Mình hoang mang chưa biết làm sao để tìm được vùng tự do. Mình có một số suy nghĩ như sau:
Mình sẽ dùng tâm thế rà đài, làm thử cái này cái kia, xem vô tình mình làm việc gì thì cảm giác tự do xuất hiện. Tuy nhiên, cách này từ đầu đã ko tự do rồi. Ví dụ: mình thử xếp quần áo, thử đồ chữ, thử ca hát nhảy múa… thì thật ra mình ko muốn làm lắm đâu, mình chỉ muốn thử xem làm cái này có tự do được ko ta. Nếu xuất phát điểm ko tự do thì hành động làm này có đúng ko, hoặc là trong lúc làm vô tình có cảm giác tự do thì có đúng ko?
Mình đang ko có cảm giác tự do, làm gì cũng ko thấy tự do. Có 1 số vùng bức xúc, bất mãn, nó cho mình cảm giác sướng, hả hê, thăng hoa, nó lóe lên chút xíu cảm giác tự do, giống như đang được quẫy tung chảo vậy đó… Đi theo hướng bất mãn này để vùng tự do sáng lên chút chút, nó có ổn ko? Mình thì hơi sợ nó quá đà nên tém lại.
Mọi người rảnh thì comment chia sẻ với mình nghen!
Có 1 cách nữa là mình cho phép mình tự do, nhờ vậy mình có cái nền là tự do. Rồi khi mình gặp chuyện ko tự do thì mình phát hiện ra rồi buông bỏ cái ràng buộc khiến cho mình ko tự do đi. Em thấy cách này thế nào?
Không giống, hihii. Hôm qua anh Quý có nói điểm khác rồi, mà nhìn kỹ lại thấy cũng đúng. Lúc giải phóng thì ko hiện lên cảm giác tự do. Bây giờ đang ngồi quán cafe cũng thế, ko có cảm giác tự do, nhưng biết chắc chắn mình đang tự do, muốn làm gì làm, méo có gì ngăn trở.
Bàn theo hướng này nha:
Mình muốn thể hiện với giảng viên cũng đc mà phải ko? Vì mình thích cảm giác được là quan trọng, được giảng viên phát kẹo cho nè.
Mình thấy giảng viên có vị trí cao, có giá tri, đc ng có giá trị để ý và quan tâm ko phải là rất đã sao. Đâu có gì xấu đâu phải ko?
Đúng rồi, nhu cầu thể hiện với giảng viên vẫn hợp lý mà, đâu có gì xấu đâu. Chỉ là hồi đó giờ mình cứ sợ rằng đi thể hiện là sai, thầy cũng hay la mình sao ko chịu học mà vô thể hiện, nên mình ngăn lại, chuyển qua thể hiện ngầm, tìm đủ cách để chui lên thể hiện khi có dịp, kakaaa.
Thì bởi… mà thể hiện công khai thì thầy phản ứng ghê quá, thấy cũng sợ. kakakaaaa. À quên, còn 1 cái khác nữa. Mình sợ mình đi thể hiện thì ko ai giúp mình nữa hết á, bạn bè, giảng viên nè, họ ko có nhu cầu coi mình thể hiện á, nên mình mà đau khổ, có vấn đề này kia thì họ giúp mình thoát ra, còn mình đi thể hiện thì đâu có ai thèm giúp