Hiểu về chứng kiến

Mắt ghi nhận hình ảnh nghĩa vì mắt là thấu kính, ghi nhận hình ảnh như chiếc máy ảnh.
IMG_7960
IMG_7961

Tai ghi nhận âm thanh bằng cách biến đổi sóng âm thanh thành tín hiệu điện. Dây thần kinh thính giác mang tín hiệu điện này đến não, biến nó thành âm thanh mà chúng ta nhận biết và hiểu được.

Mũi có chức năng khứu giác: Các tế bào khứu giác có nhiệm vụ thu nhận những kích thích mùi, và chuyển những kích thích đó về hành khứu. Ở hành khứu có những tế bào trung gian chuyển những xung động qua củ khứu rồi về các trung tâm khứu giác ở vỏ não. Các trung tâm này có nhiệm vụ phân tích mùi. Khứu giác là giác quan đầy tính chất bản năng, có tính chất gợi nhớ lâu dài, mà người ta gọi là quen hơi.

Lưỡi có chức năng vị giác như sau. Lưỡi được trang bị nhiều nụ vị giác trên bề mặt lưng và mỗi nụ vị giác được trang bị các tế bào cảm thụ vị giác có thể cảm nhận các loại vị cụ thể. Các loại tế bào thụ cảm vị giác khác nhau lần lượt phát hiện các chất ngọt, đắng, mặn, chua, cay,…

Thân (xúc giác) là hệ thống các dây thần kinh tiếp nhận thông tin khi chạm qua da. Mình đọc về xúc giác mà thấy hơi loạn với cảm giác. Cái hiểu của mình là xúc giác ghi nhận được thông tin khi tiếp xúc với đối tượng. Còn cảm giác có được sau đó là cái khác.

Ý giác mình đang hiểu là ý thức, ý muốn nổi lên. Chỗ này mình hiểu là cái mang lại cảm giác sau khi tiếp nhận các thông tin từ xúc giác. Thông tin tiếp nhận từ xúc giác + ý giác sẽ ra cảm giác.

Ngồi search thông tin, đọc một hồi mới thấy mình còn chưa hiểu gì về các giác quan luôn. Mà mình đọc không phải chỉ có 5-6 giác quan mà có thể tới mười mấy giác quan.

2 Lượt thích

Làm rõ chứng kiến bằng mắt

Tình huống 1:
Mắt chứng kiến thấy gì?

Phóng to ra thì mắt chứng kiến thấy một đống dâu xanh. Thu nhỏ lại càng nhỏ thì càng nhỏ thì mắt chứng kiến thấy chúa Giesu.

Vì sao cùng một đối tượng nhưng mắt lại lúc chứng kiến chúa Giêsu, lúc là đống dâu xanh?
Có cái gì đó đã xen vào, mình đang nghĩ là Ý. Cùng một hình ảnh khi chụp nếu phóng to, phòng nhỏ thì cũng vẫn là hình ảnh đó.

Đây có phải là điều mắt chứng kiến không? Điều mình chứng kiến bằng mắt như hình chụp một vật thật thì nó có thay đổi nếu vật thật đó không thay đổi không? Có chắc vật thật đó không thay đổi không?

Vật thật phải là hình ảnh không? Mình chứng kiến bằng mắt vật thật hay chứng kiến hình ảnh của vật thật? Oh, mình chứng kiến hình ảnh của vật thật được ghi nhận qua thấu kính là mắt.

Hình ảnh của vật thật được ghi nhận qua mắt thay đổi nên điều mình chứng kiến cũng thay đổi theo.

1 Lượt thích

Đưa vật thật ra xa chụp sẽ khác với cùng vật thật đó nhưng đưa lại gần đúng không? Đúng nha. Kiểu một cái là hỉnh nhỏ, một cái hình to rõ từng chi tiết hơn. Với may ảnh cũng như vậy mà với mắt mình cungc như vậy. Nên cái mình chứng kiến là hình ảnh được mắt thu lại về vật thật khác nhau khi vật thật ở xa, ở gần. Nên mình chứng kiến lúc chúa Giesu, lúc dâu xanh.

