[Bay Pham] NV4_ Câu hỏi mở rộng, đào sâu vấn đề

  • Sống trong chứng kiến là gì?
  • Vì sao lúc nào mình cũng sống trong chứng kiến? mà lại không thấy là mình sống trong chứng kiến?
  • Làm sao để thấy luôn sống trong chứng kiến?
  • Vì sao mình lại có nhu cầu muốn kiểm soát?
  • Không kết luận nghĩa là gì?
  • “Biết rồi” có nghĩa là gì? ý nghĩa của “biết rồi"

Trước mình nghe từ này thì hiểu là uh mình bị vướng vào chỗ biết rồi thì mình sẽ không học hỏi được gì cả, giống như đã đóng cửa, hoặc ly nước đã đầy, và rồi dừng lại ở đó. nên nói là không dám nhận là biết rồi, nhưng nói là không dám nhận nhưng bên trong lại cho rằng biết rồi nhưng không hay. Nhìn lại thì thấy việc dừng lại ở đó lại là 1 cái biết rồi được xây dựng tiếp theo, biết là đã biết cái “biết rồi” đó, và tiếp tục như thế, giống như việc sống trong chỗ không có kết luận nhưng lại là sống trong chỗ kết luận, kết luận là không có kết luận, tương tự như biết rồi cái biết rồi đó. Đó, như là lấy cái khung này đặt tiếp vào cái khung khác, hoặc như câu chuyện con ếch, con ếch nhảy từ cái giếng này qua cái giếng khác, chứ thực tế vẫn chưa biết là thoát ra khỏi được cái giếng, nhưng lại nghĩ là đã thoát khỏi cái giếng. Vậy thì như thế nào mới đúng? đúng là khi không khẳng định, kết luận đó là đúng. Mà cái chính là mình trung thực, để biết rõ cái hiện tại đang như là thế nào? và biết là mình chỉ biết trên cái biết hiện tại của mình, chứ không biết sự thật của thực tế đó là gì? và không bị vướng mắc vào cái biết đó, nó có thể thay đổi. Có khi ngôn từ không thể hiện được việc có dính mắc hay không, mà chính là trong nhận thức, thái độ của mình về việc “biết rồi" đó. Nhưng khi nói điều này thì mình cũng đã thấy có sự biết rồi, nói chung là thấy bí bí chỗ này ………vì thấy thế nào cũng bị dính vào chỗ kết luận biết rồi này. Quan trọng là mình có ý kết luận hay không? sao có thể giải thoát được chỗ này ta? Cảm giác mình trói mình ở 1 nhà tù nào đó.

  • Vì sao lại có cảm giác bị trói trong 1 nhà tù???

Tai hoạ của việc khi sống trong chứng kiến nhưng lại không thấy sống trong chứng kiến là gì???

=> vì mình có ý muốn ngầm thể hiện điều gì đó nên không thấy được điều mình đang chứng kiến, vì mình bận đi qua cái điều mà mình muốn thể hiện điều gì đó mà mình muốn, hoặc cho nó đúng rồi => nhưng lúc đó có thấy là mình đang bận qua cái điều muốn thể hiện không => không => vi sao? vì lúc đó không chấp nhận cái điều mà mình muốn thể hiện, vì thấy cái đó là xấu, sao lại thể hiện chứ, đang chứng kiến hiện tại mà, không chấp nhận, chối bỏ nên không thấy dẫn đến nhầm lẫn => vì sao? vì có ý muốn ngầm đòi hỏi mình là hình ảnh này, hình ảnh kia, mà hình ảnh đó là mình tự cho nó là đẹp nên cố gắng để xây dựng, vun đắp => có tiêu chí hình ảnh về mình => không biết mình là cái gì nên mới đi tìm, vớ đại hình ảnh nào đó theo ý muốn của mình là mình.

là trạng thái biết rõ mình đang chứng kiến trực tiếp thông tin gì của đối tượng nào, thông qua giác quan nào.

có phải khi không có bất cứ ý muốn đòi hỏi ngầm nào, không có kết luận, không động cơ,…???

kết luận có nghĩa là gì? kết luận mà không kết luận ? không kết luận mà là kết luận? biết rồi mà không biết, không biết mà là biết rồi?

==> Kết luận là có ý khẳng định, cho rằng mình hiểu, mình biết về đối tượng, về mình.
==> Không kết luận là biết rõ, tự nhiên không có ý khẳng định, không có ý cho rằng mình hiểu, mình biết về đối tượng, về mình.

Có thể kết luận về mình, về đối tượng không?

