Viết ra rồi để sau này đọc lại, biết đâu có ai đó hỏi gì đó khiến mình sáng ra

Mình đã đi đến quyết định tiến hành chia tay. Viết ra rồi mới thấy mình vẫn đang dựa trên cx của chồng để qđ, tức là qđ này có dựa trên việc để chồng nhận thấy tầm nghiêm trọng của vđ của 2đ mình, cái đoạn này mình biết là sai nè. nhưng làm sao xóa nó thì chưa biết. thấy cái sai rồi, vậy thì nguyên nhân gì nữa, mình biết chính mình chặn tình yêu của mình, mình chưa biết cách mở nó, đúng là mình đang đòi hỏi chồng phải yêu hoặc có kế hoạch yêu lại thì mình mới tiếp tục mở tình yêu của mình. nghe khôi hài nhưng đúng vậy á, tình yêu của mình mà đòi ngta có trách nhiệm. dù gì mình cũng chưa tu thành chính quả mà ha, sai là thường tình. đoạn này cũng muốn gỡ nhưng chưa có cách gỡ, thì cứ đi theo nó vậy. Câu thần chú duy nhất để giữ mình tỉnh táo là THÀNH THẬT, để tới cuối cùng, khi ra tòa, muốn quay đầu thì mình vẫn sẽ quay đầu, ko sợ hãi. còn bây giờ thì mình cứ tiếp tục tiến trình này, tách mình ra khỏi sự trợ giúp của chồng trong cuộc sống, xóa bỏ mong ước, kì vọng về chồng. Giai đoạn này sẽ làm từ từ. Mình có 1 sn, là nếu mình giảm bớt áp lực lên ng bạn đời có khi mqh này sẽ có cơ hội nở hoa, tuy nhiên bản thân mình ở thời điểm này nhìn vào ảo tưởng đó, có sự chống đối, là bản thân mình phải đẹp, phải tốt, thì nta mới chọn ở lại, còn xấu xí, khó khăn thì nta chọn ra đi, mình chưa gỡ được cái này cho nên, mình thời điểm này nhìn về cái tương lai ““2đ có thể trở lại”” cũng ko hề muốn lựa chọn nó, nếu thế thì phép thử chia tay này liệu có đạt mục đích. Mục đích của mình là gì? mục đích đối với chồng thì nói từ đầu rồi ha, mục đích với bản thân là thực sự xem mình muốn giữ hôn nhân này tới mức nào, vì mình biết khi mình đã muốn giữ rồi thì lí do ko còn quan trọng, thời điểm này còn nhiều nút thắt nên chưa muốn giữ, để xem đến cuối cùng mình sẽ chọn gì. Thần chú THÀNH THẬT< THÀNH THẬT, THÀNH THẬT.

Bạn ơi, bạn làm mình tò mò 2 chữ THÀNH THẬT của bạn quá. Bạn giải thích cho mình hiểu được ko?

là thành thật thừa nhận, nếu bản thân có sợ, có đổi ý, thì thừa nhận ý.

Hôm nay sáng ra 1 thứ, đó là khi mình cho rằng mình biết rõ mình đang ảo tưởng, suy diễn là ok rồi, giỏi rồi, tốt rồi thì mình mới nhận ra là mình vẫn đang cho bản thân quyền ảo tưởng, suy diễn, mục đích là gì ha? không rõ mục đích. Nhưng mà dù biết rõ bản thân đang ảo tưởng, suy diễn thì những hệ lụy đi theo cái ảo tưởng, suy diễn đó mình lại bị nhầm lẫn, mình chỉ nhận biết điểm khởi đầu của ảo tưởng, suy diễn thôi, hệ quả của nó thì mình lại chưa đủ sức mạnh để tách bản thân ra khỏi sự ảnh hưởng của những ảo tưởng, suy diễn đó. Nên là nó rối 1 nùi, làm cảm xúc lên 1 nùi, xong cái rối, ko còn nhận ra cái hệ quả này vốn dĩ chỉ là kết quả của sự ảo tưởng, suy diễn thôi. Chỗ này được gọi là yếu mà đòi ra gió. Biện pháp hiện tại là khi mình biết mình đang ảo tưởng, suy diễn thì mình sẽ dừng lại luôn, ko đi theo nữa, rảnh quá mà.