Bài tập về chứng kiến

Đề bài (mình lưu trước lamd sau)

1. Làm 05 điều mình chứng kiến và 05 điều không chứng kiến theo cấu trúc bên dưới:
Tôi CHỨNG KIẾN bằng [giác quan]
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng [giác quan]

5 giác quan có thể chọn bất kì loại nào trong: Mắt - Tai - Mũi - Lưỡi - Thân - Ý

2. Làm 5 trường hợp tôn trọng điều mình chứng kiến và 5 trường hợp không tôn trọng điều mình chứng kiến theo cấu trúc bên dưới nhé:

:zap:TÔN TRỌNG ĐIỀU MÌNH CHỨNG KIẾN :zap:

Tôi CHỨNG KIẾN [giác quan] là [đối tượng], tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là
Ví dụ: Tôi CHỨNG KIẾN [bằng mắt] là [chồng mình chở một cô gái khác], tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là [chồng mình ngoại tình]

Tôi không chứng kiến [giác quan] là [đối tượng], tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là [đối tượng]
Ví dụ: Tôi không chứng kiến [bằng tai] là [chồng không yêu mình], tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là [chồng không yêu mình]

:zap:KHÔNG TÔN TRỌNG ĐIỀU MÌNH CHỨNG KIẾN :zap:

Tôi CHỨNG KIẾN [giác quan] là [đối tượng], tôi CỐ Ý MUỐN TIN là [đối tượng]
Ví dụ: Tôi CHỨNG KIẾN [bằng thân] là [tôi đang khó chịu trong người], tôi CỐ Ý MUỐN TIN là [tôi không có vấn đề gì]

Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN [giác quan] là [đối tượng], tôi CỐ Ý MUỐN TIN là [đối tượng]
Ví dụ: Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN [bằng mũi] là [mùi hôi này trên người chồng mình], tôi CỐ Ý MUỐN TIN là [chồng mình ở dơ và luôn có mùi hôi]

1. Làm 05 điều mình chứng kiến và 05 điều không chứng kiến theo cấu trúc bên dưới:

==>

  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng THÂN mình đang cảm giác mệt mỏi nổi lên.
    -Tôi CHỨNG KIẾN bằng THÂN mình đang bị trào ngược dạ dày
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng MẮT chồng đang nằm chơi game
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng THÂN mình đang bị chảy nước mũi
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng Ý mình đang muốn được nghỉ ngơi

  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng MẮT chồng mình lười biếng
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng TAI là chồng mình không muốn ở nhà với vợ con
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng MẮT chồng mình yêu mình
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng Ý mọi người luôn để ý đến mình
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng Ý mọi người đang muốn lắng nghe mình

2. Làm 5 trường hợp tôn trọng điều mình chứng kiến và 5 trường hợp không tôn trọng điều mình chứng kiến theo cấu trúc bên dưới nhé:

:zap:TÔN TRỌNG ĐIỀU MÌNH CHỨNG KIẾN :zap:

==>

  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng mắt là tin nhắn chồng đi nhậu về trễ, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là anh thích nhậu hơn về nhà với gia đình.
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng tai là chồng xin lỗi vì anh đi nhậu về trễ, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là anh chỉ xin lỗi cho qua chuyện
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng mắt là anh dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ sau ngày đi nhậu trễ, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là anh đang cố tình chuộc lỗi
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng mắt là anh vui vẻ sau khi đi nhậu, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là anh thích nhậu, mê nhậu với bạn bè hơn là ở nhà với vợ con
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng ý là mình đang muốn học hành nghiêm túc, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là hiện tại mình đang học hành nghiêm túc

  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng tai là chồng nói “Anh yêu em”, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN chồng yêu mình
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mắt là anh đang dùng ánh mắt đầy tình yêu thương nhìn mình, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là anh đang dùng ánh mắt đầy tình yêu thương nhìn mình.
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng tai là anh muốn đợi chờ mình, tối KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN là anh muốn đợi chờ mình.
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mắt có sự bảo trợ chương trình của thầy dành cho SH, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN có sự bảo trợ của thầy dành cho SH
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng Ý mình có mong muốn đi chặt trúc, tôi KHÔNG CỐ Ý MUỐN TIN mình có mong muốn đi chặt trúc

