Vài suy nghĩ về chứng kiến

Chứng kiến đối với mình là 1 sự thật
Những gì được chứng kiến đối với mình là 1 sự thật
Vấn đề ở đây là ngoài chứng kiến mình còn có 1 hoạt động khác là hoạt động tưởng tượng
Hoạt động tưởng tượng là hoạt động để mình có thể nhìn thấy những gì mình muốn thấy, hoạt động này 1 cách chủ động là việc mình có thể nhìn thấy con gấu trên đám mây, 1 cách bị động là việc mình nhìn thấy hình 1 người đàn ông ( giống chúa Giê Su )
Những gì được nhìn thấy qua tưởng tượng mà mình không nhận biết được đó là do tưởng tượng thì mình xem đó là chứng kiến, và lúc này nó có bản chất là ảo tưởng
Như vậy mình sẽ không thể phân biệt được đâu là chứng kiến đâu là ảo tưởng cho đến khi mình phát hiện ra ảo tưởng còn lại thì thế giới của mình được xây dựng trên sự chứng kiến của mình
Như vậy để hiểu chứng kiến cần phải làm sạch ảo tưởng
Mà mình đã nhận ra ảo tưởng chính là xem những gì do mình tự tưởng tượng ra là chứng kiến
Tưởng tượng có 2 loại bị động và chủ động
Chủ động thì tạm thời mình có thể phân biệt qua trường hợp con gấu
Bị động mình có thể xem xét qua hình 1 người đàn ông, sợi dây là con rắn, đàn chim là con con cò
Mình xem xét ở trường hợp trước khi mình phát hiện ra sự nhầm lẫn thì nó hoàn toàn là thật là y như sự chứng kiến của mình hiện nay về cuộc sống
Như vậy nếu toàn bộ sự chứng kiến của mình hiện nay về cuộc sống đều là sự tưởng tượng của bản thân mình thì sao
Không có dấu hiệu nào cho mình biết là nó thật sự là chứng kiến hay là do sự tưởng tượng của mình tạo ra
Mình phải đi thêm 1 bước nữa là xem xét các sự vật hiển nhiên mà mình cho rằng nó là sự chứng kiến như cái bàn, cái ghế, mặt trời, mặt trăng, người này, người khác
Những đối tượng đó có đặc tính của 1 đàn chim hợp lại thành hình 1 con cò
Những đối tượng đó có đặc tính của người đàn ông mà mình nhìn thấy trong tấm hình, của con sợi dây thừng là con rắn
Vì sao nó có đặc tính đó, giả sử mình không tự cho rằng cảm giác về màu sắc, hình ảnh, âm thanh, xúc chạm là 1 vật thể thì nó chỉ là 1 cảm giác. Chỉ có mình bằng sự tưởng tượng như sự tưởng tượng về con gấu trên đám mây mới có thể tạo ra 1 đối tượng như cái bàn, cái ghế …
Thế giới này hiện ra trong mình, các hình thù xuất hiện như 1 giấc mơ, nếu mình cho rằng 1 đồ vật trong mơ là 1 thực tế thì đó là ảo tưởng, nếu mình nhận ra mọi thứ trong mơ là trong mình thì đó là chứng kiến, chứng kiến giấc mơ và chỉ biết về giấc mơ, không nhầm lẫn mơ là thực là 1 bước để tiến về chỗ sống trong chứng kiến, tức là chỉ có phát hiện ảo tưởng mới là quay về với chứng kiến
Chứng kiến là cái không thể bác bỏ, chỉ có cái gì là cái được chứng kiến mà lại do tưởng tượng tạo ra nó mới là vấn đề

1 Lượt thích