Tường thuật buổi bổ túc 7/4 với anh Quý

Buổi sáng mình đến khá sớm nên thong thả mua nước mía, tám chuyện cùng mọi người. AQ bắt đầu buổi học với câu hỏi mọi người biết vì sao cần bổ túc tiếp không. Mọi người trả lời rồi AQ nói là để mọi người nhận ra mọi người không biết gì về chứng kiến. Khi nào mọi người thấy mình không biết gì thì đạt mục tiêu.

Sau đó anh Quý hỏi “mọi người đã cảm thấy hiểu về chứng kiến chưa?” Từng người trả lời. Mình trả lời đầu tiên, mình nói chưa. Anh Quý nói mình đoán ý. Mình nhận ra trả lời lại. Sau đó mọi người trả lời.

Tiếp theo là hiểu và hiểu đúng. Chỗ này mình thấy khi mình có cái hiểu thì đã là thấy mình hiểu đúng rồi. Anh Quý có hỏi để mình làm rõ chỗ mình hiểu một phần về đối tượng thì ko gọi là hiểu về đối tượng. Mình mơ hồ chứ không rõ hẳn. Nhưng mình thấy trong mình đã nghĩ là mình đã hiểu đúng về chứng kiến.

Tiếp theo tới phần phân biết thực hành chứng kiến và thực hành sống trong chứng kiến. Mỗi nhóm thảo luận. Mình nhận ra mình toàn thực hành sống trong chứng kiến mà không đi thực hành chứng kiến. Và tự cho mình đã hiểu chứng kiến nên đi thực hành sống trong đó và tự xác nhận luôn.

Buổi chiều vào, anh Quý hỏi mọi người biết Đăng không? Sau đó dẫn ra nhà ga và hỏi “biết anh hành khách kia không?”. Mọi người đều trả lời là biết Đăng và không biết anh kia. Mọi người chứng kiến điều gì? Sau đó là tấm hình chúa Giesu và trái dâu. Lúc đó mình thảo luận theo nhóm và thấy những điều mình chứng kiến chỉ ở trong đầu mình. Nên mới lúc chứng kiến cái này lúc chứng kiến cái kia. Lúc trái dâu, lúc chúa Giesu. Rồi câu chuyện đám mây con gấu, đàn cò đàn chim, con rắn sợi dây. Tất cả mình đều nghĩ là mình chứng kiến những thứ nổi lên trong đầu mình chứ không phải đối tượng. Mình thấy khá logic khi giải thích được hết. Nhưng khi anh Quý hỏi mặt trời trong mình hay ngoài mình, đám mây trong mình hay ngoài mình thì mình ngơ ngác luôn.

Tiếp theo là phẩn chẩn bệnh. Mình bệnh nặng, dính tất cả dấu hiệu cho thấy mình đã cho rằng mình hiểu chứng kiến và đi thực hành chứng kiến, tuyên bố về sự hiểu biết của mình. Lúc đó mình quê quê nha. Vì mình thấy giống như mình diễn trò. Hơi quê. Sau đó, anh Quý nói về việc học theo lộ trình, học lượm mót. Mình cứ nghĩ mình đã học theo lộ trình nhưng không, vẫn lượm mót.

Sau đó anh Quý chia sẻ về cách học. Có chia sẻ câu chuyện Đăng cho các bạn một trải nghiệm, thì các bạn cần mở rộng trải nghiệm, khám phá bản chất, xác nhận, rồi mới đi thực hành. Mọi người không vậy, không thèm xác nhận âm thầm tự xác nhận tự thực hành.

Học → Hiểu → Phản biện → Xác nhận → Thực hành

Trải nghiệm → Mở rộng trải nghiệm → chứng kiến đối tượng, hiểu về đối tượng → phản biện → xác nhận → thực hành

Mình khúc này mờ mờ thấy mình sai từ đầu đến cuối. Về nhà lòng còn phấp phới nhưng sau đó đụng chuyện là mình không còn muốn thực hành điều đã học nữa. Mình có thấy mình chỉ gia tăng sức chịu đựng mà thôi.