:zap:KHÔNG TÔN TRỌNG ĐIỀU MÌNH CHỨNG KIẾN :zap:

  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng thân là tôi đang bị trào ngược dạ dày, tôi CỐ Ý MUỐN TIN dạ đay tôi đàn khoẻ mạnh
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng mắt là nhà đang đầy bụi bẩn, Tôi CỐ Ý MUỐN TIN nhà đang sạch sẽ
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng THÂN là lưng mình đang đau liên tục, tối CỐ Ý MUỐN TIN đây chỉ là cơn đau nhẹ
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng Ý là mình không muốn học SH nữa, tôi CỐ Ý MUỐN TIN tôi muốn học SH vì nó tốt cho mình
  • Tôi CHỨNG KIẾN bằng Ý buổi coach của QA làm tôi đau đầu, tôi CỐ Ý MUỐN TIN lỗi là cơn đau đầu là do mình ăn xôi.

  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng Ý sự đóng lòng của ai đó, Tôi CỐ Ý MUỐN TIN người đó đang đóng lòng
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng tai sự công nhận của thây, tôi CỐ Ý MUỐN TIN thầy đang công nhận mình
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng Tai là mẹ chồng thiên vị con dâu giàu có, tôi CỐ Ý MUỐN TIN mẹ chồng thiên vị con dâu giàu có
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIÊN bằng Thân là tôi đang khoẻ mạnh, tôi CỐ Ý MUỐN TIN mình đang khoẻ mạnh
  • Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng lưỡi đồ ăn mẹ nấu, tôi CỐ Ý MUỐN TIN mẹ nấu ăn dở

Tường thuật cảm nhận trong khi làm bài tập.

Mình bắt đầu làm và nghĩ mấy cái này dễ mình biết rồi nên sẽ làm nhanh. Phần chứng kiến bằng Ý chưa rõ nên sẽ làm ví dụ cho phần đó nhiều hơn. Khi vào ngay câu đầu tiên là mình không biết viết gì khi để chứng kiến bằng Ý. Sự mơ hồ, không rõ chứng kiến Ý là gì. Xong mình nổi lên suy nghĩ “chắc do mình chưa học khoá 1 nên mình mới dậy”. Rồi mình làm tiếp, viết xong thấy không đúng cũng mặc kệ. “Thôi làm cho xong”. Viết tới phần chứng kiến chồng đi nhậu này kia mình mới cảm thấy rõ ràng hơn. Mình nhìn vào những sự việc gần đây rồi cho ví dụ, không đi kiếm cái gì ở đâu đâu. Dễ hơn. Mình viết xong thấy rõ ràng hơn thì qua tiếp câu 2. Có nổi lên suy nghĩ sửa mấy chỗ lợn cợn khi nãy nhưng mình lại gạt đi, làm tiếp. Đang có hứng làm. Nên làm tiếp đoạn vẫn thấy lợn cợn chỗ ở trên nên quay lại sửa. Sửa xong rồi làm tiếp.làm xong hết thì chưa đọc lại. Trong mình thấy mình làm bài tập mới thấy mình không rõ, không phân biệt được. Mình nổi lên suy nghĩ “trước giờ cứ nghĩ mình biết rồi hay người khác nói mình biết rồi, diễn giải sơ sơ cái xong”. Mình thấy mình không rõ ràng gì nên muốn viết cảm nhận xong viết. Sợ viết nhầm nên mình đổi tên thành tươngd thuật cảm nhận.

