[Tường thuật] buổi học 7/4/2024 với A Quý

Đầu buổi vào anh Quý hỏi mọi người có biết vì sao có buổi bổ túc ngày hôm nay không? Một bạn nói là vì mọi người vẫn chưa hiểu về chứng kiến. Anh Quý xác nhận.

Sau đó anh Q nói sẽ đặt câu hỏi cho mọi người và nhấn mạnh mọi người hãy trả lời thật lòng mình, đừng đoán ý anh để trả lời. Xong anh Q hỏi Hạnh đầu tiên, em có cảm thấy rằng em hiểu về chứng kiến không?

Hạnh nói em cảm thấy em không hiểu về chứng kiến.

AQ bảo nếu em cảm thấy không hiểu về chứng kiến thì làm sao em có thể trả lời ở trên diễn đàn đc như vậy? Sau đó thì H thừa nhận là mình có cảm giác không hiểu về chứng kiến. Tất cả những người sau đó thì hầu như ai cũng trả lời mình cảm thấy hiểu, riêng anh Linh và anh Lâm thì trả lời cảm thấy không hiểu nhưng anh Q đặt lại câu hỏi kia thì mọi ng đều thừa nhận là mình có cảm giác hiểu cả.

Sau đó thì anh Q nói mọi ng phân biết cảm giác hiểu và cảm giác hiểu đúng. Mình không nhớ mọi ng nói gì lắm. A Q nói là mọi người đi học chứng kiến, thấy mình hiểu chứng kiến khi nào? Có phải là khi có cảm giác hiểu không? Dựa vào cảm giác hiểu khi nghe từ chứng kiến thì coi như mình đã hiểu về chứng kiến rồi và giờ đi học cũng chỉ là để bổ sung thêm cho cái hiểu của mình thôi.

Tiếp đó anh Q hỏi lại là mọi người có cảm thấy mình hiểu đúng về ck không? Mình nói là ban đầu chỉ thấy là mình hiểu về ck thôi, sau khi nghe a Q nói thì mình thấy mình có cảm giác mình hiểu đúng về chứng kiến. AQ hỏi tiếp là những điều em cảm thấy hiểu đúng đó, sau này nó có khả năng thay đổi trong tương lai không? Mình nói có 1 chút thôi, sau đó mình khẳng định là có thể thay đổi trong tương lai. AQ hỏi 1 điều là đúng mà có khả năng thay đổi trong tương lai thì đặt vấn đề đúng sai làm cái gì? Mình nói mình không quan tâm nó đúng hay sai, mình chỉ came thấy mình hiểu vậy thôi, và cũng chưa có ai chỉ ra nó sai thế nào nên mình cứ hiểu vậy thôi. Xong a Q nói điều em nói cũng là thay cho mấy bạn này. Sau đó lần lượt từng bạn trả lời, mình ko nhớ các câu trả lời.

Sau đó mình không nhớ

Tới phần anh Quý hỏi phân biệt thực hành chứng kiến và thực hành sống trong chứng kiến là giống nhau hay khác nhau? Mình chốt với nhóm mình, chứng kiến là mình luôn chứng kiến ko cần phải thực hành. Còn thực hành sống trong chứng kiến là thực hành tôn trọng điều mình chứng kiến bằng các giác quan. Chị Tâm cũng có ý kiến giống mình luôn.

Xong mình chia sẻ ý kiến đó, cái anh Q nói tôn trọng điều mình chứng kiến là thái độ không phải là bản chất của sống trong chứng kiến. Về cái điều diễn ra của chứng kiến và sống trong chứng kiến có gì khác nhau á. Mình bối rối. A Q tiếp, lúc nào mình cũng chứng kiến, chứng kiến nối tiếp chứng kiến, chứng kiến sự thật, sao tự nhiên cuối cùng lại ra 1 cái ảo tưởng? Mình nói là do trong quá trình chứng kiến có 1 cái ý nổi lên và mình chứng kiến cái điều nổi lên trong đầu mình đó luôn. AQ vậy là trong khi chứng kiến có ảo tưởng hả? Có, và mình chứng kiến cái ảo tưởng đó luôn. Có bạn nói lên chứng kiến và ảo tưởng tồn tại song song.

Sau đó nghỉ trưa thì phải. Buổi chiều vô có trải nghiệm. AQ chỉ Đăng ngồi sau lưng hỏi mọi người có biết người này không? Sau đó a Q dẫn cả nhóm đi ra ngoài nhà ga và chỉ 1 ng lạ hỏi các bạn có biết người này không. Vô lớp anh Q hỏi lúc nhìn Đăng, các bạn nói là biết thì các bạn chứng kiến cái gì? Và sau đó chứng kiến ng ngoài ga thì các bạn chứng kiến cái gì mà nói không biết?