Mình chứng kiến hình ảnh mắt thu được, sau đó cái gì đó nổi lên dẫn đến mình gọi tên dâu xanh hay chúa giesu? Mình thấy lúc này hình ảnh mắt thu được thành thông tin đưa đến não xử lý để gọi tên nó là dâu tay, chúa giesu.

Hôm bữa phải ráng lắm mới nhìn thấy trái dâu, mà giờ nhìn vô cái thấy trái dâu rõ vậy ta, ngược lại phải ráng lắm mới thấy hình Chúa Giê Su á.

Chị tải hình về máy xong phóng to nhỏ là dễ thấy nhất á

1 Lượt thích

Vậy những gì bạn nhìn thấy bằng mắt như đám mây, mặt trời, là ở trong bạn hay ngoài bạn?

Em đang thấy là ở trong em. Cái mà em thấy, ghi nhận được nó là trong em rồi.

Bạn có trải qua 1 trạng thái, đa số mình thấy nó bên ngoài mình, xong rồi mình dùng lí luận để nói với chính mình là cái này nó ở trong mình đó không?
Làm sao bạn biết được bạn đang thấy nó ở trong bạn?

1 Lượt thích

Mình có trải nghiệm đó, hồi mình học lớp thiền Vipassana do Thiền Việt Nam dạy. Không dùng lý luận luôn nha.

Em thấy em nhờ vào phân tích tìm hiểu về con mắt nên dùng lí luận để thấy nó ở trong mình. Còn nếu không dùng lí luận thì em sẽ thấy nó ở bên ngoài mình.

Mình thấy nếu mình chứng kiến vật thật thì mọi câu hỏi về vật thật mình đều sẽ trả lời được hết. Nhưng không, mình chỉ trả lời được trên cái hình ảnh mắt mình thu vào. Nếu hỏi thông tin trên caia mình chứng kiến, hình ảnh về vật thật thì mình sẽ trả lời được rõ ràng.

Nhận ra điều này có ý nghĩa gì với mình không? Có, nhưng ở mặt quào khi có phát hiện mới. Còn không thấy có thay đổi nào rõ rệt hay gì khác. Nên mình nghĩ là đang dùng logic để phân tích, nhận ra.

Vậy điều gì khiến mình vẫn thấy nó ở ngoài mình trong khi về lí luận thì mình đã đồng ý nó ở trong mình?

Theo kinh nghiệm của mình, thì là do mình đã không đứng đúng vị trí quan sát. Có vị trí đứng quan sát ra thì sẽ thấy nó trong mình, mà có vị trí đứng quan sát ra thì sẽ thấy nó ngoài mình. Nó cũng giống như cái hình chúa Giesu với lại các trái dâu, có góc nhìn mình sẽ thấy là chúa Giesu mà nhìn kiểu khác thì mình lại thấy trái dâu.

Hình ảnh Đống dâu xanh hay chúa giesu có phải là điều mà mắt mình chứng kiến không? Mình đang thấy là không. Vì nó đã đi kèm với ý hiểu, ý gọi tên của mình rồi. Mình hiện tại không thể chỉ thấy một hình ảnh mà không gọi tên là chúa Giesu hay trái dâu. Nên là hình ảnh chúa Giesu hay trái dâu không phải là điều mình chứng kiến bằng mắt. Mà cái mình chứng kiến là ảo tưởng của mình khi thấy điều mình chứng kiến là hình chúa hay hình đống dâu.

Tới hiện tại, mình đang thấy mình chỉ chứng kiến được ảo tưởng của mình khi thấy mình chứng kiến hình ảnh trái dâu hay chúa Giesu, chứ không chứng kiến được hình ảnh mà mắt mình thu vào. Mình đều chịu tác động của ý rồi, như ý hiểu nghĩa, ý liên kết tới đối tượng đã biết. Những ý này đều đang vận hành tự nhiên trong mình.