1. những điều mình chứng kiến và những điều mình không chứng kiến

:blossom: CHỨNG KIẾN

  • Tôi chứng kiến bằng Thân cảm giác đau khi con đánh mình cái bốp.
  • Tôi chứng kiến bằng MẮT hình ảnh con dùng tay đánh vào mặt mình
  • Tôi chứng kiến bằng MẮT hình ảnh chồng mình lo lắng, bàng hoàng khi con đánh mình mạnh như vậy
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi thấy con đánh mình vì mình không cho con ti, con đang gắt ngủ
  • Tôi chứng kiến bằng TAI âm thanh khi tay con đánh vào mặt mình
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi có suy nghĩ chết cha con hư rồi, đánh mẹ là không được
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi có suy nghĩ tôi cần phải làm gì đó để con hiểu
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi có suy nghĩ con đang hiểu sai điều gì đó
  • Tôi chứng kiến bằng THÂN là tôi có cảm xúc tức giận nổi lên
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi có ý muốn hít thở ngồi tỉnh lặng để bình tĩnh lại
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi muốn tôn trọng cơ chế tự nhiên trong mình
  • Tôi chứng kiến bằng THÂN cảm xúc tức giận nổi lên
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi tức giận vì con hư, vì chồng không tìm hiểu để dạy con
  • Tôi chứng kiến bằng Ý mình muốn đổ lỗi cho chồng vì con như vậy
  • Tôi chứng kiến bằng Thân cảm giác buồn ngủ
  • Tôi chứng kiến bằng Ý mong muốn dừng lại, post và đi ngủ

:blossom: KHỒNG CHỨNG KIẾN

A - Liệt kê 5 nhận thức mình có được từ chứng kiến (giống hộp A)

  • Mình chứng kiến bằng mắt khi tay gõ vào bàn phím thì chữ sẽ hiện ra trên màn hình
  • Mình chứng kiến bằng mắt là hai ngón tay cái khi để sát đo thì có chiều dài bằng nhau
  • Mình chứng kiến bằng mắt nhưng bông hoa hoạ tiết trên quần áo không có chuyển động
  • Mình chứng kiến bằng Ý là nếu cứ viết chứng kiến bằng mắt thì bài tập dễ quá
  • Mình chứng kiến bằng Thân là khi đầu ngon tay chạm vào bán phím trên màn hình gõ gõ thì mình thấy có came giác ở ngay điểm chạm.

B - Liệt kê 5 nhận thức mình có được từ không chứng kiến (giống hộp B)

  • xe đang chạy ngoài đường (mình đang ngồi trong nhà, nghe âm thanh xe chạy)
  • trái đất hình tròn
  • mở con mắt thứ 2 thì sẽ sống hạnh phúc
  • máy bay đang bay trên bầu trời
  • xe đầu kéo đang di chuyển

C - Vì sao bạn biết nhận thức này nằm ở nhóm chứng kiến (nhóm A) hay nhóm không chứng kiến (nhóm B).
Nhóm A: các nhận thức đó mình thấy rõ, biết rõ mình đang chứng kiến thấy mình chứng kiến những điều như vậy. Đọc mỗi câu lại mình đều có hình ảnh rõ ràng mình đang chứng kiến những điều đó.
Nhóm B: các nhận thức này mình không biết rõ, hình ảnh hiện lên là sự tưởng tượng, suy đoán của mình. Mình không thấy rõ, biết rõ.

D - Khi đọc yêu cầu của bài tập này. Như thế nào là đọc trong chứng kiến. Như thế nào là không?
Chứng kiến: Là mình thấy mình đang chứng kiến mình đọc yêu cầu bài tập, thấy rõ điều mình hiểu hay không hiểu về yêu cầu. Có cần làm rõ để hiểu hay đã hiểu rõ cách thức làm bài tập.
Không chứng kiến: mình không thấy rõ mình đang chứng kiến mình đọc đề bài. Không thấy mình đã hiểu rõ hay chưa hiểu rõ đề bài.

Tường thuật cảm nhận trong khi làm bài tập tối qua.

