[Huynh Tam] NV2: Bài cảm nhận (những điều cảm thấy và những điều nhận ra) khi tham dự buổi bổ túc 2

Cảm nhận đầu tiên của mình hiện giờ là rất vui vì mình đã viết đc bài tường thuật. Có thể nó chưa hay, chưa đầy đủ, và có thể mình nhớ sai, những vẫn tốt hơn so với 2 buổi học trước đây. Khi mình nghe thầy bảo bài tập có viết tường thuật là mình sợ vô cùng. Chết rồi, mình sắp toi rồi, rồi sao mình đi học tiếp đây. Nhưng khi về thì mọi thứ cũng không đến nỗi quá tệ. Mình đã có thể viết ra chữ rồi hihi.

Còn cảm nhận của mình về buổi bổ túc thì buổi sáng là còn hiểu hiểu, sau buổi chiều là hoạt đông tư duy bị tắt và mắt không thể nhìn vào, nên có những cái mình không hiểu mình biết là có hỏi nó cũng k thể tiếp nhận câu trả lời.
Buổi sáng mình bị chi phối bởi những câu hỏi của thầy, mình dường như cảm thấy sao nó khác khác với những gì mình từng biết, mình cảm thấy trong mình có rất nhiều mâu thuẫn, những mẫu thuẫn nó xẹt qua trong đầu mình rất nhanh, mình cũng chưa thể định hình được những mẫu thuẫn đó. Đến buổi chiều là não mình nó kiểu như tắt lun. Đến lúc về nhà mình xem lại những ghi chép thì trong mìn cũng không có cái hiểu hiện lên, mình không thể tư duy, không thể nhìn vào được, nhưng mình vẫn xem lại những ghi chép. Thì mỗi ngày lâu lâu thi thoảng nó có hiện lên một vài cái thấy, cái hiểu. Nhưng do 2 tuần đầu mình có gặp rắt rối chuyện gia đình nên mình tập trung giải quyết chuyện gia đình mình trước. Sang tuần thứ 3, mình dự định sẽ hoàn thành xong các bài tập rồi tập trung xem bài mọi người để hỏi. Nhưng trong quá trình làm, mình thấy những cái hiểu của mình cũng khá rời rạc, mình chưa kết nối đc những cái hiểu đó lại với nhau. Nên mình quyết định đọc bài của mọi người để làm rỏ lên cái hiểu của mình. Khi đọc bài của mọi người mình phát hiện rất nhiều điều và học hỏi được nhiều điều hơn, mình nhìn vấn đề ở nhiều góc khác nhau mở rộng góc nhìn của mình, không bị chết trong cái góc của mình. Mình phát hiện ra, trong bản thân của mình lun cho những điều mình thấy là đúng. Mình lun có cái ý đúng, khi nói về điều gì đó. Mình luôn đánh giá, luôn muốn hơn, Và mình chưa dừng điều này lại được, mình chỉ có thể quay đầu khi phát hiện ra cái ý này bên trong mình, mình điều chỉnh tâm thế trở lại và k chạy theo cái ý này.
Khi đọc bài viết của các bạn mình cũng chỉ có thêm cái hiểu trên lý, cái hiểu chung chung, mìn vẫn chưa có cái hiểu hoàn chỉnh, kiểu như mình đang có những mảnh ghép nhưng mình chưa ghép lại đc thành bức tranh, thậm chí có thể mảnh ghép đó còn có thể không phải là của bức tranh mìn cần tìm.