Mọi người thảo luận sôi nổi, anQ cho thêm gởi ý. Tấm hình nhỏ xíu nhìn như chúa giê su, ai cũng quả quyết biết người này giống chúa giê su. Sau đó anh Q phóng to dần lên thì không còn thấy chúa giê su nữa chỉ thấy những trái dâu xếp cạnh và chồng lên nhau. A Q cho thêm 1 gọi ý nữa là đàn chim bay: bạn thấy từ xa có 1 co cò đang bay đến, đến ngay trên đầu bạn thì bạn thấy ko phải con cò mà là đàn chim. Rồi chúng bay xa lại nhìn như 1 con cò. Trong quá trình các bạn trả lời thì aQ đưa thêm 1 câu chuyện sợi dây con rắn. Trong khi thảo luận này mình nhận ra là mình toàn chứng kiến những điều bên trong đầu mình, đối tượng ko thay đổi nhưng nhiều yếu tố khác thay đổi dẫn đến cái điều mình chứng kiến về đối tượng thay đổi. Trong ví dụ sợi dây con rắn, khi tâm mình sợ hay bình tĩnh, thì cũng ảnh hưởng đến việc mình nhìn nó ra con gì. Khi nhìn Đ là mình nhìn những thông tin trong đầu mình về Đ, ko phải nhìn chính con người đang ngồi ở đó. Còn nhìn con ng ngoài ga thì là chứng kiến người đó. Khi trong đầu mình ko có thông tin về đối tượng thì mình mới chứng kiến đúng hình ảnh về đối tượng. Lúc này mình có link lại câu anh Q gõ hôm bữa trên zalo biết = không chứng kiến, không biết = chứng kiến. Sau đó mình có nói là cái chỗ mình thấy ấn tượng là cái chỗ đối đáp:

Sự thật là thứ bên ngoài mình

Điều mình chứng kiến là sự thật

Mình chứng kiến thấy đám mây

Đam mây là sự thật, bên ngoài mình

Con gấu là tưởng tượng bên trong mình

Con gấu nằm ở trên đám mây

Vậy tại sao con gấu trong mình mà đám mây lại ở ngoài mình được? Vậy đám mây cũng là ở trong mình luôn. Vậy mặt trời có ở trong mình không? Có luôn. Những thứ mình chứng kiến bắt mắt được là ở trong mình. AQ nếu em đang nằm mơ, và cái lớp này đang là giấc mơ của em thì em ở đâu trong giấc mơ này? Mình chỉ chỗ mình đang ngồi nói là mình đang ở đây. AQ chỉ cái bóng đén hỏi, em có ở chỗ cái bóng đèn kia không? Không em thấy em ko ở chỗ cái bóng đèn, cái bóng đèn nằm ngoài em. Nhưng đây là giấc mơ của em mà vậy bóng đèn là ở đâu? Trong em hay ngoài em? Em bao nhiêu lớn? Em thấy thế giới trong đầu em lớn lắm, bao trùm mọi điều em nhìn thấy luôn. Lúc này mình có cảm giác lạ lạ, kiểu nửa ngờ nửa thực…

Lúc này mình không còn nhớ sau đó là gì nữa. Tới phần cuối thì thầy có show những trường hợp ví dụ về việc mọi người chưa hiểu về chứng kiến như mục đích 1 của khoá học mà toàn tập trung đi tìm hiểu rồi kết luận về việc sống trong chứng kiến không à. Trong các post, thì đều ghi rõ là mình hiểu về chứng kiến và sống trong chứng kiến là gì rồi và đi tìm cách thực hành để sống trong chứng kiến

Mục tiêu 1: hiểu về chứng kiến

Mục tiêu 2: hiểu về sống trong chứng kiến

Mục tiêu 3: quên rồi

AQ nói mọi người không học theo lộ trình mà cứ học mót không à.

AQ nói có lộ trình đàng hoàng mà mọi người không học theo lộ trình, toàn đi học mót.

Xong mọi người có hỏi là giờ cần quay lại học lại bài của Đ. AQ nói Đ xây anh phá, giờ anh phá hết rồi.

AQ nói chỉ mới đc đc 50% của ctrinh cần bổ túc, cần sắp xếp bổ túc thêm sau, nhưng sẽ có thêm 1 buổi bổ túc của Đ nữa.