Mình làm bài tập lúc 12h sau khi quyết định mình sẽ theo chương trình học của thầy Quý, trong khi đợi thầy thì mình sẽ học những gì đã được học, cũng là cái mình chưa rõ và đang muốn tìm hiểu. “Hiểu về chứng kiến”. Mình xem lại bài tập mọi người đã làm từ khoá 1 rồi làm. Khi liệt kê 5 nhận thức đến từ chứng kiến mình bắt đầu với việc chứng kiến hiện tại, mình đang gõ bàn phím trên điện thoại, thế là nình viết ra sự chứng kiến đó. Ngay lúc mình viết ra sự chứng kiến đó là mình vào trạng thái cảm nhận con mắt thứ 2 hiện lên. Bây giờ khi nhớ lại mình cũng thấy con mắt thứ 2 hiện lên. Sau đó mình đee ý đến 2 ngón tay cái, thấy 2 ngón tay cái bằng nhau, mình để lên so thì thấy nó bằng nhau thiệt. Và mình viết sự chứng kiến hai ngón tay khi chạm vào nhau so thì nó bằng nhau. Rồi mình nhìn thấy nình đang chứng kiến bông hoa li ti trên quần áo của mình. Mình lại viết ra. Trong mình nổi lên suy nghĩ cái gì chứng kiến bằng mắt thì dễ quá. Mình lại viết ra điều mình vừa chứng kiến đó. Mình tiếp tục chú ý đến cảm giác của hai ngón tay khi chạm vào gõ ký tự trên bàn phím. Mỗi lần chạm đều có cảm giác ngay đầu ngón tay. Mình chọn điều mình chứng kiến này và ghi lại. Mình để ý tiếng xe máy chạy ngoài đường, thấy mình không chứng kiến các xe máy đang chạy nhưng mỗi lần nghe tiếng xe mình đều có hìnhbanhr xe máy chạy qua. Hình ảnh đó không rõ ràng xe đó màu gì, loại xe gì mà là hình ảnh chung chung lờ mờ dáng xe máy. Mình thấy đây là điều mình không chứng kiến nên mình ghi lại. Tiếp là mình thấy bí bí. Mình nghĩ đến những điều gì mình không chứng kiến bằng mắt. À, trái đất hình tròn, mình không có chứng kiến được nhưng hình ảnh trong mình về trái đất rõ ràng là tròn. Hình ảnh này là vì mình chứng kiến hình anhe trên video, hình ảnh. Còn về đối tượng trái đất thì mình chưa có chứng kiến trực tiếp nhưng sự rõ ràng khi chứng kiến hình ảnh của trái đất làm mình cảm thấy như là mình đã chứng kiến. Nhưng nếu hỏi sâu hơn về trái đất như thế nào mình sẽ không biết ngoài những điều mình được nghe, thấy. Tối qua lúc viết về trái đất mình không nghĩ nhiều như vậy. Bây giờ viết tới thì trong mình các suy nghĩ này mới nổi lên. Tiếp đó mình nghĩ đến những điều mình tin tưởng. Mở con mắt thứ 2 mình sẽ hạnh phúc. Đây là niềm tin trong mình, chứ mình không có sự chứng kiến mở con mắt thứ 2 thì hạnh phúc như nào. Mình không có. Mình nghe tiếng máy bay, y như tiếng xe, mình lại thấy trong nình có hình ảnh máy bay bay trên bầu trời. Mình không chứng kiến nên hình ảnh đó giống một trong các hình ảnh totng ký ức của mình. Không rõ ràng. Mình lại nghe tiếp âm thanh xe chạy khá to, mình nghĩ là xe đầu kéo. Mình lại không chứng kiến bằng mắt. Mình ghi ra. Viết tới đây trong mình thấy có sự rõ ràng trong việc phân biệt điều mình chứng kiến và không chứng kiến trên các ví dụ này. Và mình thấy được sự rõ ràng khác nhau giữa hai nhận thức này. Mình có sự thích thú nổi lên. Tới yêu cầu tiếp theo, khi trả lời vì sao mình biết nhận thức này là chứng kiến hay không chứng kiến thì mình nhìn thấy sự rõ ràng hay mập mờ về đối tượng trong hai trường hợp. Mình ghi ra, một cách rõ ràng những gì mình chứng kiến. Tới câu tiếp, đọc câu hỏi bài tập trong sự chứng kiến như thế nào, không đọc thì như thế nào? Mình cũng chứng kiến trong mình đang có suy nghĩ gì thì ghi lại. Nhưng trong mình có sự không rõ chỗ này, mình không chắc chắn khi trả lời câu hỏi này có đúng hay không. Đúng với điều mình chứng kiến suy nghĩ trong mình nổi lên, nhưng đúng với đối tượng chứng kiến hay không thì mình không chắc. Hiện tại viết tới, nghĩ tới mình thấy mình không chắc chắn. Nhất là nhớ lúc thầy Quý miêu tả quả cà chua khi nói đây là người miêu tả trong chứng kiến. Mình nhận ra mình chưa hiểu gì về chứng kiến để trả lời câu hỏi này.

