[Hồng Trang] - Khoá chứng kiến 1 - Bài tập buổi 2

A - 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 - Ý chứng kiến [mình cảm thấy thất vọng về bản thân vì 5 lần 7 lượt thất hứa chuyện luyện thành thạo tiếng Anh giao tiếp].
Ý không chứng kiến [mình học hoài học mãi luyện hoài luyện mãi không có tiến bộ nào].

2 - Ý chứng kiến [mình cảm thấy không tin tưởng bản thân].
Ý không chứng kiến [lần tới mình sẽ lại không giữ cam kết].

3 - Ý chứng kiến [mình đang có cảm giác lơ ngơ không rõ cái mình đang làm].
Ý không chứng kiến [mình sẽ lại tiếp tục lơ ngơ thôi].

4 - Ý chứng kiến [mình có cảm giác mung lung không rõ ràng về khoá học chứng kiến].
Ý không chứng kiến [mình sẽ lại chẳng học nên cơm cháo gì hết ở các lớp thiền của anh Quý].

5 - Ý chứng kiến [mình đang có cảm giác lo sợ].
Ý không chứng kiến [ý của bạn ấy là ngăn mình làm những điều mình muốn].

B - 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy lo sợ khi nghĩ về bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy sẽ tiếp tục cấm cản mình không được làm cái này cái kia].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý cấm cản mình làm điều mình thích], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý cấm cản mình làm điều mình thích].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [dạo gần đây mình có nỗi sợ mỗi khi lướt qua bạn ấy], mình cố ý muốn tin là [hễ gặp mình bạn ấy sẽ khó chịu].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [hễ gặp mình bạn ấy sẽ khó chịu], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang không chấp nhận mình, bạn ấy phản đối mình].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [đến giờ mình vẫn còn mơ hồ về bài tập tôn trọng điều mình chứng kiến], mình không cố ý muốn tin là [có làm thêm nữa, có giành thời gian cho bài tập thêm nữa mình sẽ vẫn không thông suốt tiến bộ].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [nếu giành thêm thời gian luyện tập mình sẽ vẫn không tiến bộ ở khoá học chứng kiến], mình không cố ý muốn tin là [nếu giành thêm thời gian luyện tập mình sẽ vẫn không tiến bộ ở khoá học chứng kiến].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói mình ăn được mà, toàn rau với tinh bột thôi], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang thích mình nên mới quan tâm hỏi han mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy thích mình, thương mình], mình cố ý muốn tin là [mình đặc biệt, mình khác lạ, mình thú vị trong mắt bạn ấy].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt, bằng thân] là [mình có cảm giác đau khi nhìn thấy kiến cắn chân mình], mình không cố ý muốn tin là [con kiến có ý làm mình bị thương].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [con kiến có ý làm mình bị thương], mình không cố ý muốn tin là [con kiến cố ý làm mình bị thương].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [con kiến đang bò bò trên chân mình], mình cố ý muốn tin là [nó sẽ cắn mình ngay thôi].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [con kiến muốn cắn mình], mình cố ý muốn tin là [nó luôn làm mình bị đau].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy bí bách khi làm bài tập tôn trọng sự chứng kiến], mình không cố ý muốn tin là [cảm giác bí bách này sẽ không thôi].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [cứ làm bài tập chứng kiến mình sẽ lại thấy mình rất ngu mãi không tiến], mình không cố ý muốn tin là [cứ làm bài tập chứng kiến mình sẽ lại thấy mình rất ngu mãi không tiến].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [bạn ấy kết bạn cả các bạn nữ nước ngoài], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy ai cũng thích được, bạn ấy thật dễ dãi].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy thật dễ dãi], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy không chung thuỷ].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc sướng sướng], mình không cố ý muốn tin là [mình giá trị hơn bạn ấy].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình giá trị hơn bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [mình giá trị hơn bạn ấy].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [cô ấy nói cô ấy xin 1 miếng mít về cho Tin], mình cố ý muốn tin là [cô ấy đang muốn lấy mít của mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình có quyền sở hữu số mít đó], mình cố ý muốn tin là [mít của mình không thể mất được].

A - 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 - Ý chứng kiến [mình đang có cảm xúc khó chịu].
Ý không chứng kiến [bạn ấy đang ghét mình].

2 - Mắt chứng kiến [trong phòng không còn cái bàn nào trống, ngay cả cái ghế mình dùng làm bàn cũng đặt cái áo rồi].
Mắt không chứng kiến [mọi người chặn mình, không chừa cho mình chỗ nào để ngồi hết].

3 - Ý chứng kiến [mình có sự chống đối phản kháng khi nghe Dũng chia sẻ].
Ý không chứng kiến [những gì mình được nghe từ Dũng có hại cho mình].

4 - Thân chứng kiến [cơn buồn ngủ kéo đến].
Thân không chứng kiến [bạn ấy nói chuyện chán quá đi].

5 - Ý chứng kiến [mình có cảm xúc buồn khi nghĩ về bạn ấy].
Ý không chứng kiến [bạn ấy thích mình].

B - 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc khó chịu], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy làm cho mình khó chịu].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy làm cho mình khó chịu], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy làm cho mình khó chịu].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc quê khi ngồi ăn cơm], mình cố ý muốn tin là [mình đang rất bình thường, mình không có vấn đề gì cả].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy không thích mình ngồi ăn cơm cùng], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang khó chịu khi mình ăn cơm cùng].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc sợ khi nghe bạn ấy ho], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy chuẩn bị mắng mình, ngăn cấm mình].
Mình không chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói mình không được phép làm thứ mình thích], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy nói mình không được phép làm thứ mình thích].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc khó chịu khi nghĩ về bạn ấy, nghĩ về chuyện bạn ấy không thích mình], mình cố gắng muốn tin là [bạn ấy sẽ không thích mình đâu].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy sẽ không thích mình], mình cố ý muốn tin là [đời này kiếp này mình và bạn ấy sẽ không thể đến được với nhau].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình có cảm giác nhặm nhặm khi đưa tay lên da đầu], mình không cố ý muốn tin là [mình đang bị bệnh gì đó khủng khiếp].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [mình đang bị bệnh gì đó khủng khiếp], mình không cố ý muốn tin là [mình đang bị bệnh gì đó khủng khiếp].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc đố kị khi nhìn thấy bạn ấy], mình cố ý muốn tin là [mình với bạn ấy sẽ chẳng thể thân thiết được nhau].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình và bạn ấy sẽ không thể kết nối được nhau], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy không thích mình].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc chống đối khi nghe bạn ấy nói mình ngồi thiền đi], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang áp đặt mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang muốn ép mình làm theo ý bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ép mình làm theo ý bạn ấy].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy hỏi, chị Trang đâu], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang quan tâm tới mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang chú ý tới mình đặc biệt hơn mọi người], mình cố ý muốn tin là [mình thật đặc biệt quan trọng trong mắt bạn ấy].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc khó chịu khi nhìn thấy thái độ của cô ấy], mình không cố ý muốn tin là [cô ấy đang không thật lòng với mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [cô ấy nói xạo cho mình vui], mình không cố ý muốn tin là [cô ấy nói xạo cho mình vui].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc vui sướng khi nghĩ về chuyện Châu đang chú ý mình hơn mọi người], mình cố ý muốn tin là [mình đặc biệt nhất trong mắt Châu].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình đặc biệt trong mắt Châu], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ngưỡng mộ mình].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 - Thân chứng kiến [mình đang có cẩm xúc khó chịu].
Thân không chứng kiến [bạn ấy và mình không có cơ hội gặp nhau nữa].

2 - Thân chứng kiến [mình có cảm xúc khó chịu].
Thân không chứng kiến [bạn ấy không hề thích mình như mình nghĩ].

3 - Ý chứng kiến [mình đang có cảm xúc buồn].
Ý không chứng kiến [mình thật tệ, mình không có giá trị nào trong mắt mọi người].

4 - Ý chứng kiến [tinh thần của mình đang trùng xuống].
Ý không chứng kiến [mình nhàm chán, không thú vị].

5 - Ý chứng kiến [mình có cảm xúc vui].
Ý không chứng kiến [mình có giá trị trong mắt bạn ấy].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc khó chịu khi nghĩ về bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [mình có được bạn ấy].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [mình đã có được bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [mình có được bạn ấy].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [tin nhắn của bạn ấy xuất hiện trước mặt mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang chú ý đặc biệt tới mình]
Mình không chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói mình quan trọng với bạn ấy], mình cố ý muốn tin là [mình có giá trị đặc biệt trong mắt bạn ấy].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình đang cảm thấy buồn ngủ], mình không cố ý muốn tin là [mình đang cảm thấy chán làm công việc này].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình chán làm công việc này], mình không cố ý muốn tin là [mình chán làm công việc này].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang tụt tinh thần], mình cố ý muốn tin là [mình không có giá trị nào cả].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình không có giá trị nào cả], mình cố ý muốn tin là [không có giá trị thì cuộc đời sẽ không ra gì cả].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [bạn ấy thả tim, bình luận bài viết của mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy sẽ đi tìm mình ngày nào đó để nói cho mình biết bạn ấy thích mình như nào].
Mình không chứng kiến [bằng mắt, tai] là [bạn ấy đi tìm mình và nói với mình bạn ấy thích mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đi tìm mình và nói với mình bạn ấy thích mình].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [bạn ấy đang ném viên cà với lực mạnh về nhiều hướng], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang có cảm xúc tiêu cực].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang có cảm xúc tiêu cực], mình cố ý muốn tin là [tâm của bạn ấy đang không thiện].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [giọng của bạn ấy luôn lên cao và gằn xuống], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang theo tâm không thiện].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang có tâm không thiện], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang có tâm không thiện].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [giọng bạn ấy the thé], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy không lành].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang khởi tâm bất thiện], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang chuẩn bị có hành động bất thiện].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc ghen ghét], mình không cố ý muốn tin là [mình thua kém bạn ấy].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [mình thua kém bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [mình thua kém bạn ấy].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc lo sợ], mình cố ý muốn tin là [cô ấy không ưa mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [cô ấy không hài lòng về mình], mình cố ý muốn tin là [trong mắt cô ấy mình không được yêu quý như bạn của mình].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Tai chứng kiến âm thanh [ban đầu bị thu hút về vẻ đẹp bề ngoài, không đẹp xem em có để ý đến cô ấy không, tóm lại cô ấy vẫn xinh].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang không chấp nhận mình].

2 – Ý chứng kiến [mình đang cảm thấy gò bó ép buộc, mình muốn thoát ra].
Ý không chứng kiến [cô ấy ép mình phải theo cô ấy].

3 – Ý chứng kiến [mình có cảm xúc khó chịu khi nghe âm thanh phát ra từ phía cô ấy].
Ý không chứng kiến [cô ấy đang có tâm không thiện].

4 – Tai chứng kiến âm thanh [tông giọng vút cao của cô ấy].
Tai không chứng kiến [cô ấy nói cô ấy có ý muốn làm mình tổn thương].

