ko yêu thôi, thể xác vẫn sướng chứ, chỉ là tinh thần thì bình thường trống rỗng chứ không hạnh phúc vậy.
Mình không còn xem thường bản thân sau khi đã quan hệ tình dục nữa. Vì vậy, mình cũng không xem thường Anh. Mình chợt nhìn thấy việc mình và Anh gần gũi với nhau là món quà vô cùng thiêng liêng và quý giá, nó là kết tinh của tình yêu, là sự hợp nhất trong tình yêu, giúp cho mình yêu Anh ở mức độ cao nhất mà thật ra là tình yêu của mình được bung mở ra nhiều nhất từ xưa đến giờ. Mình biết ơn Anh đã gần gũi với mình. Sau khi nhìn nhận lại và tháo gỡ các sợi dây trói vô lý về tình dục, mình đang cảm thấy rằng mình có một sự dâng hiến vì tình yêu. Hiện tại mình đang cảm thấy việc mình quan hệ tình dục là một sự hiến dâng, một món quà vô cùng quý giá mà mình đã được nhận.
Mình không còn cảm thấy quan hệ tình dục là việc của phần ‘‘con’’ nữa. Nó là phần ‘‘người’’, rất người, thậm chí nó là phần gì đó giống như thần tiên, là thiên đường, là tất cả những mật ngọt và hạnh phúc ở mức độ cao nhất. Mình tận hưởng tình dục nhờ có sự xuất hiện của Anh. Mình biết ơn Anh! Bây giờ mình mới cảm thấy vô cùng trân trọng Anh vì Anh đã trao tặng cho mình món quà tình dục đầy quý giá này. Nếu Anh không tặng thì mình sẽ không tận hưởng được nó, mình không thể hợp nhất cả thể xác lẫn tâm hồn với người mà mình vô cùng yêu được. Thì ra việc Anh quan hệ tình dục với mình nó cũng giống như một phần thưởng, một món quà mà Anh dành tặng cho mình vậy.
Anh tặng quà cho mình, Anh giúp mình cảm nhận được trạng thái hạnh phúc và mãn nguyện cao nhất của tâm hồn, thì mình lại càng nên trân trọng và trân quý Anh hơn. Chứ không có lý do gì mà mình ngược ngạo ngược đời, nhận thức lệch lạc như hồi xưa, cho rằng nó là dục vọng và mình xem thường Anh nữa. Chỗ này mình thấy rằng mình có một lời xin lỗi muốn gửi đến Anh! Mặc dù mình không ý thức được sai lầm này, mặc dù nó ở tầng vô thức chi phối, nhưng mình vẫn cần chịu trách nhiệm cho cả phần vô thức. Mình không thể chối bỏ rằng tại vô thức mà, tại em không biết, em bị chi phối, em ko có lỗi, v.v…
Mình chịu trách nhiệm luôn cho tất cả những nhầm lẫn, sai phạm trong vô thức của mình, để rồi mình đi sửa chữa vô thức. Cái cần sửa là vô thức, chứ còn ý thức biết được dễ dàng nói làm gì. Trong vô thức mình đã khinh thường tình dục, khinh rẻ bản thân và xem thường luôn cả Anh. Cho nên mình cảm thấy vô cùng có lỗi với sai lầm này! Có lỗi thì sửa, mình đã chuyển đổi hẳn cảm giác và thái độ ngay sau khi nhận ra lỗi sai của mình. Mình trân trọng và trân quý Anh nhiều hơn, mình biết ơn Anh đã từng đáp lại mình và đồng ý ngủ với mình như thế. Mình biết ơn và trân quý Anh đã giúp mình sống được trong trạng thái mãn nguyện tuyệt đối của tâm hồn.
Mình thấy rằng sau khi ngủ với Anh xong mình mới cởi trói được về tình dục, và cởi trói nhận thức rồi thì mình cũng tự nhiên không có nhu cầu đi ra ngoài tìm kiếm tình một đêm, mình ko có nhu cầu thỏa mãn thể xác với một đối tác khác mà mình ko yêu, mình thấy nhu cầu của mình bây giờ là phải hợp nhất cả thể xác lẫn tinh thần, mình được tận hưởng trạng thái mãn nguyện tuyệt đối thì mình mới chịu. Giống như đã ăn một món cực phẩm trên đời thì kêu ăn lại mấy món bình thường, mình ko có nhu cầu ăn nó đâu, mình ko có hứng thú luôn á. Huống hồ gì đã ko ngon mà còn tiềm ẩn một số rủi ro về bệnh qua đường tình dục, cho nên hiển nhiên mình ko chạy ra ngoài quan hệ lung tung rồi.
Mình chợt thấy một số nỗi sợ trước đây của mình hơi dư thừa, kiểu hơi làm quá lên, hơi bị ảo tưởng luôn á. Mình có nỗi sợ ko kiểm soát bản thân, chạy đi quan hệ lung tung với nhiều người, nó cũng là nỗi sợ vô lý. Vì mình đâu có muốn chạy đi quan hệ lung tung với nhiều người đâu. Lúc đó mình đang xem mình giống 1 con vật, mình sợ cởi trói xong rồi mình biến thành thú vật luôn chứ ko phải là con người nữa, mình chỉ sống với bản năng thôi chứ ko còn sống với lý trí, tình yêu hay bất cứ cái gì khác. Cho nên bây giờ nhìn lại giai đoạn đó mình mới thấy, để đi qua nó cũng ko hề dễ, cần đủ cơ duyên, cần có một cái ngộ ra ngay chỗ đó để tháo gỡ được các niềm tin giới hạn. Chứ còn thời điểm chưa gỡ được thì đúng là trói thật, trói chặt, nói kiểu gì, người khác chỉ cho mình cỡ nào thì mình vẫn ko chịu gỡ ra.