Tường thuật buổi bổ túc HVCK 2 ngày 25.2.2024

Bài tập: Tường thuật buổi bổ túc Hiểu về Chứng Kiến của Thiền Việt Nam 25.2.2024

Hôm nay lu bu con nên mình sợ trễ, may quá tới kịp giờ. Lần sau mình sẽ để ý thời gian hơn, tránh rủi ro đến trễ không được học. Lớp học bắt đầu với việc anh Quý hỏi vì sao lại có buổi này. Mọi người trả lời gì đó để biết về chứng kiến, xem nhận thức sai lầm bla bla nhưng anh Quý hỏi “Những việc đó đều được giải quyết trong hai khoá học rồi. Vì sao cần bổ túc?”. Vài ý kiến đưa lên nhưng không đúng. Anh Quý mới nói do mọi người yếu, học nhưng không nhận ra được nên cần bổ túc. Bổ túc là bổ túc cho người yếu. Và buổi học bắt đầu với các câu hỏi anh Quý đưa ra, mọi người trả lời lần lượt từng người.
:herb: Chứng kiến, không chứng kiến là gì? Mình nói chứng kiến là thấy các đối tượng qua mắt tai mũi lưỡi thân ý. Anh L có trả lời chứng kiến là trạng thái chứng kiến là anh Quý có hỏi xác nhận lại.
:herb:Sống trong chứng kiến là gì? Mình trả lời là sống với trạng thái chứng kiến sự chứng kiến.
:herb: Chứng kiến và quan sát giống hay khác nhau? Mình nói nó giống nhau nếu coi là quan sát qua mắt tai mũi lưỡi thân ý. Nó giống nhau. Mọi người đa số nói khác nhau nhưng cụ thể khác ra sao thì không rõ.
:herb: Quan sát có phải hoạt động không? Chứng kiến có phải hoạt động không? Trao đổi một hồi thì mình biết thông tin chứng kiến là thuộc tính, quan sát là hoạt động. Mình chưa thấy rõ chứng kiến là thuộc tính trong mình như thế nào, mình có để ý đến chỗ này, có ý muốn làm rõ thêm. A Quý chỉ ra chỗ mọi người nhầm lẫn chứng kiến là hoạt động quan sát. Đi thực hành chứng kiến nhưng lại thực hành quan sát. Chỗ này là gấy hoàng mang luôn. Những gì bữa giờ làm sau khi học nghĩ là đang thực hành chứng kiến nhưng không phải, đều là thực hành quan sát. Lợi lạc thì vẫn có nhưng quá ít so với thực hành chứng kiến. Và không đi đến hiểu về chứng kiến. Chỗ này mình có òh lên hèn gì mình cứ cảm thấy nó sao sao đó. Mình không thấy rõ mình đang nhìn vào đối tượng chứng kiến để khám phá. Đây là điểm lưu tâm thứ hai mà mình muốn đào sâu. Tiếp tới là chỗ khi nhầm lẫn quan sát là chứng kiến thì mình sẽ chỉ thực hiện một hoạt động trong cùng 1 lúc, và cho rằng khi chứng kiến sẽ chỉ chứng kiến được. Chỗ này đoạn này rất thú vị vì anh Quý có nói về việc chấm hai điểm cách nhau một gang tay và nhìn cùng lúc hai điểm đó. Mình trải nghiệm và thấy rõ trong mình không cùng lúc thực hiện 2 hoạt động. Xong mình thử quan sát cây viết nhưng nghĩ về chồng con. Cũng không thực hiện được. Ngay lúc anh Quý nói mình trải nghiệm luôn và thấy rõ trong mình việc không thể thực hiện 2 hành động cùng lúc. Khi vỡ ra chứng kiến là vẫn thực hiện được các hành động khác làm mình rất thích thú. Chỉ cần gỡ chỗ sai lầm này thì mình có niềm tin mình có đi đúng hơn, nhanh hơn. Kết thúc buổi sáng tới đây là chính.

Buổi chiều bắt đầu. Anh Quý vào nói tiếp về chứng kiến, quan sát bằng các câu hỏi, mọi người trả lời như buổi sáng.
:herb: Kết quả của quan sát là gì? Kết quả của chứng kiến là gì? Mọi người trả lời thì ra kết quả chứng kiến là thông tin, dữ liệu. Xong Anh Quý đang lấy ví dụ về đàn chuồn chuồn bay lúc 12h tà tà thì 4h trời mưa thì chị T hỏi về ý là khi nói “Mình nhìn thấy đàn chuồn chuồn đang bay” là có phải kết quả từ chứng kiến ko? Anh Quý thấy câu hỏi hay nên cho mọi người thảo luận theo nhóm. Sau khi thảo luận theo nhóm thì từng người trình bày quan điểm, mọi người còn lại hỏi. Khúc này mình có lúc nghe có lúc cứ tập trung vào suy nghĩ của mình. Sau đó anh Quý trả lời ý là chứng kiến đàn chuồn chuồn và hình ảnh về đàn chuồn chuồn khác nhau. Một cái có kết luận, một cái thì không có kết luận. Chỗ này mình thấy rõ hơn về kết quả chứng kiến, mình có liên kết tới hộp 1, hộp 2. Nhưng chưa rõ ràng. Đây cũng là điểm mình lưu tâm và muốn đào sâu.
:herb: Quan sát trong chứng kiến? Quan sát trong cảm nhận? Mình không rõ để trả lời. Mình cảm thấy không phân biệt được. Sau đó, anh Quý nói trạng thái làm một việc hoài hoài không chán. Ví dụ là đưa tay lên xuống trong 3 tiếng, hay ngồi quan sát một người đưa tay lên xuống trong 3 tiếng. Mọi người thảo luận nhóm tiếp để xem khi con chán nổi lên là do đâu. Mình thấy là do mình kết luận về hình ảnh mình chứng kiến được, cho rằng mình chứng kiến hình ảnh đi lặp lại chứ không thấy mình chỉ chứng kiến được một thời điểm. Tiếp theo là anh Quý nói lại về quan sát trong chứng kiến và quan sát trong cảm nhận. Lúc này mình vẫn mơ hồ. Anh Quý cho anh N lên nói về trải nghiệm của anh N. Mình nghe xong mờ mờ, không rõ mấy. Tiếp đến anh Quý nói về trạng thái quan sát trong chứng kiến, thì sẽ có tình yêu, có gì nữa mình quên rồi. Nhưng để làm sao để thực hành đúng? Bữa giờ mình vẫn thực hành sai thì anh Quý nói sẽ giải quyết trong chứng kiến 3. Mọi người về làm bài tập để được xét học tiếp, học bổng này kia.

Đọc bài tưởng thuật của mọi người mình thấy nình bỏ qua một ý đó là sống trong trạng thái không có kết luận.
Chỗ này khi thảo luận về con chuồn chuồn, hình ảnh con chuồn chuồn thì thấy ra được kết luận không phải là kết quả của chứng kiến. Từ chỗ này anh Quý dẫn tới chỗ làm sao để sống trong chỗ không có kết luận, tức là sống trong chứng kiến. Dễ hiểu hơn hẳn khi viết tới đây về sống trong chứng kiến. Và phần hay mình nhớ mình có ồ lên là phân biệt “Sống trong chỗ không có kết luận” và “không sống trong chỗ có kết luận”. Sống trong chỗ không có kết luận là mình đà kết luận chỗ đó là chỗ không có kết luận. Còn Không sống trong chỗ có kết luận thì mới là sống trong chứng kiến, chỗ nào có kết luận thì bỏ, thoát ra.