5 – Mắt chứng kiến [thái độ thờ ơ phớt qua của cô ấy với mình].
Mắt không chứng kiến [cô ấy chán ghét mình].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [chị Trang ơi, chị xuống dưới kia chơi không], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ép mình chơi cùng bạn ấy].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang có ý ép mình chơi cùng bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang có ý ép mình chơi cùng bạn ấy].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy mình bị ép buộc], mình cố ý muốn tin là [mình phải làm vừa lòng bạn ấy mới giữ được tình cảm của bạn ấy giành cho mình].
Mình không chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói mình phải làm vừa lòng bạn ấy mới giữ được tình cảm của bạn ấy giành cho mình], mình cố ý muốn tin là [để đổi lấy sự yêu quý của bạn ấy cho mình mình cần cố gắng làm vừa lòng bạn ấy].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [ăn cơm phải đủ 3 món, ăn một lần hết chứ không để dư ăn tiếp bữa sau, đồ ăn phải nấu riêng, không trộn, không để chung 1 bát hổ lốn], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ép buộc gò bó mình theo cách của bạn ấy].
Mình không chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy có ý muốn gò ép mình theo bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý muốn gò ép mình theo bạn ấy].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc bối rối nóng mặt], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang không dễ chịu chấp nhận mong muốn của mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy khó chịu với mình vì mình không mua hàng của bạn ấy]. mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang cố gắng chèo kéo mình mua hàng].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc thờ ơ lạnh lùng khi nghe lời đề nghị của bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [mình đang không được tự do theo ý mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình đang mất tự do khi tương tác với bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [mình đang mất tự do khi tương tác với bạn ấy].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [em cún đang kêu rất to hơn bình thường], mình cố ý muốn tin là [em ấy đang bị người ta làm đau].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [người ta có ý làm em cún bị đau], mình cố ý muốn tin là [em cún đang bị hành hạ].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [cái con điên kia nữa], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ghét em ấy].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý muốn ghét em ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý muốn ghét em ấy].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [có cái cc], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang nói bậy].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang tiêu cực], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang cảm thấy bức xúc khi nhìn bài viết đó].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [chị gội đầu à, thôi chị để đó em làm cho mất công gội lại, sao hôm nay chị gội sớm thế], mình không cố ý muốn tin là [em ấy đang phản đối bài xích hành động của mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [em ấy đang không chấp nhận chuyện mình gội đầu rồi ra làm], mình không cố ý muốn tin là [em ấy đang không chấp nhận chuyện mình gội đầu rồi ra làm].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt, bằng thân] là [em ấy lấy tay vỗ vỗ vào tay mình], mình cố ý muốn tin là [em ấy đang không tôn trọng mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [em ấy có ý không tôn trọng mình], mình cố ý muốn tin là [em ấy đang muốn lợi dụng mình].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Ý chứng kiến [mình đang có cảm xúc trùng trùng].
Ý không chứng kiến [mình bị mất người mà mình thích].

2 – Ý đang chứng kiến [mình đang nhớ bạn ấy rất nhiều].
Ý không chứng kiến [bạn ấy thuộc về mình].

3 – Ý đang chứng kiến [mình khó chịu khi nhớ về bạn ấy].
Ý không chứng kiến [bạn ấy cũng thích mình như mình thích bạn ấy].

4 – Ý chứng kiến [mình có cảm xúc vui].
Ý không chứng kiến [mình và bạn ấy có bao nhiêu điểm tương đồng].

5 – Ý chứng kiến [mình cảm thấy lâng lâng bay bay].
Ý không chứng kiến [ngày mình và bạn ấy gặp lại nhau].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy mung lung], mình không cố ý muốn tin là [mình sẽ không thể tìm thấy tình yêu trong đời này].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình không thể tìm thấy tình yêu trong đời này], mình không cố ý muốn tin là [mình không thể tìm thấy tình yêu trong đời này].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm giác cứng cứng lạnh lạnh chặn chặn mỗi khi tương tác với bạn ấy], mình cố ý muốn tin là [mối quan hệ của mình và bạn ấy chỉ dừng lại ở đó thôi không thể dạt dào yêu thương được].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mối quan hệ của tụi mình không thể dạt dào yêu thương], mình cố ý muốn tin là [cho tới khi bạn ấy rời đi mọi thứ sẽ không có gì thay đổi trong mối quan hệ của tụi mình cả].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt, thân] là [da mình dạo này đang bong tróc bất thường], mình không cố ý muốn tin là [da đang thải độc, cơ thể mình đang thải độc].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [cơ thể mình đang thải độc], mình không cố ý muốn tin là [cơ thể mình đang thải độc].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [2 tháng nay tóc mình rụng ồ ạt], mình cố ý muốn tin là [tóc mình đang muốn tái sinh].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [tóc mình đang muốn tái sinh], mình cố ý muốn tin là [rồi tóc sẽ lại dày mượt bồng bềnh như trước thôi].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [bạn ấy viết bạn ấy chỉ muốn tốt cho mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy chỉ đang muốn ép mình làm theo ý bạn ấy].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy chỉ muốn ép mình làm theo ý bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy chỉ muốn ép mình làm theo ý bạn ấy].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [ăn bột sắn dây sẽ thải độc, cơ thể nhẹ nhàng hơn], mình cố ý muốn tin là [bột sắn dây sẽ là thần dược giúp mình trẻ hoá].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [bột sắn dây khiến mình trẻ hoá], mình cố ý muốn tin là [bột sắn dây có tác dụng thải độc].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy lơ mơ, oải oải], mình không cố ý muốn tin là [mình lại không giữ cam kết với bản thân].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình đang phá cam kết với bản thân], mình không cố ý muốn tin là [mình đang phá cam kết với bản thân].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy chán chán muốn đi ngủ], mình cố ý muốn tin là [mình sẽ luôn bỏ cuộc khi gặp khó khăn].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình luôn bỏ cuộc trước mọi khó khăn], mình cố ý muốn tin là [mình sẽ không bao giờ thay đổi được].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [đôi dép mình hay đi không thấy đâu nữa], mình không cố ý muốn tin là [ai đó đã xỏ dép của mình rồi].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] [ai đó đã lấy dép của mình đi], mình không cố ý muốn tin là [ai đó đã lấy dép của mình đi].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [mình không thấy đôi dép của mình đâu cả], mình cố ý muốn tin là [cún con lại tha nguyên đôi dép của mình đi gặm rồi].
Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [cún con tha dép mình đi], mình cố ý muốn tin là [con nhỏ cún đang cố tình chọc tức mình mà].

Thẩn thơ

:herb:Trăng trên cao, trăng trong lòng? Trăng soi (sáng) lòng, lòng sáng trăng? Mình đang muốn chìm chìm chìm nghỉm trong cảm xúc bất chợt qua. Mấy nay không viết bài, mà kiểu mình đang sợ, mình lấy lý do mình chuyển cách viết chuyển nơi đăng bài, mình sẽ chỉ viết rồi đăng lên diễn đàn lớp học, hoặc sẽ không viết mà làm bài tập trên đó thôi, sẽ làm nhiều thật nhiều nó cũng thay hoạt động viết, mà thấy nó kiểu sao sao ấy. Có thứ gì đó đang không rõ ràng trong mình, có khi nào mình đang lạc hướng trong hoạt động viết bài này không, hình như là có thì phải, mình đang hơi nghiêng về chuyện muốn cho mọi người thấy, muốn chứng minh cho mọi người thấy mình như thế đó, cái ý này nó lại không tự nhiên, sao phải chứng minh nếu nó là sự thật, thanh giả tự thanh.

Mình có ý tìm hiểu chứng kiến và không chứng kiến
:herb:Bày đặt dẫn chứng câu nó bí hiểm xong không nhớ lên tra google, mới thấy mình nhớ lộn, mà thực mình nghe nhiều câu này mà không hiểu nó kiểu gì, vừa nãy tra và đọc nghĩa tự thấy có phần rõ hơn chút, mà mình đang có ý bày đặt cho nó bí hiểm cho kiểu ta đây cũng ẩn giật, đoạn này hơi mắc cười, mình lại đang nhớ về một hình ảnh, khổ ghê, dạo gần đây bị gì lại ấy cứ thi thoảng sẽ tự động đi tìm lại hình ảnh cũ xong muốn buồn ở trong đó, lúc làm bài cũng ráng moi lại để phân tích cái nào mình chứng kiến cái nào mình không chứng kiến, sau khi viết viết hồi thì thấy tâm trạng được kéo lên, nhưng mà có gì đó nó không phăng ra hết, nó cứ còn ở đó, kiểu mỗi hôm chút mỗi hôm chút, chăm chỉ làm bài thì thấy yên yên, mà cứ lơ là cái nó lại quật mình ngã sõng soài. Viết cái từ mà cảm giác nó mung lung xong lại nhờ google xem họ để nó như nào, dùng thì dùng từ bao đời rồi mà chưa khi nào rõ về nó, mình cứ đinh ninh nó có ở đó thì mình sẽ rõ mà đến khi động vô lại thấy nó kiểu chả liên quan.

Khi chứng kiến thì sáng rõ, lúc không chứng kiến thì mung lung
:herb:Hôm qua nói chuyện mới thấy mình không có từ để diễn đạt mô tả cái mình thấy trước mặt, nó kiểu bức bí sao ấy, tiếng Việt còn không thông, cái này tự nhiên thấy mình ngu ngu sao đó, xong cũng có cảm giác mất mặt, mỗi khi muốn diễn đạt thì cứ phải nhờ người đối diện tóm lại lại cho mình, may là họ hiểu chứ không hiểu là kiểu ông nói gà bà nói vịt câu chuyện nó tè le tẹt lẹt ra, nói cũng như không, lúc ấy còn thấy bất lực hơn, mình nói chuyện với ai đó mà cảm giác không thông thì sau đó mình sẽ tuột mút, lúc ấy mình cảm thấy mình không có năng lực diễn đạt, hoặc mình không được ai thấu hiểu, lại thấy cô đơn lẻ loi xong tự nhiên buồn, kiểu cảm giác bất lực là mình đang chứng kiến, cảm giác cô đơn lẻ loi cũng là thứ mình chứng kiến bằng ý về cảm xúc của mình, nhưng cái thằng gây ra cảm xúc ấy là một thằng suy nghĩ, nó nổi lên trong mình kiểu, đừng có cố, có cố cũng không ích gì đâu, dù sao cũng không có ai hiểu được, từ trước tới giờ vẫn vậy mà có gì mà hy vọng, đấy cái thằng suy nghĩ này sẽ khiến có cảm xúc của mình trùng xuống mà mình tự động đi vào vùng thung lũng âm u, suy nghĩ này nó mung lung nó không phải thứ do mình chứng kiến, mình cũng không chứng kiến được nó rõ ràng, không rõ là không rõ chuyện có thật là trên đời này không ai có thể hiểu mình không, cái này không chắc không xuyên suốt vì có những lúc có những cuộc nói chuyện mình cảm thấy họ và mình bắt được suy nghĩ cảm xúc của nhau, nên là cảm xúc này không chắc chắn nó không rõ ràng mung lung, nó không phải thứ mình chứng kiến, cái không do mình chứng kiến đang khiến mình nhiễu loạn, mình đang để nó đó để nó hành mình, mình không bỏ, năm lần bảy lượt vẫn vậy à.

Mình chưa chứng kiến được thế nào là tôn trọng chứng kiến và không tôn trọng chứng kiến
:herb:Sao nhỉ ráng ráng làm bài tập thì có vẻ quen hơn hiểu hơn về tôn trọng và không tôn trọng chứng kiến, hiểu hơn thôi chứ chưa có sáng rõ về nó, kiểu như mình chưa chứng kiến được thế nào là tôn trọng chứng kiến và thế nào là không tôn trọng chứng kiến, ôi nhờ duyên bạn học viết ra cái từ này mình mới có cái để xài để gọi tên nó mỗi khi nghĩ về nó, gọi tên cho nó gọn.

Làm rõ hơn mong muốn của mình khi mình có cảm giác làm biếng
:herb:Nhớ hôm trước mình đọc được bài của chị H, thì chị có viết là chị kiểu đặt câu hỏi gợi ý mình phân đoạn, đặt tên cho từng đoạn để nó được rõ ràng, và như vậy cũng dễ dàng để mọi người tương tác nhau hơn, kiểu dài lê thê nhìn vào một đống nó oải, không muốn đọc thì lấy gì mà tương tác, xong mình kiểu không thấy được điều đó, mình kiểu cãi cố, mình làm biếng, ai đọc thì đọc không đọc mình không cần ấy, không không mình cũng muốn được tương tác, có ai đó cao hứng đọc xong lại nảy sinh thắc mắc câu hỏi gì đó vào hỏi để mình có thêm cơ hội được mở rộng góc nhìn hay bàn luận sâu hơn về những con rối trong bài mình thì cũng khiến mình thấy vui hơn có động lực hơn, mà khi nói chuyện tương tác nhiều lúc có lắm vấn đề phát sinh thêm.

