Cái gì là sự kết nối liên tục không ngừng nghỉ của các khoảnh khắc?

Khi mình nghe kỹ 1 bài nhạc, mình thấy từng khoảnh khắc tách rời nhau. Hình ảnh thì khó hơn nhiều, khó phân tách được khoảnh khắc. Bản nhạc hay âm thanh thì khác, vì có sự xuất hiện, độ cao, độ trầm, sự im lặng. Nên mình có thể dễ dàng thấy ra âm thanh này khác âm thanh kia, âm thanh này biến mất, âm thanh khác xuất hiện, liên tục, tạo nên 1 bản nhạc. Thì vấn đề cũng ở đây, mình đang thắc mắc là, vậy thì cái gì là sự kết nối liên tục không ngừng nghỉ của các khoảnh khắc ấy, tạo ra 1 bản nhạc?

Ví dụ:
Khoảnh khắc 1: Như

Khoảnh khắc 2: Có

Khoảnh khắc 3: Bác

Khoảnh khắc 4: Hồ

Khoảnh khắc 5: Trong

Khoảnh khắc 6: Ngày

Khoảnh khắc 7: Vui

Khoảnh khắc 8: Đại

Khoảnh khắc 9: Thắng

Cái gì biết, âm thanh thứ 2 liên quan tới âm thanh thứ 1, âm thanh thứ 3 liên quan tới âm thanh thứ 2?.. liên tục tạo ra bài hát trong đầu?

Hay nếu nghe nói chuyện với người khác, thì từng âm được nghe, sau đó lại phải có cái gì kết nối liên tục từng khoảnh khắc âm thanh ấy lại, thì mới thành 1 câu, rồi lại kết nối các câu, nó ra hiểu biết cả đoạn, rồi lại kết nối tất cả, để tạo thành bối cảnh.

Mở rộng ra hơn nữa, phải có 1 cái gì, kết nối liên tục từ khi mình sinh ra, ê a cho tới bây giờ, mới ra được tiếng Việt, mới nhớ ra được lúc mình còn ở chuồng, tới khi mình ở ngoài Bắc, tới khi mình vào trong Nam, tới khi mình đi học, tới khi mình đi làm, nối đuôi nhau thành 1 chuỗi cuộc đời.

Nó phải có một cái gì đó, để link toàn bộ các chuỗi hình ảnh riêng biệt, âm thanh riêng biệt, lại thành 1 chuỗi liên tục với nhau.

Một là phải có cái gì đó, Hai là cái đó là cái gì?

Như mình biết rằng mọi thứ luôn thay đổi, mọi thứ không đứng yên, vậy thì mình phải có mặt liên tục trong từng khắc, thì mình mới biết được là mọi thứ luôn thay đổi chứ nhỉ :roll_eyes:
Vậy là mình thường biết à? thường biết, luôn biết, hằng biết, giống như cứ hỏi đến cái là biết liền, mà ko biết là biết từ lúc nào.

Không thể nào lại có thể chấp nhận cho một việc là trong nhà mình xuất hiện một thứ kỳ lạ mà mình không biết nó là cái gì, tại sao nó lại ở đó:

  • Như khi mình đi đường, có những phản ứng nằm ngoài suy nghĩ của mình, cái gì đã phản ứng? cũng là mình, tất nhiên, nó cũng phải là mình, thân thể tự đi với 1 kiểu khác, khéo léo luồn lách cho đi qua khỏi chặng đường ấy mà ko cần mình phải dự đoán trước.
  • Hoặc, như mình vẫn cứ thở, tim mình vẫn cứ đập, bụng mình vẫn cứ đói, cơ thể vẫn biết đổi tư thế khi mỏi mệt, và còn nhiều lắm những hành động tương tự như thế.

Chúng vẫn là mình chứ không ai khác; ko có ai, hay cái gì bên ngoài, tự nhiên biết rằng mình có nhu cầu đấy, rồi đột nhập vào mình, rồi phản ứng thay mình cả; vẫn cứ là mình từ đầu chí cuối, nhưng nó lại nằm ngoài sự hiểu biết của mình.