Khi đăng bài Facebook, như thế nào là:
- Sống trong chứng kiến
Post và có suy nghĩ, nhưng biết rõ suy nghĩ, toàn bộ quá trình suy nghĩ.
Có những suy nghĩ tác ý của mình lên quá trình:
có nên đăng hay không?.
Vì mình chia cảm nhận ra nhiều ngày ghép ghép vô không phải viết 1 lèo nên cũng sợ lặp ý ý này lặp vô ý kia viết trước đó rồi. Nên đăng xong cũng có lăn tăn là không biết thầy và mọi người có thấy lặp ý không, có thấy kỳ hay không. Có coi lại để xóa bớt mấy đoạn bị lặp. Up lên mọi người có hiểu không có nghĩ mình abcd gì không? Có gì ảnh hưởng đến định hướng content mục đích của mình gần đây không? Sao đó có mục đích chọn hình đẹp hợp mood đăng bài. Quan tâm đặt để tag Thiền Việt Nam ở cuối bài cho không ai để ý và thấy dễ chịu khi đọc kiểu không như 1 bài PR quá.
Thấy có lúc mình không tập trung bay qua xíu mới quay lại đăng bài tiếp trên Facebook nha.
Đăng xong còn nghía nghía coi có cần chỉnh sửa gì không nữa. Có bị sai chính tả gì không có gì ngoài tầm kiểm soát không nên post lên không. Cũng hơi cân nhắc vụ đó đó. Có nghĩ người yêu cũ mà đọc bài này thì nghĩ sao. Có khi nào mất duyên biết bài mình có suy nghĩ muốn quay lại với bạn không. Hay tưởng tượng bay bổng là người ta biết mình có ý với người ta thì hay. Nhưng mình thấy cũng không đúng. Mình vẫn thấy hết và quyết định hết thì vẫn sống trong chứng kiến. - Không trong chứng kiến
Khi post bài thứ 2:
Post xong cũng có thỏa mãn với những gì mình đã biết, đã thấy và nhận ra được về Chứng kiến. Muốn giữ nó, chặn lại không đi tiếp, không tuôn chảy nữa > Sống trong kết luận