Không chịu nổi nó thúc mình hành động
:herb:Phải khó chịu, không chịu nổi nó thúc mình mới có hành động này hành động kia, chứ cứ êm êm dịu dịu là mình sẽ không có cái hứng làm gì hết, mình càng có lý do để trốn tránh hơn.

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Ý chứng kiến [mình đang có một nỗi sợ bị phát hiện, mình lén lút giống như tên trộm].
Ý không chứng kiến [ai đó đi vào và mình phải ép mình chia đồ ăn cho họ].

2 – Ý chứng kiến [mình đang cảm thấy khó chịu lăn tăn khi mình không hỏi chị N vào phòng nghỉ ngơi].
Ý không chứng kiến [lựa chọn của mình sẽ khiến mình mắc tội].

3 – Ý chứng kiến [mọi người mời chị vào ăn cơm mà không ra tận nơi nói cho đàng hoàng].
Ý không chứng kiến [hành động đó của mọi người là mọi người đang không tôn trọng chị ấy].

4 – Tai chứng kiến [chị ấy kể về nỗi khổ của chị].
Tai không chứng kiến [chị ấy muốn tra tấn tai mình].

5 – Tai chứng kiến [ủa chị, sữa này của chị à].
Tai không chứng kiến [bạn ấy chỉ muốn đùa mình cho vui].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình đang cảm thấy buồn ngủ], mình không cố ý muốn tin là [do mình ăn no nên mới buồn ngủ].
Mình không chứng kiến [bằng thân] là [do ăn no nên cơ thể mình mệt muốn ngủ], mình không cố ý muốn tin là [do ăn no nên cơ thể mình mệt muốn ngủ].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [mấy bà mấy cô đang nói mấy từ không phù hợp], mình cố ý muốn tin là [họ đang nói bậy].
Mình không chứng kiến [bằng tai] là [họ nói họ đang nói bậy], mình cố ý muốn tin là [họ đang nói những thứ khó nghe].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là mình cảm thấy nhấp nhỏm không yên khi nhìn thấy mọi người làm việc], mình không cố ý muốn tin là [mọi người cố ý ép mình làm thứ mình không muốn.
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mọi người cảm thấy mình có lỗi khi mình chọn không làm chung với mọi người], mình không cố ý muốn tin là [mọi người cảm thấy mình có lõi khi mình chọn không làm chung với mọi người].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [em đ quan tâm tới cái gì], mình cố ý muốn tin là [chị ấy đang có thái độ tiêu cực].
Mình không chứng kiến [bằng tai, mắt] là [chị ấy đang có thái độ tiêu cực], mình cố ý muốn tin là [chị ấy đang bực bội].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy gượng gượng không tự nhiên], mình không cố ý muốn tin là [em ấy dạo này khác lạ với mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [em ấy đã thay đổi cách hành xử với mình], mình không cố ý muốn tin là [em ấy đã thay đổi cách hành xử với mình].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [cậu ơi để đó lát giặt vào ăn cơm đã, tớ không ăn cơm, Tình vào ăn cơm], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang giận mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý giận mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy không chấp nhận mình hành động vậy, bạn ấy đang không chấp nhận mình].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bánh chuối của chị đó không sạch], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang không rõ ràng].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có điều gì đó khuất tất], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có điều gì đó khuất tất].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy khó chịu khi trả lời bạn ấy], mình cố ý muốn tin là [do bạn ấy thay đổi thái độ thất thường với mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đã nhìn mình bằng con mắt khác], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang không thật với mình].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [T ơi, làm gì đấy, đang gọi điện thoại, gọi với ai, gọi với mẹ, tưởng gọi với t], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang quá kiểm soát].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý kiểm soát], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý kiểm soát].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [diễn viên điện ảnh không làm gì nên đẹp], mình cố ý muốn tin là [cô ấy đang nói chuyện vô căn cứ].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [cô ấy đang nói chuyện vô căn cứ], mình cố ý muốn tin là [cô ấy đang nói bừa].

Làm đủ thứ như một thói quen để chạy trốn những cảm xúc khó chịu:

Buồn ngủ, sao mình buồn ngủ rũ ra như này, cảm giác đang trùng trùng xuống, không rõ là từ suy nghĩ nào dấn mình tới cái năng lượng kiểu này, đầu thì ong ong, kì ta, sao vậy, cảm giác không thể cưỡng lại được, không lẽ giờ leo lên giường ngủ lại, nếu vậy mình sẽ muốn ngủ nguyên ngày không cần tỉnh dậy nữa, mà đây không phải nhà mình, lại là nhà à, ở nhà thì sao, ở nhà thì sẽ không có rào cản nào hết, mà bay lên ngủ tới khi nào chán thì thôi, nghe cũng giống thiên đường nhỉ, vậy ra ở đây không phải thiên đường sao? ở đây là gì, mình coi đây là đâu. Một tinh thần ểu ểu, mình không có chuẩn bị trước cho tinh thần này đâu á, đang yên đang lành cái lúc mọi thứ êm êm chạy thì không bao giờ nghĩ mình có thể bất thình lình tụt chân mất thăng bằng như vậy được, ôi mọi thứ nó không nằm trong vùng dự đoán của mình, khi mọi thứ không như mình đoán mình sẽ tìm mọi cách chống đối, làm thế nào đó uốn uốn nắn nắn ép ép cho nó về được giống như ý mới chịu, làm như thế mình rất nhanh, rất vội, mình chưa khi nào bình tĩnh được, mình cứ lao với phóng cho kịp mình luôn phải đề phòng cảnh giác mọi thứ, chỉ cần phát hiện nó không đúng không nằm trong vòng tròn mình vẽ ra thì mình ngay lập tức sẽ phăng ra cái phản ứng khó chịu chống đối. Giờ bảo ngồi yên quan sát kệ mọi chuyện vậy đi thì kiểu không chịu nổi, kiểu không quen, tự nhiên ngồi yên không can thiệp không nhúng tay vào thì kiểu như bị trói chân tay, chân tay thừa thãi nên cứ không chịu mà lại lao ra làm này làm kia, làm đủ thứ để cho thấy có.

Mình phản ứng kiểu không mềm mại khi gặp một tình huống không như ý:

Nói không ngừng, làm như nó chạm cái gì đó của mình xong mình tuôn ra nói mà trong lúc đó cảm giác có gì nó sai sai nhưng vẫn không muốn dừng mà muốn được xả ra tiếp tục, thì mình ngồi đó, mình nghe chị ấy bắt đầu có hứng kể về sự khổ sở của mình, thì lúc đầu lần 1 mình nghe mình có vẻ đồng cảm, ừ thì đúng là chị ấy đang quá khó, cuộc sống không có gì thuận lợi yêu thương cả, nhưng chị luôn chọn hành động yêu thương, vậy sao mọi thứ không được chuyển hoá, mọi thứ cứ tái đi tái lại lặp đi lặp lại bao năm, hết lần này tới lần khác, hết người này tới người kia tới mà người nào cũng cái mô tuýp hành hạ, mang lại khổ đau cho chị ấy vậy. Mình bắt đầu phát điên khi nghe lại câu chuyện, làm như rắc rối không khi nào tha cho chị ấy, kiểu chị ấy và cái bạn rắc rối kia là 2 người bạn thân đi đâu cũng có nhau, cả lúc ngủ cũng ngủ chung luôn, đang đêm thức giấc nước mắt tự tràn ra, mở miệng ra thì cái nào cũng là k k, cái nào cũng là tại sao mình như này như kia mà toàn gặp abc. Rồi tự dưng mình không muốn nghe những âm thanh này nữa, mình bắt đầu không chịu được nó, nó đang lặp lại, nó đang cho mình cảm giác muốn quạo, đang lúc làm việc, nếu dừng lại để nghe hay để nói thì tốc độ làm của mình sẽ giảm xuống, và như thế mình khó chịu, nếu nói để cùng nhau làm tốt hơn thì được mà nói đi mấy chuyện khác thì nó sẽ khiến mình mất năng lượng sau đó. Vậy là mình đã tuôn một tràng đủ thể loại, thì tuôn xong mình thấy mình đang bị vướng, rồi mình chạy ra ngoài một lát để cắt cơn, tới khi vô lại thì cũng bớt nghe chị ấy nói thêm. Cảm giác sao nhỉ, thì mình cũng cắt được âm thanh không tích cực bên tai mà nó sao vẫn gượng gạo, không nói không khí trầm trầm xuống nó cũng thật bức bí.

Mình chưa thuần thục khi đưa bài chứng kiến vào tình huống thực tế:

Làm cách nào cũng thấy nó không yên, lại mình lại nhớ tới câu hỏi mình đang chứng kiến gì, mình đang không chứng kiến điều gì, thì tối ở sân nhà rất đông người tới nhặt cà, mà các cô ấy nói chuyện thôi rồi, mình lại được thêm lần nữa mở cái mắt ra, mình chỉ đang nghĩ chỉ có nam giới khi ngồi lại với nhau mới hay nói ba cái chuyện khủng bố tai mình, tại mình không muốn nghe chủ đề đó nên mình cho nó là khủng bố, mình nghĩ chỉ cần mình nghe loáng thoáng nhóm tám nhắc tới mấy từ nhạy cảm với mình thì tự động mình sẽ đi chỗ khác sẽ gạt luôn họ ra khỏi tầm chú ý của mình, kiểu đưa ra rác luôn ấy, không ngờ tối qua các cô nói chuyện khiến mình choáng váng luôn, ngôn từ nó còn trên mức khủng bố, lúc trước mình chỉ thi thoảng có được nghe kể lại, còn nghe trực tiếp thì kiểu ít, vì chỉ cần loáng thoáng thấy mình đã chuồn mất tiêu rồi, nên là mình không có đụng chạm nhiều ba cái vụ xúm xúm, mà những cãi nhau chửi bới đánh nhau thì dân tình rất tò mò chạy ra xem, mình sẽ tránh xa không lại gần, giờ có không lại gần thì cũng tránh không được, mà không muốn tránh nó đập chan chát ngay bên cạnh, nói chuyện với âm lượng khủng nữa, cái lúc mình chuẩn bị không chịu được thì trong mình nảy ra một ý làm bài tập luôn với tình huống này, đang chưa biết lấy ví dụ cho bài tập như nào thì tự dưng một đống tình huống xảy tới, cho mình chất liệu để làm bài, thế là nó những âm thanh mình nghe được nó nhảy vô trang bài của mình, mà vừa viết vừa rén, không viết được nguyên văn những gì đã nghe nó không có đã, nó kiểu nửa vời sao đó, túm lại làm làm làm, mà kiểu mình chốc chốc sẽ bị đánh rụng ra mà đi vào vùng sao nhãng, buồn ngủ xong không còn tách biệt được mình với những gì mình đang được nghe nữa.

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Tai chứng kiến âm thanh [trưa em nấu canh, …giờ em buồn ngủ em đi ngủ đây, chị có nấu canh thì bếp có mướp đấy].
Tai không chứng kiến [bạn ấy có ý nói cho vui]

2 – Tai chứng kiến âm thanh [đi đâu].
Tai không chứng kiến [bạn ấy khó chịu với mình].

3 – Tai chứng kiến âm thanh [tông giọng gằn xuống: huyện Lắc, nãy không nghe chị nói hả].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang khó chịu vì mình nghe không rõ].

