Trên lớp khi nghe chia của các bạn, mình hay nghe nhắc đến tiếng nói bên trong, nghe bạn V hay nhắc đến chuyện “có một cái thằng… thằng đó nó nói là…”, nghe HT hay chia sẻ về “các bạn” trong thế giới nội tâm của bạn… và thường nghe và dễ hiểu dễ cảm nhất có lẽ là tiếng nói của lý trí và con tim, 2 thằng này thì muôn đời mâu thuẫn nhau. Còn một nhân vật nữa mình đặt tên là cái biết (nó biết hết tất tần tật về mình).
Với mình, nhiều lúc mình thấy nó giống như một bộ phim, mình là khán giả đang xem bộ phim đó.
Mỗi nhân vật sẽ có một đặc điểm khác nhau mà lại còn ở chung “một nhà” nên rất nhiều chuyện xảy ra. Trong nhà đã lộn xộn là thế mà nhiều khi mình còn chịu ảnh hưởng bởi những nhân vật bên ngoài nữa (thầy cô, bạn bè, thông tin được đọc ở đâu đó…)
Mình tạm chia nó ra thành những tiếng nói từ:
- Người khác: mình chấp nhận lời khuyên của họ, thấy họ đúng nên mình làm theo
- Lý lẽ: mình thấy hợp lý từ lý lẽ của mình, mình dùng lời lẽ để chứng minh được sự hợp lý của nó, nghe rất là thuyết phục nhưng bản thân mình lại không tin/không chấp nhận dù đó là lời của mình. Nên thường hay bị mâu thuẫn giữa lý lẽ và con tim.
- Con tim: đối với mình, những suy nghĩ của trái tim mới là sự thật, là một cái gì đó gắng liền với mình, là mình. Nó mang hơi hướng của cảm xúc, tình cảm và nó là cái ảnh hưởng hầu như tất cả hoạt động sống của mình.
- Cái biết (mình cũng ko đặt tên nào khác cho phù hợp: mình chỉ biết nó giống như cái bóng đèn khổng lồ, nó có khả năng chiếu sáng hết những chỗ tối trong mình. Nó có tính thiện lành. nói chung là một sự biết rõ hết tất cả. Đôi khi mình cảm thấy bực mình, khó chịu khi bị nó soi, nó thấy hết động cơ của mình.
Mình nghĩ rằng làm rõ những tiếng nói này rất hay, mình muốn làm chủ được tất cả những tiếng nói ấy chứ không phải là để nó chạy tứ tung, muốn quần mình sao thì quần.
Nếu bạn có kinh nghiệm gì hay, chia sẻ cùng mình nha.