Tới đây, mình thấy việc mình phát biểu khi được hỏi mình đang chứng kiến như thế nào không quan trọng. Quan trọng là mình có thấy mình có ảo tưởng điều mình không chứng kiến thành điều mình chứng kiến hay không mà thôi. Mình luôn sống trong ảo tưởng nhưng lại không biết mình sống trong ảo tưởng. Đó là siêu ảo tưởng. Còn mình sống trong ảo tưởng và biết mình đang sống trong ảo tưởng thì đó là chứng kiến.

Mình đang vừa có một ảo tưởng “à thì ra là vậy”. Mình nghĩ mình đã thấy nên kết luận về chứng kiến như những gì mình đã viết. Nhưng lại mém chút không thấy mình ảo tưởng. Giờ thì mình đã thấy mình ảo tưởng khi nói câu “à, thì ra là vậy”.

1 Lượt thích

Chỗ này chưa rõ. Khi gọi tên trái dâu hay chúa Giesu là mình đã ảo tưởng chưa? Nếu mình thấy hình trái Dâu, chuâ Gisu chỉ là dự đoán, tưởng tượng của mình thì có phải là mình ảo tưởng không? Nếu mình thấy điều mình thấy không phải điều mình chứng kiến thì không là ảo tưởng. Nó có thể là tưởng tượng, dự đoán, suy luận của mình.

Sao thấy câu này hay vậy ta. Nó mang lại cho mình cảm giác được tách rời ra khỏi nội dung mà mình đang nhận biết.

1 Lượt thích

Chứng kiến bằng mắt
Tình huống 2
Nhìn lên trời thấy một con cò đang bay nhưng khi nhìn lại gần thì thấy là một đàn chim sẻ bay tạo thành hình con cò. Đến khi bay ra xa thì lại thành hình con cò. Mình chứng kiến điều gi? Khi đàn chim bay ra xa lại mình thấy đó là hình con cò hay đàn chim sẻ? Tại sao?

Đầu tiên mình chứng kiến hình ảnh con cò. Sau đó, chứng kiến hình ảnh đàn chim sẻ tạo hình con cò. Sau đó lại chứng kiến hình ảnh con cò nhưng có cái biết là nó được tạo thành từ đàn chim sẻ. Hình ảnh con cò, hình ảnh đàn chim sẻ, hình ảnh con cò nhưng biết nó là đàn chim sẻ đều là kết quả của sự tưởng tượng của mình. Chỗ này mình thấy nó là sự tưởng tượng của mình khi nhìn một hình ảnh đơn thuần nhưng gán ghép ý hiểu, tên gọi vào. Và hiện tại mình đều không thấy đó là tưởng tượng mà nghĩ đó là sự thật điều mình chứng kiến. Nên nó là ảo tưởng, hình ảnh mình tưởng tượng ra nhưng lại nghĩ hình ảnh mình chứng kiến thì cũng là ảo tưởng.

Sao mình cảm thấy mình không thể chứng kiến bằng mắt đơn thuần được. Từ chỗ chứng kiến bằng mắt tới chỗ mình nhận thức được hình ảnh đó cái nó ra tưởng tượng, suy đoán rồi. Mà mình lại không thấy đó là tưởng tượng suy đoán, mà luôn nghĩ đó là điều mình chứng kiến. Nói vậy khác nào chứng kiến là thuộc tính sẵn có trong mình nhưng mình không nhận biết được. Ngay khi mình nhận biết là nó ra cái khác liền tưởng tượng, suy đoán, dự đoán.

Biết mình đang sống trong ảo tưởng, tưởng tượng là đã sống trong chứng kiến hở? Nghe mắc cười ghê. Nhưng chỉ cần thấy mình đang ảo tưởng là đã gỡ bỏ được một lớp rồi. Đâu nhất thiết phải lột hết mọi lớp của củ hành mới là sống trong chứng kiến đâu. Mình lại cảm thấy mình vừa kết luận về chứng kiến, sống trong chứng kiến giống vột vỏ củ hành ảo tưởng. Dính mắc vô cái nó lợn cợn liền.