4 – Mắt chứng kiến hình ảnh [khuôn mặt bạn ấy trùng xuống].
Mắt không chứng kiến [bạn ấy đang hết sức không hài lòng với mình].

5 – Tai chứng kiến âm thanh [bạn ấy nói chuyện với mình thì gắt, bạn ấy nói chuyện với cún thì cưng nựng yêu thương].
Tai không chứng kiến [bạn ấy rất rất không ưa mình].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy buồn khi nhìn thái độ của bạn ấy với mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy thật sự luôn cảm thấy khó chịu với mình bạn ấy mới có thái độ đó].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang không ưa mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang không ưa mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm giác mất mát hụt hẫng khi nhìn thái độ của bạn ấy với mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy sẽ không bao giờ yêu thương mình như trước nữa].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy sẽ không thích mình lại nữa], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy hết thương mình rồi].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy tủi thân khi bạn có thái độ đó với mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn đang anti mình]
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn đang anti mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn đang anti mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy khó chịu khi chị ấy không hỏi mình mà kêu mình làm này làm kia], mình cố ý muốn tin là [chị ấy không tôn trọng mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [chị ấy không tôn trọng mình], mình cố ý muốn tin là [chị ấy đang ép mình làm điều mình không muốn].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [Trang ơi, tắt nước], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy coi thường mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy coi thường mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy coi thường mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy về nhưng không vào hỏi mình như mọi lần], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy hết coi trọng mình rồi].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy hết quan tâm mình rồi], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang lơ mình].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình đang cảm thấy buồn ngủ rũ rượi], mình không cố ý muốn tin là [
mình ổn, mình không sao cả].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình ổn mình không sao cả], mình không cố ý muốn tin là [mình đang rất tốt].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [bạn ấy không còn gửi tin nhắn cho mình nữa], mình cố ý muốn tin là [mình với bạn ấy thật sự hết duyên gặp lại rồi].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy hết hứng nói chuyện với mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy chán mình rồi].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói là cho anh chợp mắt tí], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang từ chối].
Mình không chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói bạn ấy muốn từ chối], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy nói bạn ấy muốn từ chối].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy hỗn loạn], mình cố ý muốn tin là [mình đang làm sai điều gì đó].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [ai đó phản hồi lại nói mình đang sai], mình cố ý muốn tin là [mọi người đều không ưa cách mình hành động].

:herb:Buồn ngủ, chán 1:
Buồn ngủ, mình đang cảm thấy buồn ngủ rũ ra, đang trong giờ học mà nghe kiểu giật giật, không có rõ, tiếng được tiếng mất xong mình cảm thấy chán, mình cảm thấy không muốn nghe, mình thấy buồn ngủ vì mình đang cố căng tai lên để nghe xem mọi người nói gì. Chán mình thấy cảm xúc chán của mình, mình có suy nghĩ mạng không ổn có nghe cũng không rõ, không chắc nội dung, nghe cũng vô ích, em tắc kè hoa bay ra, chiều vừa có thông tin nói em ấy mà cắn thì chắc chắn không chịu buông luôn, nghe ghê vậy, đang thấy em ấy đáng yêu mà tự nhiên nghe được thông tin cái sợ ngang luôn, mà cái thông tin này mình không được chứng kiến, nghe vậy thôi chứ cũng không biết thực hư nó như nào. Lúc nãy nghe không được thì có suy nghĩ mạng kiểu này có cố nghe cũng hông thấy gì, kiểu càng nghe càng vô ích, nên không muốn nghe, rồi lại bắt nghe nên mới chán buồn ngủ, cái suy nghĩ cố nghe cũng hông ích gì không được mình chứng kiến, nó không chắc chắn, nó có thể đúng có thể không đúng, mà mình đang cho nó là chắc chắn, mình cho nó là thực tế chắc chắn trong khi nó không chắc chắn, mình nhầm lẫn giữa 2 cái này nên nó mới dẫn tới trạng thái vừa ngồi nghe vừa chán vừa buồn ngủ.

:herb:Buồn ngủ, chán 2:
Vừa nãy nghe anh Quý chia sẻ khi ứng dụng thực hành chứng kiến trong cuộc sống có thể đúng có thể sai, vì bài tập này chưa được hướng dẫn. đoạn này mạng tín hiệu lúc được lúc mất nên không có nghe ra cái gì. Tổng kết lại chút, mình chán vì mình thấy có nghe cố nghe cũng không ích gì, mình đang tưởng đây là cái mình thấy đây là thực tế, nhưng khi làm rõ nó ra thì đây chỉ là dự đoán của mình, mà mình nghĩ rằng nó là thực tế nó đã xảy ra. Rồi lát lại buồn ngủ tiếp, mặc dù lúc này âm thanh tròn vành rõ chữ, chán là cảm xúc mình chứng kiến mình thấy nó đang có trước mặt mình, mình nghĩ câu chuyện anh Quý chia sẻ về một bạn trong lớp nó không dính với mình, mình nghe nó không liên quan kiểu trường hợp của mình nó không có vậy, mình nghĩ nó chẳng liên quan gì mình cả nghe cũng vô ích, sau cái kết luận này mà không đứng dậy làm cái khác lại cố ngồi nghe thì nó chán nó buồn ngủ. Chán, buồn ngủ là chứng kiến, là cảm xúc được chứng kiến, còn suy nghĩ trên, suy nghĩ về câu chuyện của bạn không liên quan tới mình là một dự đoán, có thể bây giờ mình thấy nó không liên quan, nhưng ai mà biết được trong tương lai nó có liên quan hay không, nó có ích cho mình hay không mình mù mờ chưa rõ cái này, mà mình lại đang cho rằng nó là sự thật, sự thực tế chắc chắn, nhầm lẫn giữa chuyện mình không chắc mà mình lại nghĩ mình chắc mình thấy mình chắc nên nó mới bị chán buồn ngủ, viết tới đây mình đỡ buồn ngủ tỉnh táo hơn chút rồi, kiểu tỉnh tới mức hơi thở nó đang sộc sộc ở mũi.

:herb:Buồn ngủ, chán 3:
Phân tích xong thì tỉnh, được chút lại đi vào vùng u u mê mê, kiểu lại lặp lại cái suy nghĩ nghe không liên quan, nghe mà thấy chán òm, không có thú vị gì cả, bởi mình chưa link được những gì mình đang nghe với bản thân mình. Mạng trêu người, kết nối trêu người hay đang tạo điều kiện cho người nhỉ, lại không nghe được gì nữa rồi, mình chuẩn bị ngáp cái ngoạc mồm, tính viết sửa mồm thành miệng cho nó êm tai, mà thôi để nguyên văn cho nó đungs và tức thì với những diễn biến bên trong mình, lần thứ 3 mình làm lại cái động tác nhìn lại suy nghĩ trước cảm xúc, trước khi cảm thấy chán buồn ngủ thì mình có cái suy nghĩ câu chuyện mình đang được nghe không phải câu chuyện của mình, không liên quan gì mình cả, không dính với mình, nghe cũng vô ích, thì cái suy nghĩ này do mình dự đoán, mình lại đang nhầm nó thành thực tế đang xảy ra, nhầm lẫn giữa dự đoán và thực tế khiến mình có cảm xúc chán. Cái nhầm lẫn giữa thực tế và dự đoán là ảo tưởng, mình đang cho dự đoán của mình là thực tế, mà dự đoán thì có thể xảy ra hoặc không xảy ra, thực tế là thứ chắc chắn xảy ra.

:herb:Buồn ngủ, chán 4:
Lần thứ 4, nghe câu được câu mất, mình mò cái điện thoại lướt lướt mà vừa chán vừa buồn ngủ, tưởng 3 lần đã ổn rồi cơ mà, sao thế này, chưa được à, vẫn cảm thấy chán buồn ngủ, vì suy nghĩ không liên quan nghe không ích gì nó vẫn còn đó, không chịu đi hị hị.

:herb:Buồn ngủ, chán 5:
Châu đang nói, nghe cái đã rồi viết tiếp. Không ăn thua rồi, vẫn buồn ngủ, mình bất lực cái vụ này á, mình đang kiểu cố ép phải nhanh nhanh sau khi thấy hết buồn ngủ, mình nghĩ là ổn, rồi không ổn rồi lại ổn, nó khiến mình có cảm giác chưa biết cách làm sao cho mình ổn, làm sao cho mình hết buồn ngủ hết chán, cái chưa biết cách này khiến mình có cảm giác mình ngu, mình ngu quá tiêu chuẩn, xong mình chán ngang, kiểu học mãi vẫn ngu nên cảm thấy thất vọng về bản thân, xong chán. Thất vọng là cảm xúc đang có lúc này, mình đang chứng kiến nó, còn kết luận suy nghĩ mình ngu, học mãi vẫn ngu thì nó là suy nghĩ mình có chứng kiến nó không? Không chắc cái mà học mãi vẫn ngu thì không chắc, vì nếu tiếp tục học thì tương lai ai biết được, trừ khi dừng học thì chắc là ngu luôn lúc này rồi, vậy kết luận học mãi vẫn ngu là dự đoán mà mình đang nhầm thành thực tế, nhầm lẫn này khiến mình có cảm xúc chán sau đó.

:herb:Buồn ngủ, chán n:
Vẫn còn buồn ngủ này, vậy còn suy nghĩ nào nữa ta, à nhanh nhanh để thấm được khái niệm chứng kiến, nhanh nhanh chứng kiến được tình huống này, mà giờ nó chưa nhanh nên chán, kiểu mình ép mình phải nhanh trong khi thực tế mình chưa nhanh thì nó là vô lý phi thực tế. Mình đang ép cái mong muốn của mình là thực tế, mà nó không phải thực tế nên mình chán, ủa tại sao, ép không được thì quay qua chán là sao, ép không được thì thôi chớ, à cứ nghĩ là ép được, đoạn không thể ép được mình cũng chưa rõ nữa. Thực tế là không thể ép được, nhưng mình lại đang cho rằng mình có thể ép được. Chứng kiến là cảm giác ép, cảm giác thúc ếp, không chứng kiến là cái suy nghĩ mình có thể ép mình thành cái mình muốn ngay và luôn.

:herb:Cứ tưởng chứng kiến nó dễ dàng, động vào mới thấy mình còn lơ mơ:
Cứ tưởng bài chứng kiến đơn giản, mình đã hiểu rồi thì rất dễ để áp dụng và không còn nhầm nữa, nhưng mà không phải, càng làm càng dùng mới càng thấy chỗ này mình chưa chứng kiến chỗ kia mình chưa chứng kiến mà mình cứ nghĩ mình đã chứng kiến rồi. Lại buồn ngủ nữa, ngồi đếm cừu rồi, mà quên mất là lần thứ mấy, lần này sao mà buồn ngủ, thì vẫn chán, vẫn cảm thấy chán, trước cảm xúc chán mình có suy nghĩ gì, nghe chán quá, không nghe rõ, nghe chói hết cả tai, chả liên quan gì tới mình cả, hông hỉu, hông liên quan, đang cố ý bài xích cái mình đang nghe, bài xích bạn, à mình còn có cái ghen tỵ với bạn nữa, sao bạn giỏi vậy, giỏi tới mức nói mình inh hết cả tai, biết rồi, biết bạn giỏi rồi nói quoài, đoạn này mình đang ghen tỵ đố kị với bạn, xong mình cho rằng bạn nói nhiều bạn phiền phức, ghen tỵ đố kị là cái cảm xúc mình chứng kiến, bạn nói nhiều thì mình không chắc, bạn phiền phức thì mình không chắc, mình chỉ đang đoán vậy thôi, dự đoán này mình cho rằng mình đang chứng kiến, nó là thực tế, nhầm lẫn này khiến mình có cảm giác chán không muốn nghe sau đó. Từ từ đoạn này đang có 2 3 cảm xúc, 2 3 cái suy nghĩ trước đó. Đầu tiên là cảm xúc ghen tị đố kị vì có suy nghĩ bạn giỏi hơn mình, xong có cảm xúc chán, buồn ngủ vì có suy nghĩ trước đó là bạn phiền bạn nói nhiều, bạn nói ít chút được hông, mà bạn vẫn nói, nên bất lực mà chán. Nghe không được nữa rồi, im lặng như tờ luôn rồi, mình đoạn này mình cảm thấy bất lực vì mình đang cố ép mọi thứ thuận theo ý mình, mình đang đòi hỏi kiểu như ủa tại sao đáng nhẽ như mình nghĩ thì chất lượng âm thanh hình ảnh phải được sét ắp rất tốt chứ, sao thực tế nó lại tậm tịt như này, kiểu không chấp nhận, không tôn trọng thực tế mình đang chứng kiến nên mình mới có cảm giác chán sau đó. Ép thực tế phải theo ý mình, mà thực tế là thực tế không liên quan ý mình, độc lập với ý mình, mình đang tưởng mình có thể ép buộc được thực tế theo mình, nhầm lẫn này là 1 ảo tưởng, nhầm lẫn này khiến mình có cảm xúc chán sau đó.