:blossom: Liệt kê 5 nhận thức có được từ chứng kiến

  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi đang tức giận vì em tôi làm việc ất ơ
  • Tôi chứng kiến bằng Ý là tôi vẫn còn băn khoăn với việc làm coach
  • Tôi chứng kiến bằng Thân là ngồi lệch một bên bị vẹo cột sống
  • Tôi chứng kiến bằng Tai âm thanh “dưa hấu long an”
  • Tôi chứng kiến bằng Tai lúc tối qua chồng tôi nói thứ 7 đi tất niên

:blossom: Liệt kê 5 nhận thức không đến từ chứng kiến

  • Tôi không chứng kiến bằng mắt người bán hàng đang bán dưa hấu dưới chung cư
  • Tôi không chứng kiến bằng Ý là em tôi cố tình làm việc ất ơ
  • Tôi không chứng kiến bằng Ý là tôi đã muốn làm coach
  • Tôi không chứng kiến bằng Ý là tối qua chồng tôi tức giận vì không được đi tất niên

:blossom: Vì sao biết nhóm này thuộc nhóm chứng kiến hay không thuộc nhóm chứng kiến?
:herb: Nhóm chứng kiến:

  • Tôi có chứng kiến đối tượng mà tôi đang chứng kiến.

  • Đọc lại từng câu thì hình ảnh/cảnh phim đều có thể tua lại. Tôi có thể mô tả thêm về đối tượng tôi chứng kiến đó.

  • Khi nhìn vào đối tương chưng kiến trong mình thì tôi thấy được tôi đang chứng kiến sự chứng kiến trong mình. Tôi đang chứng kiến tôi chứng kiến bằng tai âm thanh dưa hấu long an.

    :herb: Nhóm không chứng kiến:

  • Tôi không nhìn được vào đối tượng mà tôi đang chứng kiến, tôi chie nhìn thấy hình ảnh tôi tưởng tượng ra.

  • Tôi không miêu tả được cụ thể từng đối tượng. Ví dụ em tôi có ý làm việc ất ơ như nào. Tôi đã muốn đi làm coach như nào.

  • Khi nhìn vào đối tượng chứng kiến trong tôi thì tôi thấy tôi chứng kiến việc mình không chứng kiến. Như tôi thấy tôi chứng kiến việc tôi không chứng kiến bằng mắt quầy hàng dưa hấu long an dưới lầu.

:blossom: Khi đọc yêu cầu bài tập này như thế nào là đọc trong chứng kiến? Như thế nào là đọc không trong chứng kiến?
Trong chứng kiến: Khi mình đọc thì chứng kiến thấy mình đang đọc, chứng kiến mình hiểu hay không hiểu. Không hiểu thì hỏi rõ, hiểu thì làm trên cái hiểu mình chứng kiến được.
Không trong chứng kiến: khi mình đọc không chứng kiến mình đang đọc, hiểu hay không hiểu mình cũng không rõ.

@minhhanh0192 ơi,
Mình đọc bài tập bên anh Lâm thì thấy anh ghi là:
1a. Thân chứng kiến cảm giác đau vùng đầu, gáy.
1b. Thân không chứng kiến mình đang có bệnh.

Mình đọc bài tập bên Hạnh thì thấy Hạnh ghi là:

  • Tôi chứng kiến bằng Thân là ngồi lệch một bên bị vẹo cột sống

Mình hỏi Hạnh 2 câu là:
1/ 2 câu trả lời giống hay khác. Khác thế nào, giống thế nào?
2/ Theo Hạnh thì, câu nào thì đúng hơn cho đề bài là “Liệt kê 5 nhận thức có được từ chứng kiến, Liệt kê 5 nhận thức không đến từ chứng kiến”?