Đọc bài của mọi người tự nhiên nghĩ tới trong mơ thì mình chứng kiến thấy gì? Mình có chứng kiến trong mơ không. Có. Có chứng kiến thì mới nhớ lại được. Trong mơ mình đang nghĩ mình chứng kiến được gì? Mình thấy tình huống như đời thật bên ngoài, mình cũng sẽ sợ khi thấy rắn. Ví dụ vậy. Mình trong giấc mơ cũng nhầm lẫn điều mình không chứng kiến thành điều mình chứng kiến y đời thực. Vì nhận thức của mình về chứng kiến ở đời thực như thế nào thì vào giấc mơ nó y chang vậy. Nói tới một giấc mơ mà mình vẫn còn cảm giác ấm ức. Mình cứ nghĩ mình chứng kiến sự việc đó nên mới ấm ức như vậy. Mình đâu có thấy mình ảo tưởng đâu, vẫn thấy mình chứng kiến vậy nên mới ấm ức vậy. Mình không thấy mình ảo tưởng khi nghĩ rằng mình chứng kiến sự việc đó, còn người đó nên giờ mình vẫn còn ấm ức.

Chứng kiến bằng mắt
Tình huống 3. Mình chứng kiến thấy gì?
IMG_7993

Mình thấy lúc bà già, lúc cô gái. Và vẫn nghĩ đây là điều mình đang chứng kiến.

Vì sao cùng một vật thật mà lúc bà già, lúc cô gái? Mình thấy có ý của mình nổi lên là muốn nhìn thấy bà già thì sẽ nhìn theo cách này, muốn thấy cô gái thì sẽ nhìn theo cách kia. Vậy thì bà già và cô gái không phải là điều mà mắt chứng kiến, đó là nhận thức mà mình ghi nhận đưa sau khi có thông tin chứng kiến từ mắt. Nói đến đây mình nghĩ cái mình thật sự chứng kiến bằng mắt có thể chỉ là các màu sắc. Cái mình nhận thức được thì là bà già, cô gái. Đúng là mình nhầm cái mình chứng kiến là bà già, cô gái.

Cảm nhận:
Vậy rồi sao, ra cuộc sống rồi sao? Không phải là ra cuộc sống như nào mà là mình đang xem lại mình chứng kiến điều gì qua mắt, thì chỉ dừng ở khám phá mình chứng kiến điều gì ở mắt. Nếu mình khám phá tới đâu thì tầng vô thức, ý thức của mình thay đổi tới đó. Mình tin vậy và mình đang biết mình tin vậy.

Hông hề. Một tháng qua trong chuyện cái nhau với chồng mình không hề thấy mình chứng kiến ảo tưởng. Mình thấy mình chứng kiến sự thật về mối quan hệ này, sự thật về tình trạng bất ổn của mình, sự thật về cách nhìn nhận của chồng mình. Mình đều thấy mình chứng kiến sự thật hết. Không hề có ảo tưởng nào. Vậy nên mình mới đau bao tử. Mình còn tắt chuông, đóng lòng để không thấy sự thật mà mình nghĩ mình đang chứng kiến. Để thấy hiện tại còn đỡ hơn ly hôn. Mình còn có ý muốn trốn đối diện với mong muốn ly hôn trong mình nữa. Cái mà mình thấy mình chứng kiến là sự thật.

Việc bữa giờ mình phân tích chỉ là trên não thôi chứ hông hề động vô cái cơ chế chứng kiến tẹo nào hết. Sao mà gọi là hiểu chứng kiến? Nếu hiểu thì tác động nó phải có thay đổi đằng này còn chưa có thay đổi dù nói đã học bao nhiêu là lần. Mình chưa biết học như thế nào tiếp luôn. Thói quen, cách học bữa giờ không hiệu quả, không tạo thay đổi với mình. Học về chứng kiến nhưng không đổi gì, vẫn nhìn nhận chứng kiến như bình thường.

Cái câu mình nói mình chỉ chứng kiến được ảo tưởng là suy đoán của mình thôi. Không hề có sự chứng kiến nào cả.