==> vì mình đã không xem trọng kết quả chứng kiến được, mà quan tâm đến điều mình đang muốn thấy, muốn chứng kiến, có ý muốn ngầm chi phối (niềm tin, mặc định, ý nghĩ, kết luận, khẳng định, cho rằng…).

Sự thật về điều gì đó , đối tượng nào đó có phụ thuộc vào mình không? => Còn khi có ý của mình cho rằng, khẳng định rằng thì đó có phải là sự thật của đối tượng không?

Phân biệt 2 trạng thái sống:
Mấy nay mình trải qua 2 trạng thái sống:

Một là trạng thái sống theo ý của mình, mình tạm gọi là trạng thái sống của Ý. Và đây là trạng thái mình vẫn hay sống hàng ngày. Đây là trạng thái mình muốn tạo ra, muốn thay đổi, bẻ cong, muốn dẫn dắt nó theo ý mình, nhìn nhận mọi thứ dưới nền tảng theo ý mình, theo kết luận, cho rẳng của mình (mặc định, niềm tin, ý muốn,…), mọi thứ được chứng kiến như qua lăng kính, đằng sau lăng kính đó là ý muốn của mình, muốn nó là thế này, thế kia, …… Nên kết quả nhận được là thông tin được xử lý theo ý muốn của mình phân tích, kết luận, chứ không còn nguyên sơ như ban đầu của nó. Và đằng sau đó luôn có kết luận về mình, ý mình cho mình là cái gì thì mình là cái đó. Phản ứng nhằm phục vụ cho nhu cầu thể hiện, khẳng định điều gì đó mà mình muốn.

Hai là trạng thái sống tự hiện thấy, tự chứng kiến, không cần khởi ý muốn thấy, hay muốn biết nó, và không có dính thêm ý gì phía sau chi phối. Như mình không cần nhọc công, không cần làm gì, thảnh thơi, mà như nó tự nhận biết, và chỉ vậy thôi. Mình tạm gọi trạng thái này là sống như mặt nước, đơn sơ, mộc mạc. Cảm nhận sống trong chỗ này là chỗ sống với con mắt thứ 3, là chỗ phản ảnh như là mặt gương, mặt nước, trong suốt, sáng tỏ, chỉ đơn giản là thấy/chứng kiến, không còn bất cứ ý gì của mình, giống như không có bất cứ bụi bẩn nào che lấp, tự thấy rõ mồn một, không bị dính mắc vào bất cứ thứ gì, không có bất cứ sự đánh giá, phán xét, phân biệt, phân định, kết luận, ….nhẹ nhàng, êm ả, bao la, như mặt nước, tự nhiên có sự tôn trọng mọi thứ, cảm nhận rõ về mình, kết nối như trực tiếp với mình, như là chính mình, không nhầm lẫn, đồng hoá mình với đối tượng nào, lúc đó ý như ngủ yên, ngoan ngoãn, hoà nhập, không có sự cho rằng, sự nhận định, khẳng định nào về mình, hay về mọi thứ , như nó chỉ là chính nó, tự hiển hiện lên, Thấy lúc đó mình như ko làm gì, tự nhiên là người chủ, chứ không phải cần làm chủ, mà nó tự như vậy, tự hoạt động theo cái vốn dĩ của nó, không cần mình can thiệp.

Nếu bà thấy điều này là do bà muốn, thì bà có còn làm như thế ko? Nghĩa là bà có thể tự do với nó phải ko?
Nếu bà ko thể tự do với nó, thì sao bà có thể nói nó là do bà muốn?

Nếu bà thấy điều này là do bà muốn, thì bà có còn làm như thế ko? => Nếu thấy điều này là do mình muốn, thì tuỳ lúc đó mình đang muốn cái gì, có thể làm hoặc không. Nếu làm thì biết rõ, không bị nhầm lẫn á.

Nếu bà thấy điều này là do bà muốn, Nghĩa là bà có thể tự do với nó phải ko? ==> Đúng rồi, nếu mình thấy mình muốn thì mình tự do với nó mà, do mình có lựa chọn hay không.

Vậy hiện tại bà ko thấy mình tự do với nó, có thể suy ngược lại là bà đã ko thấy rằng điều đó là do bà muốn phải ko?

uh, Nếu như mình không thấy được tự do có nghĩa là mình không thấy đó là điều mình muốn.

Mình thường nhìn nhận mọi thông tin dựa trên nền tảng đã biết??