1 Lượt thích

1/ 2 câu trả lời giống hay khác. Khác thế nào, giống thế nào?
==> em nghĩ nó giống nhau đều là nhận thức có được từ chứng kiến. Em theo hướng dẫn khi đọc bài tập mọi người làm và làm theo thôi. Em nghĩ rằng theo cách em ghi thì mình dễ phân biệt được rõ hơn nhận thức mình có được từ chứng kiến như thế nào, bằng gì.
2/ Theo Hạnh thì, câu nào thì đúng hơn cho đề bài là “Liệt kê 5 nhận thức có được từ chứng kiến, Liệt kê 5 nhận thức không đến từ chứng kiến”?
Em nghĩ cả hai câu đều đúng. Câu của em theo hướng dẫn của Đăng thì rõ ý hơn, giúp mình phân biệt điều rõ đối tượng chứng kiến trong mình và hướng đến đối tượng chứng kiến trong mình hơn.

5 nhận thức có được từ chứng kiến

  • Ý chứng kiến tâm trạng mình đang rối bời
  • Ý chứng kiến mình cảm thấy bất an khi tâm trạng rối bời
  • Ý chứng kiến mình đang không cảm thấy hạnh phúc, dễ chịu
  • Ý chứng kiến mình muốn ép bản thân làm việc
  • Ý chứng kiến mình chỉ muốn chơi không muốn làm gì cả

5 nhận thức không đến từ chúng kiến

  • Ý không chứng kiến việc học làm mình cảm thấy rối bời
  • Ý không chứng kiến được việc học làm mình bất an
  • Ý không chứng kiến được chồng làm mình không cảm thấy hạnh phúc
  • Ý không chứng kiến người khác ép mình làm việc
  • Ý không chứng kiến mọi người sẽ hạnh phúc nếu mình chỉ chơi
  • Ý chứng kiến tôi có khoảnh khắc hạnh phúc, Ý không chứng kiến tôi lúc nào cũng hạnh phúc.
  • Ý chứng kiến tôi đang cảm thấy buồn chán, Ý không chứng kiến tôi lúc nào cũng buồn chán
  • Ý chứng kiến tôi không cảm thấy thoải mái dễ chịu, Y không chứng kiến tôi lúc nào cũng không cảm thấy thoải mái dễn chịu.
  • Ý chứng kiến tôi đi tìm cảm giác thoải mái dễ chịu. Ý không chứng kiến lúc nào tôi cũng đi tìm cảm giác thoải mái dễ chịu.
  • Ý chứng kiến tôi đi học vì thoải mái dễ chịu, Ý không chứng kiến tôi là người lúc nào cũng đi học vì thoải mái dễ chịu.

Mình vừa ngồi tĩnh lặng thì có những suy nghĩ trên nổi lên. Mình thấy mình đi tìm cảm giác thoải mái vì thực tế mình đang chứng kiến mình không thoải mái, hạnh phúc. Những khoảnh khắc hạnh phúc, dễ chịu chợt đến khi mình gieo một nhân gì đó như mình học về chứng kiến cuộc sống dễ chịu hơn. Nhưng ngoài những khoảnh khắc dễ chịu thì có vô số khoảnh khắc mình không cảm thấy thoải mái để sống. Trong mình luôn muốn gạt đi thực tế không dễ chịu để hướng đến “cảm giác dễ chịu”. Mình đang chứng kiến những điều làm mình không thoải mái nên cơ chế tự nhiên trong mình tạo ra kết quả là mình không thoải mái. Mình lại không muốn ở trong sự không thoải mái này nên đi học, đi giải trí, tìm cách để trốn, để tìm cảm giác thoải mái". Thay vì xem lại mình đang chứng kiến điều gì mà làm mình thấy không thoải mái, điều mình chứng kiến có nhầm lẫn gì khongi? Mình không như vậy. Mình đi tìm cảm giác thoải mái. Việc học cũng để đi tìm cảm giác thoải mái. Nên cứ học thấy thoải mái thì ngưng.

Mình cho con ti, xong bị ngắt quãng. Mình đọc lại phần ví dụ cho chứng kiến và bổ sung thêm đoạn in nghiêng. Viết xong là mình hết cảm thấy chán nản. Mình chỉ chứng kiến một khoảnh khắc, sự kiện nhưng lại đi kết luận mình là người như vậy. Dẫn đến đầu ra là mình chán chán, chùn chùn.

