Cả tuần lúc nào lúc nào cũng nhìn vào trong tìm kiếm , mặc dù vẫn còn đó những thắc mắc, còn đó những điều chưa rõ nhưng vẫn cứ đi tìm câu trả lời.
Gần đây có cái cũng lạ, là trong giấc mơ , mình biết là mình trong đang mơ, mà biết vậy thôi, cứ mơ tiếp , sáng ra thì khoẻ và thoải mái hơn so với trước, rồi giai đoạn chuyển từ ngủ sang thức, cơ thể đi đánh răng rửa măt, chuẩn bị v.v… lúc này, mình nhận biết khá rõ . còn trong cuộc sống hiện tại trong ngày, mình thấy nó cũng gần gần giống giấc mơ vậy, hồi trước thì có nghe, ừ thì nghe vậy, mà không có cảm nhận thấy, để đó thôi, chứ lúc đó cảm nhận là thật, quay trở về 1,2 tuần gần đây, thì cảm nhận hiện tại cũng gần gần như giấc mơ, những gì mình đang nhìn, đang nghe, đang cảm , đang ngửi…
Quá trình hoạt động, các cảnh hiện tại được nhìn giống như là những hoạt động khác nhau. Mình giống như là một khán giả đang xem phim 6D vậy, 6 tượng trưng cho 6 giác quan mắt, tai , mũi , lưỡi ,thân, ý , so với hồi trước thì lần này cảm thấy nhẹ, cảm giác nó tự nhiên , so với hồi trước thì phải có sự tác động nhiều , lần này thì không có gì áp lực cả.
Khi cầm ly cafe thì mình biết đang cầm ly cafe. Mình có một cái cảm nhận trong các hoạt động hằng ngày, cảm thấy rõ hơn luôn cái biết ở đó, các hành động như viết, uống cafe, xem điện thoại, nó vẫn ở trong các hoạt động đó , nhưng vẫn có cái biết ở đó vậy. một cảm nhận nữa, là thấy các hoạt động đó nó giống như các hoạt động khác nhau, bên trong không thấy phân biệt nó cao thấp,
ý nghĩa mà mình cảm thấy là sự giảm áp lực, cảm thấy thoải mái khi thấy nó là những hoạt động, mặc dù có khi nó vẫn là việc làm, nó vẫn có những ràng buộc phải hoàn thành, chỉ là không có sự khó chịu trong đó thôi.
Như khi đi uống cafe, mình thấy ly cafe ngon, dù mỗi quán khác nhau, vị cafe khác nhau, mình thấy những vị ngon khác nhau, hoặc ở trong không gian cafe, chỉ đơn giản là nhìn ngắm không gian vậy thôi, rồi những âm thanh, cái đúng theo ý mình hay không đúng theo ý mình nó không có ở đó nữa, có khi là lạnh , có khi lạnh nhé, có khi nóng , rồi nóng rát , rồi mình thấy mọi người đang dùng điện thoại, đang ngủ , đang chụp hình, những cảnh tượng trước mắt như những thước phim đang diễn ra ngay tại thời điểm hiện tại.
Rồi lúc khác, mình thử lấy google sheet để học code phục vụ những tính năng cao hơn, học tiếng trung , thì lúc này, mình thấy bên trong không muốn học tí nào , cái cảm giác đóng lại ở bên trong , mình tự hỏi bản thân tại sao lại không muốn vậy ? và cái cảm giác lúc đầu cũng không còn , mình biết mình vẫn còn vấn đề , và vẫn đang đi tìm câu trả lời thật sự ở bên trong, mặc dù nhìn vào hiện giờ vẫn tối đen như mực , có những câu trả lời từ suy nghĩ , từ tổng hợp, thì mình loại bỏ vì nó không phải là câu trả lời trực tiếp, có lúc không cảnh giác, nghĩ rằng mình đã tìm ra câu trả lời, nhưng khi nhìn lại , thì câu trả lời đó không phải là câu trả lời có được từ cái nhìn thấy bên trong.
Mỗi ngày, cứ từng chút, nhận ra cái gì, hay thắc mắc gì, thì ghi lại , rồi nhiều ngày gom gom lại