:herb:Từ đầu tới cuối buổi chia sẻ mình liên tục thấy mình ngồi ngáp:
Phát hiện lần 1, vẫn thấy còn chưa buông, mình vẫn còn giữ suy nghĩ ép buộc thực tế theo ý mình, kiểu ý mình là ông giời, mọi thứ đều phải tuân theo không được cãi, cái này có phải thực tế không, liệu ý mình có nhiều quyền năng vậy không, vậy nắng mưa mình có điều khiển được không? Ngáp ruồi, buổi học này thành buổi ngồi ngáp ruồi gòi, hị, đang kiểu thất vọng, tại mình kỳ vọng nó thú vị nó lôi cuốn, nó khiến mình hào hứng cởi mở các kiểu, mà thực tế nó ngược lại hoàn toàn, còn chả nghe được nữa chứ, hôm nay âm thanh đang trêu mình. Không tôn trọng thực tế, ép thực tế theo ý mình. nghĩ mình có khả năng ép được đó là 1 ảo tưởng, mình không thể ép được thực tế theo ý mình. Được rồi không được, ổn rồi không ổn, thôi xong, cứ buồn ngủ liên tục như này.

:herb:Mình chia sẻ cho nó tỉnh táo:
Bây giờ tới online chia sẻ, gì mà được 1 người hay gì đấy, nghe không có rõ, mạng tậm tịt, mình không nghe ai lên tiếng hết, thôi mình chia sẻ đi, mình nói chuyện cho nó đỡ buồn ngủ, với lại chia sẻ ra cho nó cởi mở hơn, chứ bữa giờ mình không có nhiều hứng nói chia sẻ trong lớp học nó cũng kiểu ì ạch không tiến, mình nghĩ mình rất run, vì biết là không có thành tích gì để chia sẻ cả, không có thành tích thì chia sẻ cái gì, mọi người dạo này sao đó không có hứng hỏi mình, hị ngoài thầy ra thì chắc không ai thích hỏi mình rồi, à cái dự đoán không ai thích hỏi mình khiến mình buồn này, buồn là cảm xúc mình chứng kiến, dự đoán không ai thích hỏi mình là thứ không có ở thực tế, nó không hiện thực.

:herb:Đang gõ gõ thì có một nỗi sợ xen ngang:
Nên là mình ôi mình áp lực tại vì mình đang viết viết gõ gõ mà có đối tượng áp sát mình cắm cái sạc pin, tại nhìn thấy bạn ấy mình sẽ bị cấm đoán không được thế này không được thế kia, trong đầu mình sẽ vang vang câu nói, mình là người phản bội, và mình không biết làm sao để giải thích cho họ hiểu, mình không có ý đó, mình chỉ muốn chia sẻ cái tâm chưa lành của mình, mình muốn được thấy nó, và mọi người cũng thấy nó, để ai đang còn dựa vào nó đánh giá mình thì thôi họ rời mình ra cũng được, còn những người mình với họ đã có quãng thời gian cùng nhau cùng có những tình cảm tốt đẹp với nhau thì mình không mong nhìn thấy kết quả này, mình nghĩ đi lại nghĩ lại, mình tính xin lỗi để xoa dịu để mời gọi tâm hiền của họ, nhưng mà mình lại không muốn làm, mình muốn cứ để vậy, mình sợ khi mình xin lỗi một lần có nghĩa mình đồng ý huỷ bỏ cam kết với mình, mình chưa đi tới cùng, xong được 1 lần còn các lần sau thì sao, dù sao lời xin lỗi mà không có thật tâm thay đổi khác đi thì lời đó cũng đâu nghĩa lý gì, có chăng được vài phút người đối diện thấy hài lòng, xong rồi đâu lại vào đó. Tại mình vẫn cầu mong người ấy nhìn lại, vì mình vẫn hy vọng tụi mình sẽ lại như xưa nên mình mỗi khi cạnh họ mình sẽ thấy áp lực, chỉ sợ mình sơ xẩy làm cái gì đó khiến họ chưa vừa lòng, như này mình áp lực. Lại nói tới chứng kiến thì đang viết tới đâu nhỉ, tới đoạn không ai thích hỏi mình, nên mình buồn, buồn là cảm xúc mình chứng kiến, nó là thực tế, không ai thích hỏi mình là thứ mình đoán, dự đoán, nó không chắc là thực tế, lúc này chưa có ai hỏi thì không chắc tương lai cũng vậy nên thứ này không phải thứ mình chứng kiến, khi dự đoán và kết luận cho rằng không ai thích hỏi mình là thực tế thì mình đang không tôn trọng thực tế, mình đang không tôn trọng chứng kiến.

:herb:Sau buổi học cái mình thu được nó chưa như ý mình:
Buổi qua Đăng có hỏi sau khoá học đại khái sau buổi học mình có nhận được gì khác biệt không. Rất khác thì không có, mà hơi khác thì có, mình biết và được trải nghiệm khái niệm chứng kiến, mình bắt đầu để ý tới nó và dùng nó vào những tình huống mình cảm thấy khó chịu hay có những cảm xúc không tích cực, cho tới hôm nay thì mình vẫn duy trì được việc làm bài tập và tiếp tục tìm hiểu về nó, đối với mình đây cũng là một bước tiến so với việc không muốn sờ không muốn động tới bài học hay làm bài tập về nhà sau buổi học.

:herb:Mình đoán nhầm, mình tiếp tục đoán nhầm:
Nhầm đối tượng rồi, mình vừa nhìn lên cái điện thoại ở kế bên, người sáp mình không phải như mình đoán, lại lần nữa cái mình đoán, mình nhầm cái mình đoán là thực tế xong mình sợ, vậy giờ phát hiện nó không phải thực tế thì cảm giác sợ không còn.

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Tai chứng kiến âm thanh [phản bội, mình có cảm giác mình đang bị phản bội].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang có ý nói mình là người phản bội].

2 – Tai chứng kiến âm thanh [cái gì mà mình tin họ xong họ làm vậy với mình].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang có ý nói xấu mình].

3 – Ý chứng kiến [mình đang có nỗi sợ].
Ý không chứng kiến [bạn ấy đang đả kích mình].

4 – Thân chứng kiến [mình đang cảm thấy nóng nóng mặt].
Thân không chứng kiến [mọi người đang bàn tán không hay về mình].

5 – Tai chứng kiến âm thanh [buổi này không phải buổi học mà là buổi chia sẻ].
Tai không chứng kiến [mình nhầm lẫn không tỉnh táo là mình ngu].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [đến lớp để hóng hớt], mình không cố ý muốn tin là [anh ấy muốn ám chỉ mình cũng tới lớp để hóng hớt].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [anh ấy có ý nói mình tới lớp để hóng hớt], mình không cố ý muốn tin là [anh ấy có ý nói mình tới lớp để hóng hớt].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm giác chán buồn ngủ], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy nói nhiều phiền phức quá đi].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy nói nhiều thật phiền], mình cố ý muốn tin là [bạn nói chuyện thật inh tai nhức óc].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [âm thanh buổi học qua zoom nó giật giật], mình không cố ý muốn tin là [âm thanh mạng mẽo nó đang giớn mình].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [âm thanh mạng mẽo muốn giỡn mình], mình không cố ý muốn tin là [âm thanh mạng mẽo muốn giỡn mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [nếu mình không muốn đặt xuống thì có ai giúp được mình không], mình cố ý muốn tin là [sẽ có ai đó đủ sức mạnh giúp mình tỉnh ngộ].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [ai đó đủ sức mạnh giúp mình tỉnh ngộ], mình cố ý muốn tin là [trên đời này chắc chắn tồn tại ít nhất 1 người tới và giúp mình tỉnh ra].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có suy nghĩ làm mãi không tiến bộ thì làm nữa cũng chả ích gì], mình không cố ý muốn tin là [nỗ lực của mình sẽ đều vô nghĩa].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mọi nỗ lực của mình đều là vô nghĩa], mình không cố ý muốn tin là [mọi nỗ lực của mình đều là vô nghĩa].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc thất vọng], mình cố ý muốn tin là [mình học hoài vẫn chưa hết ngu].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình học hoài vẫn chưa hết ngu], mình cố ý muốn tin là [cho dù cố gắng nỗ lực đến đâu mình cũng không thể thoát ngu].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc ghen ghét đố kị với bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang khoe bạn ấy giỏi thôi].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang có ý khoe bạn ấy giỏi], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang có ý khoe bạn ấy giỏi].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc khó chịu], mình cố ý muốn tin là [do bạn ấy mình mới khó chịu].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [do bạn ấy mình mới khó chịu], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy nói cái giọng the thé như xé vải].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [dạo gần đây mình thức dậy sớm không còn dễ dàng nữa], mình không cố ý muốn tin là [khi mình bắt đầu ăn cơm thì chuyện thức sớm sẽ khó khăn hơn].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [chuyện thức sớm có liên quan tới chuyện mình ăn cơm], mình không cố ý muốn tin là [chuyện thức sớm có liên quan tới chuyện mình ăn cơm].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [dạo gần đây mình thức sớm nhưng không thấy khoẻ khi chui ra khỏi giường], mình cố ý muốn tin là [do ăn cơm nên mình mới khó thức vậy].
Mình không chứng kiến [bằng ý] là [do ăn cơm nên cơ thể mình không khoẻ khi thức dậy sớm], mình cố ý muốn tin là [cơm làm cơ thể mình yếu đi].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Mắt chứng kiến [sau một lần nhấn nút toàn bộ bài tập mình vừa làm xong biến mất].
Mắt không chứng kiến [mất bài tập là mình không thể hiện được mình đang tiến bộ].

2 – Tai chứng kiến [âm thanh về chuyện chồng chị ấy ốm đau].
Tai không chứng kiến [chị ấy đang có thái độ tiêu cực].

3 – Tai chứng kiến [chị ấy hỏi chỉ ăn trái cây không ăn cơm à, rồi chị ấy nói đ…].
Tai không chứng kiến [chị ấy đang phản đối mình].

4 – Tai chứng kiến [bạn ấy hỏi cậu ơi cậu ăn cơm rang không].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang yêu thương mình lại].

5 – Mắt chứng kiến [lâu rồi bạn ấy không nhắn tin cho mình].
Mắt không chứng kiến [bạn ấy thực sự hết hứng nói chuyện với mình rồi].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Mình chứng kiến [bằng mắt], là [dạo gần đây da mình đang bong tróc], mình không cố ý tin là [cơ thể mình vẫn đang khoẻ mạnh].

Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [cơ thể mình vẫn đang khoẻ mạnh không bệnh tật], mình không cố ý muốn tin là [cơ thể mình vẫn đang khoẻ mạnh không bệnh tật].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình có cảm giác không dễ chịu ở vùng da bong tróc], mình cố ý muốn tin là [cơ thể mình sẽ tự có cách chữa lành].

Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [cơ thể mình tự chữa lành được], mình cố ý muốn tin là [hoạt động mình đang chọn sẽ hỗ trợ việc chữa lành cho cơ thể mình].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [cô ấy đang có âm thanh khàn khàn, cười the thé], mình không cố ý muốn tin là [cô ấy không đáng tin tưởng].

Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [cô ấy không đáng tin cậy], mình không cố ý muốn tin là [cô ấy không đáng tin cậy].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc khó chịu khi nghe cô ấy nói], mình cố ý muốn tin là [cô ấy đang nói theo kiểu không đàng hoàng].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [cô ấy có ý lẳng lơ], mình cố ý muốn tin là [cô ấy không đứng đắn].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [chị ấy đang nói cô ấy đổ oan cho chị ấy], mình không cố ý muốn tin là [thế giới nội tâm của chị ấy thật tiêu cực].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [thế giới nội tâm chị ấy tiêu cực], mình không cố ý muốn tin là [thế giới nội tâm chị ấy tiêu cực].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy không bình tĩnh khi nghe chị ấy nói], mình cố ý muốn tin là [chị ấy đang tra tấn tai mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [chị ấy muốn tra tấn tai mình], mình cố ý muốn tin là [chị ấy đang reo rắc cái không thiện lành].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói chị ấy có lúc điêu], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang kết luận sai].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy không hài lòng về chị ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy không hài lòng về chị ấy].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm giác khó chịu thoáng qua], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang đổ lỗi cho chị ấy về sự không hài lòng của mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang dựng điều về chị ấy], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang khuất tất điều gì đó].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [chân mình đang có cảm giác lặm nhặm], mình không cố ý muốn tin là [sẽ có em na nhảy ra cắn mình].

Mình không chứng kiến [bằng thân] là [em na cắn mình], mình không cố ý muốn tin là [em na cắn mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [trời tối om, mình không rõ đường đi], mình cố ý muốn tin là [mình sẽ ngã hoặc em nào đó sẽ bay ra tấn công mình].

Mình không chứng kiến [bằng thân] là [mình ngã hay em nào đó cắn mình], mình cố ý muốn tin là [kiểu gì mình đi lò mò cũng vấp].

:herb:Thẩn thơ cái gì?
Trăng tròn trăng khuyết trăng khuyết trăng tròn, trăng tỏ trăng mờ trăng mờ trăng tỏ, mình thấy vui mình thấy buồn mình thấy buồn mình thấy vui, mình thấy mình không thấy mình không thấy mình thấy.

:herb:Ảo tưởng có phải nguyên nhân gây khó chịu trong mình?
Mình đang có cảm giác làm biếng khi nghĩ tới chuyện viết theo lối đưa ra những nhận thức mình chứng kiến và không chứng kiến, kiểu nó không tự nhiên sao đó, nó không dễ dàng như lúc mình huyên thuyên theo mạch suy nghĩ và cảm xúc, kiểu cần chậm chậm để nhìn rõ xem nó là cái gì, xong vừa đi vừa kiểu không mượt nó giật giật. Làm biếng là cảm xúc mình chứng kiến, trước làm biếng trong mình có suy nghĩ làm hoạt động này nó không dễ dàng, nó lằng nhằng, nó chưa rõ, mình cảm thấy mơ hồ, thì mơ hồ chưa rõ là cảm giác mình chứng kiến còn suy nghĩ lằng nhằng không dễ dàng là thứ mình đoán, khi làm khi bắt tay vào làm thì nó không lằng nhằng như mình nghĩ, nên cái suy nghĩ này không phải thứ mình chứng kiến, nó chỉ là một dự đoán mình đang nhầm lẫn nó là thực tế, khi dự đoán mà không rõ là mình dự đoán lại nhầm thành thực tế thì đó là một ảo tưởng của mình, ảo tưởng này khiến mình có cảm xúc khó chịu sau đó.

:herb:Mình chưa rõ đâu là thực tế, đâu là dự đoán của mình?
Vừa nãy phi ra ngoài để đến nhà vệ sinh, trên đường đi có trăng mà tự nhiên trăng không sáng, mắt mình thấy một màu đen xì, trong mình suy nghĩ nổi lên thôi toi đi loạng choạng kiểu này có khi ngã mất, lại cảm giác lặm nhặm dưới chân mình đạp trên cỏ trên lá, xong cảm giác sợ nổi lên, mình chỉ sợ đạp phải em na rồi em ấy cắn mình cái, hoặc bất kì em gì đó bay ra tấn công mình, vừa đi vừa sợ vừa phải tự trấn an mình bình tĩnh chậm chậm lại. Cảm giác sợ là thứ mình chứng kiến, màu đen xì cũng là thứ mình chứng kiến, nhặm nhặm dưới chân cũng là thứ mình chứng kiến, những thứ này là 1 thực tế mình quan sát được bằng các giác quan. Còn suy nghĩ em na bay ra cắn, hay mình sẽ dẵm làm đau em ấy, hoặc em nào đó tấn công mình, hay mình sẽ hụt chân mà ngã là những dự đoán nó không tồn tại, nó không phải thực tế lúc đó, vì mình đã an toàn không bị gì cả đi lẫn về, khi dự đoán mà mình không rõ mình đang dự đoán, mình cho rằng nó là thực tế, mình không phân biệt nó rõ lúc đó, xong mình thấy cảm giác sợ nổi lên.

:herb:Buồn vu vơ vì một điều chưa rõ ràng?
Mình đang nói chuyện huyên thuyên với D về chị N, xong cứ mỗi lần D phát biểu cảm nghĩ thì như kiểu chạm cái gì đó của mình, mình lại nói theo đó nhiều hơn, rồi mình thấy bạn ấy khựng lại im lặng, trong mình có suy nghĩ, chắc mình lại phóng lao theo cảm xúc nhanh quá mà không lắng nghe bạn ấy nói gì tiếp, mình lại cướp mic của bạn ấy rồi, xong mình có cảm giác khó chịu buồn. Thì lúc đó cảm giác khó chịu buồn là thứ mình chứng kiến, thấy bạn ấy im lặng cũng là thứ mình chứng kiến, nhưng những dự đoán mình cướp mic bạn ấy, hay bạn ấy mất hứng nói lúc đó chỉ là dự đoán của mình, mình không chắc nó có phải vậy không nữa, lúc đó mình cho rằng những dự đoán của mình là thực tế đang xảy ra như vậy, mình thấy mình có lỗi với bạn ấy rồi mình buồn.

:herb:Mình có cảm giác không muốn nhìn lại?
Đang gõ gõ tự dưng không thấy gì để gõ nữa, ngưng gõ quay ra nghịch tóc, vuốt vuốt cho mấy em rụng càng rụng càng thấy vừa sợ vừa đã kiểu gì ấy, vì mình đang nghĩ tóc mình tới mùa muốn thay mới, dạo gần đây nó rụng ồ ạt không ngưng lại, thì cái rụng cứ rụng cái mọc cứ mọc, tóc con cũng đang lun phun quá trời đất, phần lại nghĩ chết toi, cơ thể mình lại có vấn đề gì hay sao, dạo gần đây cứ rụng tóc với bong da, đang sợ mắc cái chứng gì, xong mình đổ lỗi cho việc ăn uống theo cảm xúc của mình, ăn quá đà ăn thái quá, ăn cho đã, ăn vì không có việc gì làm, ăn để không phải suy nghĩ nhiều, ăn cho mệt để không phải nghĩ, ăn để trốn tránh điều gì đó, ăn như một thói quen lâu ngày không muốn buông, ăn vì dễ vì tiện. Đoạn này thấy một đống một nùi rồi làm biếng nhìn lại nó xem cái nào mình chứng kiến cái nào mình không chứng kiến. Khi mình chỉ chứng kiến thì đó là tôn trọng, khi mình dự đoán tưởng tượng mà mình lại không biết mình đang dự đoán tưởng tượng, mình cho rằng đó là mình chứng kiến thì lúc đó mình đang không tôn trọng điều mình chứng kiến.

:herb:Mình chưa chứng kiến khái niệm tôn trọng sự chứng kiến và không tôn trọng sự chứng kiến?
Làm bài tập tôn trọng điều mình chứng kiến và không tôn trọng điều mình chứng kiến cũng dài ngày mà tới hôm nay trong mình mới bật ra được cái khái niệm nó rõ hơn. Cảm giác mình đang ngu ngu, xong chán, cảm giác mình đang ngu ngu là thứ mình không chứng kiến, khái niệm về tôn trọng chứng kiến không tôn trọng chứng kiến hôm nay mới rõ hơn chút là thứ mình chứng kiến, chán là cảm xúc mình chứng kiến. Ngu ngu là khi mình thấy mình kém, mình không nhanh không giỏi được như mình nghĩ thì mình kết luận mình ngu, cái này chỉ là dự đoán, mình dự đoán khi mình không nhanh không giỏi như mình nghĩ là mình đang ngu, cái này không có cơ sở nào, mình mung lung không rõ khi nhìn lại nó, bây giờ mình có thể không nhanh không giỏi nhưng trong tương lai ai biết được tốc độ của mình ra sao, hoặc mình cũng không đo được chính xác tốc độ của mình ở từng thời điểm, không chắc không rõ mà kết luận rồi cho rằng kết luận ấy có thật là mình đang nhầm lẫn giữa dự đoán với thực tế, giữa điều mình không chứng kiến với điều mình chứng kiến. Khi nhầm lẫn như vậy là lúc mình không tôn trọng thực tế, không tôn trọng điều mình chứng kiến mà mình không biết, viết xong cũng tự cảm thấy rối não.

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Mắt chứng kiến hình ảnh [mỗi tình nguyện viên sẽ được phát 1 bộ quần áo bảo hộ, thực tế không phải vậy].

Mắt không chứng kiến [bạn ấy cố tình làm khác với cam kết].

2 – Mắt chứng kiến [farm sẽ chuẩn bị cho mọi người áo mưa, thực tế là không có].

Mắt không chứng kiến [bạn ấy cố tình làm khác với cam kết].

3 – Ý chứng kiến [mình đang cảm thấy khó chịu].
Ý không chứng kiến [mình ngồi ôm máy tính trong khi mọi người ngoài kia đang làm việc là mình sai, mình không được phép làm theo ý mình].

4 – Tai chứng kiến âm thanh [uống bột sắn thải độc].
Tai không chứng kiến [bột sắn thải độc cơ thể như nào].

5 – Mắt chứng kiến [mọi người đang đi ra đi vào].
Mắt không chứng kiến [mình ngồi một chỗ không đi ra đi vào phụ mọi người là mình sai].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy khó chịu], mình không cố ý tin là [bạn ấy không trung thực].

Mình không chứng [bằng ý] là [bạn ấy không trung thực], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy không trung thực].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy khó chịu khi thấy bạn ấy hành xử không đúng với những gì bạn ấy đã viết thành văn bản], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang không thật với mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy cố tình bỏ qua những gì đã cam kết], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy chỉ đưa thông tin cho đẹp và không quan tâm thực hiện nó].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [khuôn mặt bạn ấy nhăn nhăn khi nghe mình nói mình đã ăn rồi], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy thấy ghê ghê mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy thấy ghê ghê mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy thấy ghê ghê mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy đỏ mặt khi thú nhận với bạn ấy mình ăn lộn thức ăn của cún], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang coi thường mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy coi thường mình], mình cố ý muốn tin là [trong mắt bạn ấy mình thật kinh khủng].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [chị ấy đang nhìn mình không nói], mình không cố ý muốn tin là [chị ấy đang chú ý quan sát mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [chị ấy có ý quan sát mình], mình không cố ý muốn tin là [chị ấy có ý quan sát mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy khó chịu khi cảm giác ai đó theo dõi mình], mình cố ý muốn tin là [ai đó đang theo dõi mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [ai đó đang theo dõi mình], mình cố ý muốn tin là [họ muốn kiểm soát mình].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm xúc hơn thua với bạn ấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang hơn thua với mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý hơn thua với mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý hơn thua với mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm giác khó chịu], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang áp đặt mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý], là [bạn ấy có ý áp đặt mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy làm đủ chuyện để điều khiển mình theo ý của bạn ấy].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [thái độ của bạn ấy lúc hỏi han làm này làm kia cho mình, lúc không làm gì cả], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang lúc nóng lúc lạnh với mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy lúc nóng lúc lạnh với mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy lúc nóng lúc lạnh với mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy nghi ngờ bạn ấy], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý đồ lợi dụng mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý lợi dụng mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy làm vậy cho mình để có lợi cho bạn ấy và không quan tâm mình như nào].