Ý chứng kiến trong khi học SH mình có học trong ảo tưởng, không chứng kiến. Ý không chứng kiến lúc nào mình cũng học trong ảo tưởng. Và Ý không chứng kiến do chương trình SH làm mình ảo tưởng.

Tai chứng kiến anh Quý nói chỉ công nhận chị Liên dạy chương trình anh Quý. Tai không chứng kiến anh Quý bác bỏ chương trình chị Liên phát triển lên.

Mình chứng kiến bằng tai, mắt là SH không dạy về thiền chứng kiến. Mình không chứng kiến bằng tai, mắt chương trình SH không dạy về chứng kiến, hay SH dạy chương trình không dựa trên chứng kiến.

Ý chứng kiến mình không cảm nhận lợi ích của Xmii, Ý không chứng kiến chương trình Xmii không có lợi ích.

Ý chứng kiến Xmii coach mang lại lợi ích cho mình, Ý không chứng kiến Xmii coach không mang lại lợi ích cho coachee.

Ý chứng kiến mình có cảm giác chồng mình vô tâm, ích kỷ. Ý không chứng kiến chồng mình là người vô tâm, ích kỷ.

Mắt, tai chứng kiến SH không có khoá học dạy trực tiếp về đối tượng “chứng kiến”. Mắt, tai không chứng kiến SH không dạy về đối tượng chứng kiến trong tất cả chương trình.

Đối tượng chứng kiến trong mình là một cái gì đó mà mình thấy kiểu nó biết tuốt, mình chỉ cần tua lại là nó biết hết, nói ra được hết điều nó chứng kiến và điều nó không chứng kiến. Kiểu nó rất trung thực, chính xác. Chỉ có ý thức của mình bị nhầm lẫn khoảnh khắc nó chứng kiến thành nguyên quá trình, một điểm của đối tượng thành nguyên đối tượng. Trạng thái chứng kiến sự chứng kiến là trạng thái mình luốn ý thức được mình đang chứng kiến điều gì và cơ chế chứng kiến tự động chạy theo điều mình ý thức được. Làm mình hạn chế xảy ra nhầm lẫn điều mình chứng kiến với điều mình không chứng kiến. Hiện tại mình đang chứng kiến mình có niềm tin là nếu mình luôn sống trong trạng thái chứng kiến sự chứng kiến thì mình luôn ý thức được mình đang chứng kiến điều gì thì mình sẽ không bị nhầm lẫn, chứ không phải là hạn chế.

Nhận thức từ chứng kiến

  • Thân chứng kiến cơn đau thắt lưng
  • Ý chứng kiến mình bận tâm nhiều vấn đề
  • Ý chứng kiến sự tĩnh lặng của bản thân
  • Thân chứng kiến cơn đau cổ họng
  • Ý chứng kiến mình có mong muốn tu tập đàng hoàng

Nhận thức không đến từ chứng kiến

  • Ý không chứng kiến người khác cố ý lừa mình
  • Ý không chứng kiến người khác đang kinh doanh tào lao, trục lợi cá nhân
  • Ý không chứng kiến người khác đang mở lòng
  • Ý không chứng kiến sự sáng tỏ của người khác
  • Ý không chứng kiến sự không mở lòng, không sáng tỏ của người khác

Có những sự việc vẫn cứ lăn tăn trong lòng dù mình đã có nghĩ về nó. Nhưng vẫn không chạm tới chỗ mình đang chứng kiến điều gì. Nên sự việc đó vẫn cứ lăn tăn như vậy. Mình thả lỏng vài lần ngắn nhưng vẫn không chạm vào được. Tới sáng nay, ngồi thả lỏng lắng nghe con tim thì mình thấy con tim mình không muốn nhìn lại, tìm hiểu về vấn đề đó. Con tim mình chỉ muốn lướt qua, che lại vấn đề đó. Con tim mình cảm thấy đang bị ép phải nhìn, phải giải quyết vấn đề. Mình thả lỏng nói chuyện thì con tim vẫn muốn như vậy. Mình để tim được như vậy là mình vào trạng thái thả lỏng sâu. Mình thấy điều con tim thực sự chứng kiến mới thay đổi hành vi bên ngoài của mình. Nếu chỉ là điều lý trí chứng kiến thì mình sẽ cảm thấy bị ép và có xu hướng né luôn.