1 Lượt thích

Mình nhớ lại thêm 1 đoạn.
A Q hỏi lúc chứng kiến thì có ảo tưởng ko? mọi ng nói: Ko. Vậy khi đang chứng kiến, thì không có ảo tưởng, vậy tại sao cuối cùng lại tạo ra 1 cái ảo tưởng?
Lúc đó mình có tham gia trả lời, mình nói là đang chứng kiến thì có cái ý nổi lên, cái mình chứng kiến kết quả từ bộ nào chứ không phải thông qua giác quan. Xong a Q có nói gì đó đại loại là đang chứng kiến thì sao lại sinh ra cái ý… Chỗ này mình không thể nhớ chính xác được.

Đến lúc gần cuối buổi, khi đi đến chỗ mọi thứ mình chứng kiến là chứng kiến cái hình ảnh tỏng đầu mình ko phải là sự thật về đối tượng.
Sau đó anh Q nói đại loại là: Bạn đang sống trong ảo tưởng , xong rồi đặt câu hỏi phân biệt điều mình đang thấy là điều mình chứng kiến hay tưởng tượng. Có nghĩa là ảo tưởng liên tục đc tạo ra, mình luôn chứng kiến sự ảo tưởng của mình. chỗ này mình nhớ ko chính xác luôn. Có bạn nào nhớ được chỗ này ko?

A Q có nói về lúc leo cầu thang là sống trong chứng kiến. Khác với lúc bình thường là sống trong ảo tưởng. Lúc leo câu thang có biết cái gì không, có nói đây là cái thang, mình đang leo thang gì khôgn?

Chài, mình hog nhớ là có đoạn này luôn á.
Theo mình nhớ nha, có đoạn thầy nói về cái vấn đề là sao mình luôn chứng kiến, mà chứng kiến tức là thấy sự thật, mà một loạt sự thật sao cuối cùng lại là ảo tưởng.
Không biết có phải bạn @ngoclan đang nói cái đoạn này ko?

1 Lượt thích

Một đoạn rất hay mà mình không thể nào nhớ lại được trọn vẹn nên mình đã mở file ghi âm để viết lại, cùng đọc lại với mình nhé.

Chứng kiến và sống trong chứng kiến khác nhau ntn?

Ck là việc m nhận biết bằng giác quan

Sống trong ck là tôn trọng điều mình nhân biết bằng các giác quan

Thế bình thường thì mình ko tôn trọng à?

Đúng rồi bình thường thì mình đâu có toin trọng đâu.

Việc mình chứng kiến thì nó luôn diễn ra nhưng việc tôn trọng thì nó ko có luôn diễn ra.

Đây là nói về cái thái độ?

Đúng rồi

Vậy thì phải cụ thể ra kết quả của thái độ nó là cái gì? Tôi muốn biết cái sự khác nhau của kết quả.

Khác nhau là mình thừa nhận nó vậy đó.

Vậy lúc chứng kiến có ý niệm thừa nhận à?

Lúc đó mình tập trung vô sự thừa nhận hay thập trung vô hành động?

Aq lúc đó mình có hành động không? Ý mình có hướng về làm việc ko hay tách ra hướng về thừa nhận.

Thái độ là cái nhân, anh muốn biết nó mang lại cái quả là gì? Cái sự khác nhau mình phải so sánh trên cái kết quả đó. Còn em tách ra nói về thái độ là nói về nguyên nhân phía sau. Tức là phải nhìn trên chính sự sống trong chứng kiến đó, để chứng kiến sự sống trong chứng kiến đó, và chứng kiến cái chứng kiến, rồi so sáng 2 cái đó nó khác nhau làm sao. Còn thái độ là cái ẩn phía sau mà. Đây là cái đĩa, đây là cái bao kiếng, anh hỏi cái đĩa khác cái bao kiếng thế nào thì tụi em trả lời là cái đĩa đc sản xuất từ nới sx ra cái đĩa🙃, cái bao kiếng đc sản xuất từ nơi sản xuất ra cái bao kiếng. Tụi em ko so sánh trên chính nó. Tụi em có nhìn đc thái độ tôn trọng khi sống trong chứng kiến không? Hay nó là cái ẩn.? Mình đang so sánh cái hiện hay cái ẩn.

Sống trong chứng kiến có ảo tưởng không? Không

Trong cái chứng kiến có ảo tưởng không? Có

Chứng kiến thì thấy sự thật hay không thấy sự thật? Sự thật. Thấy đúng

Còn ảo tưởng? Thấy sai sự thật.

Như vậy là vừa sai vừa đúng , đúng ko?

Chứng kiến thì thấy đúng, ảo tưởng thì thấy sai. 1 đươmgf thì sai 1 đường thi đúng.

Tâm : vậy nên m mới sống trong chứng kiến để thấy đúng thôi.

Đừng đem stck ra đây để giải thích nữa. Em giải thích cho anh chỗ vừa đúng vừa sai. Làm sao mà vừa đúng vừa sai được?