Chơi với Ý, vì sao mình lại gọi là chơi với Ý, một trò chơi trong cuộc sống. Vì mấy ngày nay mình thấy, mọi thứ dường như xuất phát từ ý mình, ý mình như là một thế giới, đi với mình nhưng hoàn toàn tách biệt với mình, từ việc mình cảm nhận mình là gì? mình đang như thế nào, mình đang ra sao, người khác đang nghĩ gì? đang như thế nào? đều là do ý tạo ra, quyết định, do ý có cảm giác mình là như thế, cảm giác cảm nhận người đó là như thế, và tự mình cho rằng đó là đúng, là như vậy, và mình đã đồng hoá cảm giác đó là mình, nên mình nghe theo, chạy theo. Ý ở đâu, là cảm giác mình ở đó, Cảm giác giống như mình là nô lệ của Ý, bị giới hạn trong ý, tin theo một cách mù quáng. Đến khi nhìn thấy mình tự trói buộc mình trong ý, nhầm lẫn mình là ý, thì mình mới không còn cảm giác bị ý trói buộc, mà ý cũng không trói buộc, chỉ là do mình nhầm lẫn, nên tưởng ý là mình, nên có cảm giác bị trói buộc, ngục tù, sẽ bị bí nếu như cố vùng vẫy muốn thoát ra. Nhìn lại, thực ra mình đã trao quyền cho ý mà không thấy, vô trách nhiệm với việc trao quyền này của mình, mình đã cho ý quyền quyết định mọi thứ nhưng lại nhầm lẫn ý là mình, quên mất mình, nên có cảm giác bị phụ thuộc, chứ không thấy mình là chủ, mặc dù mình vẫn đang là người chủ, trao quyền cho ý. Mình muốn phân tích rõ hơn về bạn Ý này, Ý là gì? mình thấy ý như là bộ não, là hệ thống trung tâm có chức năng điều khiển mọi thứ, và phân tích xử lý dữ liệu, giống như là tướng quân đắc lực của nhà vua, tướng quân có chức năng, quyền năng điều khiển, phân tích, xử lý, nên Ý là một công cụ giúp mình chơi với cuộc sống này chứ không phải mình bị chi phối bởi điều đó. Mình thấy mình luôn có sự biết rõ đâu là có lợi cho mình thực sự, đâu là để xây dựng hình ảnh (cái tôi), nhưng vì mình muốn đi theo hình ảnh cái tôi, mình cho rằng ý đó của mình là đúng nên mình mới theo. Nhưng mình hoàn toàn có thể lựa chọn cái nào, theo cái xây dựng cái tôi, hay là theo cái lợi ích cho mình thực sự. Ví dụ, mình thấy mình cần làm một việc gì đó, trong mình có khi có cái tôi xuất hiện, “thôi lười quá, để mai đi”, mình thấy có ý này xuất hiện. Thì mình thấy ah, mình đang có ý tự giới hạn và mình xem đó là 1 thử thách, và mình thực hiện nó 1 cách dễ dàng. Không phải thực hiện dạng cố gắng, chống đối, chối bỏ nó gì cả. Mà biết đó chỉ là cơ chế phản ứng theo cái thói quen đã được lập trình trước giờ, và mình thấy cái đó đang không tốt cho mình thực sự, mà chỉ phục vụ cho cái tôi thì thôi mình không theo, nó đơn giản, nhẹ nhàng mà vui vì thấy đó như là 1 trò chơi, 1 thử thách của mình.

2 Lượt thích

Hii, mắc cười ghê , mình phát hiện trước giờ mình có nhu cầu muốn hiểu người khác, và có ý khẳng định, và cho rằng mình hiểu người. Nên cái nhu cầu cứ đi làm sao để hiểu người khác, hoặc cố gắng làm cho người khác hiểu, mà quên mất chỉ có tự mình hiểu được mình thôi, không hiểu được ai cả, không thể thoát ra khỏi thế giới của mình. Dù có nói là hiểu người khác, thì cũng là hiểu người khác dựa trên cái hiểu của mình. Hii, nên giờ tự nhiên có nhu cầu quay lại để mình hiểu mình, chứ không phải để người khác hiểu, hay hiểu người khác. mình hiểu là mình tự đả thông, không còn sự mâu thuẫn, giống như dòng nước chảy xuyên suốt không bị tắc nghẽn. Có tắc nghẽn, có mâu thuẫn là dấu hiệu cho thấy mình chưa hiểu mình, chưa hiểu về điều mà mình tiếp cận. Cái hiểu trong mình chưa thông suốt.

1 Lượt thích

“Ý” này có liên quan gì đến việc “sống trong chứng kiến” hay “sống trong chỗ có kết luận”, chị có thể chia sẻ rõ hơn được không?

Nếu trong cuộc sống mà mình sống kiểu ko có sự đánh giá, phân biệt, kết luận nào thì có lợi hay có hại thế nào ha bạn?