:herb:Mình chưa rõ kịch bản mình tự ép và đổ lỗi cho người đối diện?
Khi mình ép mình làm điều mình không thật muốn mình sẽ vừa làm vừa có thái độ bực bội tức giận, và có xu hướng trút tức giận lên người trước mặt, và xem họ là nguyên nhân khiến mình tức giận. Cảm giác cảm xúc tức giận là cái mình chứng kiến, cảm giác mình bị ép cũng là thứ mình chứng kiến, người khác làm mình tức giận là thứ mình không chứng kiến. Trong mình có một cái muốn, ví dụ mình muốn chơi mình muốn tung tăng mình không muốn chịu trách nhiệm về ai cả, nhưng có suy nghĩ làm như vậy thì bất hiếu, làm vậy thì không phải là một người con tốt, rồi mình lựa chọn để giữ hình ảnh người có hiếu người tốt, mình ép mình làm cái mình không muốn để giữ hình ảnh, khi bị ép mình sẽ cảm thấy muốn bứt ra, muốn phá ra, muốn gào lên, nhưng mình không nhận ra những thứ đó do mình làm, mình đành vơ tạm người đối diện gắn với hình ảnh có hiếu của mình để đẩy trách nhiệm, kiểu vì họ mình mới làm vậy, họ là nguyên nhân và phải chịu trách nhiệm cho cơn tức của mình. Đoạn này không rõ lắm nhỉ, mình viết ra mà cảm giác nó chưa có rõ.

:herb:Mình giữ cam kết vì mình hay vì hình ảnh của mình?
Mình thử, mình muốn làm cho tới chỉ để giữ cam kết với mình để mình không mất tín với chính mình, mỗi ngày qua qua mình thử một thứ nó vượt suy nghĩ của mình, xong trong mình luôn có cái suy nghĩ chống đối lại, kiểu mình không muốn, mình không hợp, mình không chọn làm theo cái cách này, làm như này mình không vui, chơi vậy thật không ý nghĩa với mình.

:herb:Cảm xúc khó chịu sực lên khi nghe âm thanh từ chiếc điện thoại, mình đang có suy nghĩ điện thoại ấy gắn với đối tượng mình đang muốn né:
Cái âm thanh đang làm nhàm xung quanh mình khiến mình có cảm giác khó chịu mất tập trung. Cảm giác mất tập trung là thứ mình chứng kiến, âm thanh đó khiến mình khó chịu là thứ mình không chứng kiến. Cũng là âm thanh nếu là tiếng chim ầm ĩ xung quanh thì mình thấy ổn mà, đâu có khó chịu, tại sao mình có khó chịu với cái âm đang phát ra từ chiếc điện thoại. Mình nghĩ âm thanh đó đang chọc phá mình, mình cho rằng đó là thực tế, mình chưa rõ, nó không phải do mình chứng kiến, mình đang không chứng kiến âm thanh đó chọc phá mình như nào.

:herb:Quyết định theo cảm tính là như nào?
Những quyết định theo cảm xúc, những dự đoán cảm tính, mình thường xuyên bị lạc, mình thường xuyên bị sai sau mỗi lần đoán cảm tính, nhưng mình không có ngưng lại, mình vẫn tiếp tục dùng nó hết lần này tới lần khác. Khi quyết định theo cảm tính thì sau đó mình rơi vào vùng đấu tranh suy nghĩ, cứ một bên nhất quyết theo thì sẽ có một tiếng nói phản bác lại cái nhất quyết kia của mình, mình bị ở ngã ba, nghe 2 cái thằng cãi nhau ì xèo trước mặt, mà thằng nào cũng có lý, lúc đó mình cảm giác mụ mị, mình không còn phân biệt được cái nào với cái nào, khi đưa về câu chuyện chứng kiến và không chứng kiến, thì những dự kiện mình chứng kiến là âm thanh từ phía bạn ấy những dự đoán của bạn ấy, chỉ là một vài, không có con số, không có tiến trình, không có dữ liệu chi tiết, mình không hiểu toàn bộ nguồn gốc lẫn tiến trình của sự việc mình đã kết luận và đi theo một vài dữ liệu mình nghe được từ phía bạn ấy, xong mình tin, mình có xu hướng chơi cờ bạc, kiểu cược toàn bộ những thứ mình có để trao niềm tin cho bạn ấy, nếu được thì chứng tỏ phán đoán của mình đúng, nếu không được coi như mình có bài học, mình đã giải thích tình huống bằng suy nghĩ đó, rồi mình tính chuyện làm theo, nhưng mà trong mình vẫn không yên, nó vẫn tiếp tục đấu tranh, tiếp tục có những dự liệu đưa ra để ngăn mình không hành động theo lối đó, kiểu câu hỏi trong mình như, mình có tìm hiểu kĩ như bạn ấy không, mình đã rõ ngọn nguồn sự việc chưa, hoặc nếu mình không rõ mình có thể nhờ bạn ấy thông qua bạn ấy để mình có thông tin, những tiến trình, con số, số liệu cụ thể, kết quả, hay nguồn gốc của sự việc mình đang được nghe, mình không hề nắm được bất cứ thông tin nào hết, vậy lấy gì để đánh giá nó đáng tin, còn đặt niềm tin trọn vẹn nơi bạn thì đến khi bạn đoán sai sao, thông tin không đủ, mình không thể dự đoán được tình hình, xu hướng thực tế.

:herb:Vội vàng kết luận đặt trách nhiệm, có phải mình đang muốn dựa dẫm?
Tự nhiên mình liên kết tới chuyện mình đặt cảm xúc tình cảm vào 1 người, mình chỉ nhìn 1 vài điểm của họ, tương tác vài lần xong mình kết luận đóng khung luôn họ là vậy rồi ra sức bảo vệ quan điểm ấy mỗi khi mình phát hiện ra những thứ mới từ họ, mình sẽ có xu hướng không chịu nhìn thêm không muốn quan sát thêm, mà lấy cái kết luận từ đời tám hoánh nào để xài đi xài lại.

:herb:Khi stress mình có xu hướng trốn tránh bằng chuyện ăn uống không tỉnh táo?
Tối qua lúc mình ngồi tính thực hiện theo cái cảm xúc thì trong mình có cái lần lữ, mình bắt đầu ngồi nghe tarot, xong trong khi nghe thì lôi đồ ra ăn, ăn hết cái này tới cái khác, ăn xong khát nước, ăn ngọt thì muốn ăn mặn, mình tìm đồ ăn tùm lum, còn lộn cả thức ăn của cún nữa, mặc dù đã có cảm giác nghi nghi về cái mùi hỗn độn rồi, nhưng lúc đó chỉ để giải toả cảm xúc mình đã cho qua, với một suy nghĩ có ăn là tốt rồi, ăn xong nhét cho đầy bụng tới lúc mình cảm giác nó không ổn ở bụng thì hối hận cũng không có quay lại được. Lúc mình căng thẳng bí bách thì mình sẽ có xu hướng đi tìm đồ ăn, với lý do tận hưởng ăn cho đã, tại mình thèm thế thôi. Lúc ấy thì có cảm giác mình khuất tất lén lút sao đó, kiểu bình thường sao mình không có hành động vậy, mà hôm nay kiểu cả nhà không có ai mình lại làm vậy, thì nó tiện mình có thể tự do, nhưng mình tưởng tượng lúc nhà động người, thì mình vẫn sẽ chọn làm vậy thôi, vì lúc đó mình chỉ nghĩ ra được cách đó để thoát khỏi những suy nghĩ đang 2 phe của mình, thì kệ tới đâu tới, mất mặt đâu có sao, dù sao khi mình thể hiện nó ra ngoài, khi mọi người rõ mình như nào mình sống tự do thảnh thơi, mình cũng không cần sợ này sợ kia, lúc mọi người về mình có hỏi đồ trong tủ đồ trên bếp, thì hỏi xong mới được trả lời câu không phải, rằng mình lộn rồi, lúc đó nhìn thái độ trên mặt bạn mình có chút nóng mặt, mất cái hình tượng, nhưng mà lỡ rồi, nó cũng không tới mức ngủm ngay, nên là kệ thôi, vẫn là có đồ ăn vẫn tốt hơn không có, còn được hưởng là tốt rồi, còn cái mặt thì tính sau, cũng không tính được nữa, để nó vậy đi. Càng lúc mình càng thấy cái sự không đường không theo đường nào của mình, mình đang cảm giác mình thường xuyên có cái hành xử cảm hứng, với lý do vì mình muốn được tự do.

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:
1 – Tai chứng kiến âm thanh [xem nó có đỏ không, với tông giọng trầm gắt].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang khó chịu với mình].

2 – Mắt chứng kiến hình ảnh [đang làm bạn ấy đi chỗ khác].
Mắt không chứng kiến [bạn ấy không muốn làm cùng mình].

3 – Tai chứng kiến âm thanh [bạn ấy không gọi cho mình].
Tai không chứng kiến [bạn ấy không thích mình bằng các bạn mình].

4 – Tai chứng kiến âm thanh [để chị mời nước 2 bạn, không, đợi khi nào đủ người].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang từ chối mình].

5 – Ý chứng kiến [mình tính không ăn trái dưa hấu mà để đó cho hư vì nghĩ trái đó bạn mua mà không yêu thương].
Ý không chứng kiến [bạn ấy không yêu thương lúc mua trái dưa cho mình].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:
1 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [sao không nghe xem ai gọi], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang trách móc mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý trách móc mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý trách móc mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm giác khó chịu khi nghe bạn nói], mình cố ý muốn tin là [bạn đang đòi hỏi mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn đang đòi hỏi mình], mình cố ý muốn tin là [bạn khó chịu khi mình không làm theo ý bạn].

2 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói em chưa khi nào làm mà hư cả], mình không cố ý muốn tin [bạn luôn thắng trong mọi trường hợp].

Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [bạn thắng trong mọi trường hợp], mình không cố ý muốn tin là [bạn thắng trong mọi trường hợp].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm xúc phấn khích], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy sẽ thắng trong lần phán đoán này].

Mình không chứng kiến [bằng mắt] là bạn ấy sẽ thắng trong lần phán đoán này], mình cố ý muốn tin là [lần này bạn ấy sẽ thắng đâm].

3 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [bạn mua trái dưa và mình trả tiền cho bạn], mình không cố ý muốn tin là [bạn gây thiệt hại cho mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn có ý gây thiệt hại cho mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn có ý gây thiệt hại cho mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy nghi ngờ bạn], mình cố ý muốn tin là [bạn cố tình gây thiệt hại cho mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn cố ý ép mình trả tiền trong khi mình có thể ăn đồ ăn của farm và được farm hỗ trợ], mình cố ý muốn tin là [bạn đang dồn ép mình vào thế thiệt hại].

4 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy bị ép], mình không cố ý muốn tin là [em ấy có ý ép mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [em ấy có ý ép mình], mình không cố ý muốn tin là [em ấy có ý ép mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy bị ép], mình cố ý muốn tin là [em ấy làm mình không thoải mái.