Đối tượng chứng kiến trong mình có liên quan như thế nào đến con tim nhỉ? Con tim chứng kiến hở? Con tim chứng kiến thông qua Ý, đúng không? Con tim chứng kiến qua các giác quan? Tôi hay mình chứng kiến là đang nói đến con tim hay lý trí đúng không? Điều con tim chứng kiến nhận ra thì sẽ thay đổi liền. Điều lý trí chứng kiến thì không tạo sự ép con tim, ép mình. Thả lỏng là sống với điều con tim đang chứng kiến. Mình đang chứng kiến thấy mình không chứng kiến sự thấy rõ tiếng nói con tim hay ký trí. Mình thấy sự mơ hồ về hai tiếng nói, vai trò của con tim và lý trí luôn. Mình sẽ tìm hiểu lại. Hiện tại, mình chứng kiến được là con tim sống với điều nó đang chứng kiến, lý trí của mình không ép tim mình được. Với vấn đề mình còn lơn cợn, con tim và lý trí đang chưa chung tiếng nói, và còn chưa muốn nói chuyện với nhau. Vì lý trí ép tim phải nhìn lại.

Tôi CHỨNG KIẾN bằng mắt hình ảnh mình ngồi gõ bàn phím
Tôi CHỨNG KIẾN bằng tai âm thanh tiếng quạt đang quay
Tôi CHỨNG KIẾN bằng mũi mùi vị không có mùi gì cả
Tôi CHỨNG KIẾN bằng thân cảm giác khô cổ
Tôi CHỨNG KIẾN bằng ý sự nổi lên của các suy nghĩ trong đầu mình

Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mắt hình ảnh mình ngồi gõ bàn phím một cách nghiêm túc
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng tai tiếng quạt quay ồn ào
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mũi mùi vị của sự bình yên
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng thân cảm giác muốn uống nước
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng Ý sự nổi lên của các suy nghĩ trong đầu người khác

Tôi CHỨNG KIẾN bằng mắt hình ảnh xe cộ đang chạy
Tôi CHỨNG KIẾN bằng tai tiếng ù ù
Tôi CHỨNG KIẾN bằng mũi mùi của vải của khẩu trang
Tôi CHỨNG KIẾN bằng lưỡi vị nước miếng
Tôi CHỨNG KIẾN bằng thân cảm giác đau mỏi ở chân
Tôi CHỨNG KIẾN bằng ý xe be chuẩn bị tới

Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mắt hình ảnh chậu cây trước mặt đẹp
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng tai âm thanh chồng khó chịu
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mũi mùi nước hoa dễ chịu
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng lưỡi vị tình yêu
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng thân cảm giác buồn man mác
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng ý …

Bạn có chứng kiến bằng mắt hình ảnh đó là xe cộ không?

Không chị. Em thấy mình chứng kiến hình ảnh nhưng gọi tên xe cộ để giao tiếp.

Tôi CHỨNG KIẾN bằng mắt hình ảnh cậu bé
Tôi CHỨNG KIẾN bằng tai âm thanh ồn ào
Tôi CHỨNG KIẾN bằng mũi mùi thơm
Tôi CHỨNG KIẾN bằng lưỡi vị ngọt hậu
Tôi CHỨNG KIÊN bằng thân cảm giác đau bụng
Tôi CHỨNG KIẾN bằng ý nhận thức mùi thơm đến từ bánh

Mình vẫn mơ hồ chỗ chứng kiến bằng ý

Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mắt cậu bé hiếu động
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng tai âm thanh từ cuộc nói chuyện của mọi người trong quán cafe
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng mũi mùi thơm đến từ bánh trước mặt
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng lưỡi vị đắng trong miệng là do uống thuốc
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng thân cảm giác đau lưng là do hậu sinh con
Tôi KHÔNG CHỨNG KIẾN bằng ý người khác đang nhìn mình, chú ý đến mình