Chị đồng ý với em, là mình ko phải trả lời cho người khác, mà là đang trả lời cho chính mình.
Theo em sẵn sàng đón nhận là gì nhỉ? Câu nào của em, chị cũng trả lời đầy đủ, đó có phải là đón nhận chưa? Hay còn thiếu yếu tố gì, em nói cho chị biết nhé.
Ok em.
Chị chốt vậy thì cũng ko đồng nghĩa với chị đã chốt video chị thấy là hoàn chỉnh đầy đủ đúng rồi đâu, còn phải khai thác thêm chứ
Ok em.
Nhắc lại thì chị vẫn thắc mắc là tại sao tới giờ này Em vẫn chưa trả lời là Em có nhìn vào video của em để đặt câu hỏi cho chị hay ko nhỉ?
Khi chị đã xác nhận, khẳng định, kết luận là e không nhìn vào video kèm bằng chứng thì chị cần gì câu trả lời của e nữa, thế e trả lời chị làm gì?
Câu của chị:
“Thì mâu thuẫn sẽ xuất hiện trên nội bộ của chính lời nói, câu chữ của họ, hay em lấy cái lý của mình ra, áp cho người khác phải làm cho em thấy hợp lý? Cái này có khác gì cãi lộn đâu nhỉ?”
===> khi chị xác nhận điều này thì e sẽ đặt câu hỏi trên điều chị nói hay là trên video của em là hợp lý, có phải chị nói sao thì e phải dự trên lời chị nói để hỏi không? Nếu em đặt câu hỏi trên video của e thì có phải e áp đặt chị phải theo cái video của e không?
Tức nhiên khi đặt câu hỏi thì nó phải dựa trên điều em thấy mâu thuẫn nơi câu nói của chị rồi, và cũng dựa và trình độ hiểu biết của e nữa. Nếu chị thấy trình e chưa đủ để hiểu đc điều chị nói, hoặc đặc câu hỏi thì thôi. Chị đi xác nhận với Thầy và Đăng. Nhưng chị đồng ý với em đến nay chị đã hỏi chưa?
Chị có để ý là các đoạn chị em mình nói chuyện chị đều không có yêu cầu e nhìn vào video không? Mà chỉ từ sau kết luận này của chị:
“Thực ra thì cái biết mà là thuộc tính của em thì nó có đặc tính là nó chẳng biết gì cả, nhưng ko có cái gì mà nó ko biết.
Còn cái biết mà giúp em biết được cái ly, thì nó chính là cái ly luôn á.”
Chị mới bắt đầu yêu cầu e nhìn vào video chị mới trả lời không?
Tại sao vậy?
Tại sao không trả lời 1 cách vô tư như các đoạn trên. Khi chị đã xác nhận là trả lời cho mình, thì câu nào cũng trả lời được hết á pk? Trả lời cho mình rõ chứ có phải cho người ta đâu. Sao k cứ vô tư trả lời đi, biết đâu mình sẽ có cái gì đó mới….
Câu hỏi của e:
“giờ chị có biết cái ly nhà e không? Nếu không biết, vậy cái biết đang ở đâu? Và có phải nếu chị không biết thì cái ly nhà e nó không có pk? Rồi khi chị qua nhà e chị thấy cái ly, lúc này theo chị cái biết chính là cái ly nhà e phải không? Nếu vậy, tại sao khi chị đến cái biết nó mới nằm trên cái ly mà không phải là trước khi chị đến nhà em?”
Theo em, sẵn sàng đón nhận là không có bất kỳ đòi hỏi nào đối với người hỏi, không đòi hỏi người hỏi phải hiểu câu trả lời của mình, không đòi hỏi trình độ của người hỏi. Tức là có câu hỏi thì cứ trả lời thôi, để xem coi video của mình có gì mâu thuẫn hay k để mình xem xét lại thôi. Thậm chí là không thấy đó là câu hỏi của ngta, chỉ thấy câu hỏi đó là của mình thôi.
Câu hỏi của e nè:
“giờ chị có biết cái ly nhà e không? Nếu không biết, vậy cái biết đang ở đâu? Và có phải nếu chị không biết thì cái ly nhà e nó không có pk? Rồi khi chị qua nhà e chị thấy cái ly, lúc này theo chị cái biết chính là cái ly nhà e phải không? Nếu vậy, tại sao khi chị đến cái biết nó mới nằm trên cái ly mà không phải là trước khi chị đến nhà em?”
→ Trả lời: Nếu không biết, vậy cái biết đang ở đâu?
Không lúc nào chị ko biết, nên tình huống em đặt ra nếu chị không biết là ko có xảy ra.
Còn nếu câu hỏi của em viết rõ ra là: Nếu chị ko biết cái ly thì cái ly nhà em nó ko có phải ko? Thì câu trả lời là:
Nó ko có ở trong chị.
Còn sự thật nó có hay không thì chị ko biết.
Không, cái biết không phải là chính cái ly nhà em.
Mà cái biết cái ly mới chính là cái ly. Cái biết cái ly, chính là Sự nhìn thấy cái ly. Sự nhìn thấy cái ly và cái ly ko phải là 2.
Khi chị đến nhà em thì cái biết cái ly mới hiện lên, chứ không phải cái biết của chị chạy tới nằm trên cái ly của nhà em.
Còn nếu em hỏi là: tại sao khi chị đến cái biết cái ly nó mới nằm trên cái ly mà không phải là trước khi chị đến nhà em? Thì câu trả lời là:
Không em. Nếu em nhìn vào video (là trải nghiệm nhìn vào cái ly của em) thì nó sẽ trùng với video của chị, giống như 2 chúng ta cùng nhìn vào 1 bộ phim và bàn luận, chứ không phải là em đang áp đặt chị phải theo video của em.
Dĩ nhiên là nó sẽ có khác biệt, vì em sẽ nhìn vào video của em, còn chị sẽ nhìn vào video chị; và vì chúng ta có vô vàn video khác nhau, nên chị mới phải xác định xem chúng ta có đang cùng nhìn vào 1 video hay ko á. Ví dụ, như chị nói về tình yêu, thì em hỏi về tình yêu chứ ko nhầm sang ghen tuông chẳng hạn.
Việc em nhìn vào video của em mà đặt câu hỏi cho chị, là điều mà chị đang mong muốn. Vì sao?
Nhìn vào video, nó khác với dùng hệ thống tư duy logic.
Ví dụ, logic của em có thể ok, hợp lý, nhưng nếu nó ko xuất phát từ video, thì sẽ ko có chạm được vào người khác.
Ko có nha, nếu đã làm em hiểu lầm, chị xin lỗi nhé.
À, chị vẫn còn rén lắm
Vì chị đang có mặc định là bài này đang nói về chứng kiến, nhìn vào video là mặc định để trả lời, mà ai dè 1 hồi e nhảy qua sự hiểu biết, thành ra chị mới phải yêu cầu lại á.