Mình không chứng kiến em ấy làm mình không thoải mái], mình cố ý muốn tin là [em ấy sẽ giận khi mình không vừa ý em ấy].

5 – Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang chọn nói trái lòng mình], mình không cố ý muốn tin là [mình ổn khi làm như vậy].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình ổn khi mình nói dối lòng mình], mình không cố ý muốn tin là [mình ổn khi mình nói dối lòng mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy khó chịu sau khi mình nói dối lòng mình], mình cố ý muốn tin là [nói vậy mọi người mới quý mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [nói dối lòng mình mọi người mới quý], mình cố ý muốn tin là [chọn nói dối mình mình mới an yên].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:

1 – Tai chứng kiến, thân chứng kiến [âm thanh ọt ọt phát ra từ bụng].
Tai, thân không chứng kiến [cơ thể mình đang cần thức ăn].

2 – Mắt chứng kiến [có hình tim từ nick của bạn ấy trong bài viết của mình].
Mắt không chứng kiến [bạn ấy quan tâm mình].

3 – Mắt chứng kiến [bạn ấy cười cùng mình].
Mắt không chứng kiến [tụi mình hợp nhau].

4 – Tai chứng kiến [bạn ấy nói không khi mình mời bạn ấy ăn trái cây].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang giữ khoảng cách với mình].

5 – Tai chứng kiến [bạn ấy hỏi chuối của farm hay chuối chị mua].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang từ chối mình].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [âm thanh ọt ọt phát ra từ bụng], mình không cố ý muốn tin là [cơ thể mình đang cần thức ăn].

Mình không chứng kiến [bằng tai] là [cơ thể mình đang cần thức ăn], mình không cố ý muốn tin là [cơ thể mình đang cần thức ăn].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình đang cảm thấy khó chịu ở bụng], mình cố ý muốn tin là [mình đang đói].

Mình không chứng kiến [bằng thân] là [mình đang đói], mình cố ý muốn tin là [mình đang lên cơn thèm đồ ăn].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [có hình tim từ nick của bạn ấy trong bài viết của mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang quan tâm mình].

Mình không chứng kiến [bằng mắt] là [bạn ấy đang quan tâm mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang quan tâm mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình cảm thấy thích khi nhìn thấy icon bạn ấy thả trong bài viết của mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang thích theo mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý thích theo mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang âm thầm để ý mình].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng mắt] là [bạn ấy đang cười với mình], mình không cố ý muốn tin là [tụi mình hợp nhau].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [tụi mình hợp nhau], mình không cố ý muốn tin là [tụi mình hợp nhau].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy lâng lâng], mình cố ý muốn tin là [mình đang được yêu thích bởi ai đó].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình đang được yêu thích bởi ai đó], mình cố ý muốn tin là [mình đang có giá trị trong mắt ai đó].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy nói không khi mình mời bạn ấy ăn trái cây], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang giữ khoảng cách với mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý giữ khoảng cách với mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý giữ khoảng cách với mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy tổn thương khi nghe bạn ấy nói không], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy xa lánh mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy muốn xa lánh mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy thật sự muốn tuyệt giao với mình].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy hỏi chuối của farm hay chuối chị mua], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang từ chối mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý từ chối mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý từ chối mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình đang cảm thấy khó chịu khi mình nghĩ mình bị từ chối], mình cố ý muốn tin là [mình không được chấp nhận].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình không được chấp nhận], mình cố ý muốn tin là [mình không xứng đáng với bạn ấy].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:

1 – Tai chứng kiến [ăn vào áp lực].
Tai không chứng kiến [bạn ấy có ý từ chối].

2 – Tai chứng kiến [không, không uống đâu].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang ghét mình].

3 – Tai chứng kiến [em rang lá lốt với muối anh muốn đắp không, có, em làm anh phải đắp chứ].
Tai không chứng kiến [anh thích em].

4 – Tai chứng kiến [em làm vậy, anh trả bằng gì, cảm ơn em nhiều nha].
Tai không chứng kiến [anh ấy đang có ý từ chối mình].

5 – Tai chứng kiến [có g vào là mau khỏi].
Tai không chứng kiến [bạn ấy lăng nhăng].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [ăn vào áp lực], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý khó chịu với đồ ăn].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy có ý khó chịu với đồ ăn], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy có ý khó chịu với đồ ăn].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình đang cảm thấy khó chịu khi nghe bạn ấy nói], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang có ý tiêu cực].

Mình không chứng kiến bằng ý là [bạn ấy đang có ý tiêu cực], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang có thái độ gay gắt].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [không, không uống đâu], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ghét mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang ghét mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ghét mình].

– Không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng thân] là [mình cảm thấy khó chịu], mình cố ý muốn tin là [cứ thấy bạn ấy mình sẽ thấy khó chịu].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [cứ thấy bạn ấy mình sẽ thấy khó chịu], mình cố ý muốn tin là [mình và bạn ấy sẽ chẳng thể vui vẻ với nhau được nữa].

– tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [em rang lá lốt với muối, anh muốn đắp không, có, em làm anh phải đắp chứ], mình không cố ý muốn tin là [mình quan trọng với anh ấy].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình quan trọng với anh ấy], mình không cố ý muốn tin là [mình quan trọng với anh ấy].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy hồi hộp], mình cố ý muốn tin là [mình quan trọng với anh ấy].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình quan trọng với anh ấy], mình cố ý muốn tin là [mình có giá với anh ấy].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [em làm vậy, anh trả bằng gì, cảm ơn em nhiều nha], mình không cố ý muốn tin là [anh ấy đang có ý từ chối mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [anh ấy đang có ý từ chối mình], mình không cố ý muốn tin là [anh ấy đang có ý từ chối mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy buồn], mình cố ý muốn tin là [mình không có giá trị].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình không có giá trị], mình cố ý muốn tin là [mình đang bị dư thừa].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [có g vào là mau khỏi], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy lăng nhăng].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy lăng nhăng], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy lăng nhăng].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy rối rắm], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy không đàng hoàng trong mối quan hệ].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy không đàng hoàng trong mối quan hệ], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy dễ dãi].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thưc từ không chứng kiến:

1 – Tai chứng kiến [mọi người đang lo cho sức khoẻ của chị đấy].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang làm mất tự do của mình].

2 – Tai chứng kiến [thỉnh chị ra dùng cơm, không có ngồi 1 mình, em chỉ dằn mặt chị thôi, cụ đâu rồi, cụ bà đâu rồi].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang gây áp lực cho mình].

3 – Tai chứng kiến [em không thấy chị béo tốt à].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang phản đối mình].

4 – Ý chứng kiến [mình đang chống đối].
Ý không chứng kiến [bạn ấy cấm đoán mình].

5 – Tai chứng kiến [cái nào là đu đủ nhà].
Tai không chứng kiến [bạn ấy khó chịu với đồ của mình mua].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [mọi người đang lo cho sức khoẻ của chị đấy], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang làm mất tự do của mình].

Mình không chứng kiến [bạn ấy đang làm mất tự do của mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang làm mất tự do của mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy bị ép], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ép mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang ép mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy làm mình mất thoải mái].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [thỉnh chị ra dùng cơm, không có ngồi 1 mình, em chỉ dằn mặt chị thôi, cụ đâu rồi, cụ bà đâu rồi], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang gây áp lực cho mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang gây áp lực cho mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang gây áp lực cho mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy có lỗi], mình cố ý muốn tin là [không làm theo lời bạn ấy là mình có lỗi].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [không làm theo lời bạn ấy là mình có lỗi], mình cố ý muốn tin là [mình đang làm mọi người không vui].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [em không thấy chị béo tốt à], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang phản đối mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang phản đối mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang phản đối mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang khó chịu], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy không vui khi mình làm theo ý mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy không vui khi mình làm theo ý mình], mình cố ý muốn tin là [mình đang không được bạn ấy chấp nhận].

–Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang chống đối], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy cấm đoán mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy cấm đoán mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy cấm đoán mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy ngột ngạt], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang ép mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang ép mình], mình cố ý muốn tin là [mình không được làm điều mình muốn].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [em ăn phụ chị đi, chị năn nỉ đi, ừ chị năn nỉ em đấy, ừ được], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang làm giá với mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang làm giá với mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang làm giá với mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy không bình thường], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy làm mình không bình thường].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy làm mình không bình thường], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy là nguyên nhân khiến mình bất thường].

A – 5 nhận thức từ chứng kiến, 5 nhận thức từ không chứng kiến:

1 – Ý chứng kiến [mình đang có cảm giác mơ hồ].
Ý không chứng kiến [tương lai mình không biết về đâu].

2 – Ý chứng kiến [mình không thấy vui khi nói câu chuyện đó].
Ý không chứng kiến [nói theo cách đó càng làm cho mình ảo tưởng nhiều hơn].

3 – Ý chứng kiến [mình vui khi mình có cảm giác ai đó hiểu được mình].
Ý không chứng kiến [hiểu mình là có biểu hiện ủng hộ mình].

4 – Tai chứng kiến [em thấy chị làm tội quá].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang thảo mai].

5 – Tai chứng kiến [bạn ấy hát hò, cười đùa].
Tai không chứng kiến [bạn ấy đang bất ổn].

B – 5 trường hợp tôn trọng sự chứng kiến, 5 trường hợp không tôn trọng sự chứng kiến:

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang có cảm giác mơ hồ], mình không cố ý muốn tin là [tương lai mình không biết về đâu].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [tương lai mình không biết về đâu], mình không cố ý muốn tin là [tương lai mình không biết về đâu].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình cảm thấy bế tắc], mình cố ý muốn tin là [bản thân mình sẽ không có gì thay đổi].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bản thân mình không có gì thay đổi], mình cố ý muốn tin là [cuộc sống của mình không có gì thú vị].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình không thấy vui], mình không cố ý muốn tin là [nói theo cách đó càng làm cho mình ảo tưởng nhiều hơn].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [nói theo cách đó càng làm cho mình ảo tưởng nhiều hơn], mình không cố ý muốn tin là [nói theo cách đó càng làm cho mình ảo tưởng nhiều hơn].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình không mở lòng], mình cố ý muốn tin là [mình sẽ càng bị thương khi mình mở lòng].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình càng bị thương khi mình mở lòng], mình cố ý muốn tin là [mình được an toàn hơn khi chỉ có 1 mình].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình vui], mình không cố ý muốn tin là [hiểu mình là có biểu hiện ủng hộ mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [hiểu mình là có biểu hiện ủng hộ mình], mình không cố ý muốn tin là [hiểu mình là có biểu hiện ủng hộ mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có năng lượng], mình cố ý muốn tin là [mình có giá trị trong mắt người khác].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [mình có giá trị trong mắt người khác], mình cố ý muốn tin là [mình đang được lên giá].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [em thấy chị làm tội quá], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang thảo mai với mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang thảo mai với mình], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang thảo mai với mình].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình đang cảm thấy khó chịu], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy không thật lòng với mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy không thật lòng với mình],mình cố ý muốn tin là [bạn ấy chỉ đang nịnh mình thôi].

– Tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng tai] là [bạn ấy hát hò cười đùa], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang bất ổn].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang bất ổn], mình không cố ý muốn tin là [bạn ấy đang bất ổn].

– không tôn trọng điều mình chứng kiến:
Mình chứng kiến [bằng ý] là [mình có cảm giác không bình thường], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang cố gắng che dấu tâm trạng thật của mình].

Mình không chứng kiến [bằng ý] là [bạn ấy đang cố gắng che dấu tâm trạng thật của mình], mình cố ý muốn tin là [bạn ấy đang giả bộ vậy thôi].