Làm sao trong cái chứng kiến đó mà lại có ảo tưởng?

Mình luôn sống trong chứng kiến đúng ko? Mà vẫn có ảo tưởng, vậy mình vừa chứng kiến vừa ảo tưởng. Sao có chứng kiến rồi mà còn có ảo tưởng?

Sao nó có thể xảy ra như thế?

Cơ chế xảy ra thế bào?

Có ý riêng… có chứng kiến ya riêng ko

Ck là thấy sự thật, mà tại sao lại có thấy sai?

Tại sao lại đẻ ra ảo tưởng mà ko thấy sự thật?

Một chuỗi thấy đúng mà tại sao ra thấy sai?

Một chuỗi thấy sự thật, xong sao lại sinh ra 1 cái ảo tưởng là thấy sai sự thật.

Lúc em leo cầu thang, là chuỗi bột mỳ hay là có kết luận?

Chuỗi bột mì mà vẫn cứ xong việc. Ờ!

Tịnh: nó có cái ý của nình chen lên xong đưa ra kết luận. Còn sống trong ck thì ko có cái ý chen lên nên ko đưa ra kết luận. Vì có cái ý sinh ra nên mới đang chứng kiến mà lại có kết luận và ảo tưởng.

Thế cái ý nó sinh ra thì có chứng kiến đc ko? Có luôn

Có chứng kiến kết quả là cái kết quả tào lao? Có luôn.

Vậy sao ra ảo tưởng?

Ảo tưởng là nhận nhầm cái điều mình không chứng kiến là chứng kiến.

Và điều mình ck là sự thật

Ảo tưởng nhận nhầm điều ko phải là sự thật là sự thật.
——
Cuối đoạn này là buổi trưa. Sau đó vào mới bắt đầu khám phá chỗ biết và không biết.

2 Lượt thích

Đoạn này đáng lẽ câu trả lời của chúng ta phải là " kết quả của việc tôn trọng điều mình chứng kiến là mình nhận thức đúng về đối tượng được mình chứng kiến, không để cho niềm tin ảo tưởng chi phối" chứ nhỉ, lúc đấy mình lại trả lời kết quả là thừa nhận vậy đó, hic.

Chỗ này giờ mình trả lời lại, chứng kiến là sự thật, nhưng làm sao lại vừa đúng vừa sai được. Thì có 2 cái nguyên nhân làm cho sai. Một là, sai từ căn bản, những nhận thức sai lầm từ căn bản, ví dụ mình là cái thân này => do đó, các nhận thức từ chứng kiến phát sinh sẽ bị ô nhiễm bởi cái nhận thức này. Hai là, sai vì ko muốn thấy điều mình chứng kiến. Ví dụ điều chứng kiến đem lại cho mình cảm giác xấu hổ, mình ko chịu được cảm giác xấu hổ, nên mình đã nhìn chệch đi.

Mình có luôn chứng kiến không?
Nếu có thì tại sao đang trong quá trình chứng kiến chứng kiến tự nhiên lại sinh ra ảo tưởng? Khi ảo tưởng rồi thì mình có còn chứng kiến không?

Ghi lại thêm 1 đoạn mình nghe lại sáng nay:

  • Khi mình tưởng tượng, mà ko nhầm đó là sự thật, thì đó là chứng kiến.
  • tưởng tượng ra, rồi mình nhầm đó là sự thật mình chứng kiến thì đó là ảo tưởng.
  • nghe cái đó xong cái ứng dụng vào thực tế, mình để cho ảo tưởng phát sinh, xong rồi, mình dùng lí luận ở trong đầu, giải thích rằng, đây là do mình tưởng tượng, ko phải là thực tế, để cho mình không mắc lỗi đó là thực tế.
  • giữa cái đó với 2 là mình chứng kiến 1 đường ko có phát sinh ảo tưởng, không cần lí luận cái đoạn đó, thì cái nào mới đúng.
  • trường hợp nào giống cái số 2 => leo cầu thang
  • B: vấn đề là lúc nào cũng có ảo tưởng => vậy lúc leo cầu thang có ảo tưởng không?
  • lúc leo cầu thang mình có thấy nó là thật ko, hay chỉ tập trung leo thôi, có thật giả gì ở đây không, cũng ko có vấn đề trong mình, ngoài mình. , chỉ là thấy và leo mà thôi, chứng kiến và leo,
  • cái hiểu của bạn về chứng kiến rõ ràng hơn chưa?
  • có nhìn thấy chứng kiến chưa, hay nhìn thấy kết quả của sự chứng kiến? nhìn thấy con bò hay cục phân của con bò?
  • có thấy kết quả của chứng kiến ko phải là bản thân sự chứng kiến hay chưa?
1 Lượt thích